Bên Phượng Hoàng Điện còn cỡ ngàn người, phải tổ chức năm trăm cuộc chiến, nên thi vào điện sẽ kéo dài nhiều ngày.
Lý Thiên Mệnh không muốn lãng phí nhiều thời gian như thế, hắn chuẩn bị nhanh chóng đi lên.
Dù sao mẫu thân còn đang trong khách điếm chờ tin tốt của hắn.
Ở giai đoạn thứ hai trừ chịu thiệt về tuổi tác ra, những mặt khác hắn đều ưu tú, chắc chắn Mộ Uyển thượng sư sẽ chọn hắn. Với Lý Thiên Mệnh thì thi vào điện chẳng qua là đi cho có, hắn cần nhanh chóng trở về chuẩn bị cuộc chiến thứ hạng.
Lý Thiên Mệnh đang tìm đối thủ thì bỗng sau lưng có bóng ma lớn:
- Lý Thiên Mệnh!
Hắn ngoái lại xem, hóa ra là Thần Đỉnh.
- Có chuyện gì?
Thần Đỉnh âm trầm nhìn hắn:
- Ta là Linh Nguyên cảnh đệ nhất trọng, ngươi là Thú Mạch cảnh đệ cửu trọng, ngươi lớn hơn ta bốn tuổi. Ta hỏi ngươi, có dám nhận khiêu chiến của ta không?
Thần Dĩnh ở bên cạnh châm chọc nói:
- Yên tâm, miễn ngươi biểu hiện tốt thì dù thua Thần Đỉnh nhưng có lẽ thượng sư sẽ nhận ngươi. Đương nhiên nếu bọn họ cho rằng nhân phẩm của ngươi quá kém, không xứng là đệ tử Viêm Hoàng thì coi như ta không nói câu trước.
Hai người nói nhiều như vậy thật ra chỉ có một ý nghĩ là muốn đánh Lý Thiên Mệnh trút giận.
Thần Đỉnh như dã thú gầm rống:
- Như thế nào? Có dám không?
- Dám chứ, đánh đồ ngốc như ngươi dễ như chơi.
Lý Thiên Mệnh còn đang lo không kiếm ra đối thủ cho hắn phát huy thực lực của mình, che giấu điểm yếu tuổi tác.
Linh Nguyên cảnh đệ nhất trọng?
Vừa lúc khiêu chiến cực hạn của mình.
Trong phòng riêng.
- Tần tỷ, Thần Đỉnh nhà tỷ lên sân kìa!
- Thần Đỉnh thật can đảm, mới bắt đầu cuộc chiến qua ải mà hắn dám trực tiếp lên lôi đài, là người xuất chiến đầu tiên.
- Thần Đỉnh đã đột phá Linh Nguyên cảnh rồi nhỉ? Dĩnh Nhi nhà ta mới chỉ là Thú Mạch cảnh đệ cửu trọng.
- Muội muội không cần nóng lòng, trong nửa tháng sắp tới Dĩnh Nhi sẽ tu thành Linh Nguyên cảnh thôi.
- Hai hài tử quan hệ tốt như vậy, sau này vào học cung kết bạn tu hành, thanh mai trúc mã cùng nhau tiến bộ, thanh niên trẻ trung khiến người hâm mộ.
- Tần tỷ nói đúng. Nhưng Thần Đỉnh lợi hại như vậy, ai dám đi lên thành đối thủ của hắn?
Trong lúc các nàng bàn tán xôn xao thì Tuyết Lam phu nhân nhướng chân mày cong nói:
- Xem liền biết.
Có lẽ vì phẩm cấp thú bản mệnh của Lý Thiên Mệnh nằm ngoài dự đoán nên tâm trạng của Tuyết Lam phu nhân khá tệ.
Tuyết Lam phu nhân nói một câu làm không khí trong phòng lúng túng, các phu nhân không dám nói chuyện. Quan trọng là bọn họ không đoán ra nguyên nhân tâm trạng của Tuyết Lam phu nhân tồi tệ, sợ nói linh tinh chọc vào nàng.
Các phu nhân nhìn chăm chú, một thiếu niên áo trắng đứng đối diện Thần Đỉnh.
Thiếu niên áo trắng vóc dáng thon dài khỏe khoắn, cảm giác như mạch thương nhân như ngọc, công tử thế vô song.
Đôi mắt của hắn sâu thẳm mà bình thản, có sự chính chắn không đúng với lứa tuổi, khóe môi cong lên cho thấy tâm tình của hắn ung dung.
Nếu hỏi điểm nào đặc biệt thì đó là cánh tay trái quấn vải trắng kín mít, bàn tay đeo bao, cách ăn mặc hơi yêu dị.
Các phu nhân giật mình vì hành động của Lý Thiên Mệnh, thảo luận rôm rả:
- Đây là Lý Thiên Mệnh đó sao?
- Hắn dám khiêu chiến với Thần Đỉnh? Ta nhớ lúc trước Mộ Uyển thượng sư đã phán cảnh giới của hắn là Thú Mạch cảnh đệ cửu trọng?
- Hắn lớn hơn Thần Đỉnh ba, bốn tuổi mà cảnh giới kém hơn, trừ đẳng cấp của thú bản mệnh cao ra chẳng được ưu điểm gì.
- Hắn còn dám tìm Thần Đỉnh làm đối thủ! Nếu bị Thần Đỉnh nghiền áp thì hắn không có chút cơ hội biểu hiện.
- Đúng rồi, tuổi gần như lố qua giới hạn, chắc chắn sẽ bị trực tiếp đào thải.
- Tiểu tử này đúng là quen thói tự chuốc khổ.
Mẫu thân của Thần Đỉnh nói:
- Các vị tỷ muội, Đỉnh Nhi lần đầu tiên tham gia chiến đấu quan trọng như vậy, ta cũng không mấy tự tin vào phát huy của hắn.
Các phu nhân cười nói:
- Tần tỷ đừng khiêm nhường, ai chẳng biết Đỉnh Nhi nhà tỷ được thiếu niên Thần Diệu trợ giúp đã học được nhiều bản lĩnh.
- Dư sức dạy cho kẻ dâm loạn kia một bài học.
Tuyết Lam luôn giữ im lặng rốt cuộc mỉm cười nói:
- Nói đúng, Thần Đỉnh nên dạy bài học cho kẻ bụng dạ xấu xa.
Các phu nhân nhẹ lòng, bắt đầu nói cười thoải mái.
Trong khi bọn họ cười đùa thì chiến đấu trên lôi đài chính thức bùng nổ.
Mới bắt đầu qua ải thi vào điện giai đoạn thứ hai, nhiều người đều chờ xem, dám can đảm trực tiếp đi lên đều là người có lòng tin tràn trề.
Dù sao cần chọn lửa đối thủ cẩn thận, để mình không đến mức thua thảm, vừa phát huy thiên phú, sức chiến đấu thật tốt.
Trong cùng một lúc, năm đại điện có năm lôi đài chính thức bắt đầu năm cuộc chiến. Nhưng hấp dẫn ánh mắt nhất là cuộc chiến giữa Lý Thiên Mệnh và Thần Đỉnh.
- Lý Thiên Mệnh vô sỉ này ba năm trước đã là Linh Nguyên cảnh, ba năm sau trở về mới chỉ đến Thú Mạch cảnh, mất mặt thật.
- Tuổi như hắn nên vào lớp trung cấp, vậy mà ở đây ăn hiếp người nhỏ tuổi hơn.
- Chắc hắn biết mình khó qua ải nên muốn tìm Thần Đỉnh Linh Nguyên cảnh, khiêu chiến cực hạn mới có cơ may được thượng sư xem trọng.
- Ta thì thấy khó lắm, bao năm qua rất nhiều người suy nghĩ giống như hắn, cuối cùng đều thua thảm, không phát huy được gì.
- Trong cuộc chiến qua ải tốt nhất là chọn đối thủ thực lực ngang ngửa với mình.
- Ba năm trước hắn đã mang tiếng xấu, trò cười rồi, hôm nay còn muốn mất mặt?
Việc năm xưa là trò cười sau bữa cơm cho nhân dân Diễm Đô.
Nhân vật chính Lý Thiên Mệnh vụng về, hạ cấp chọc cười cho mọi người. Hình tượng của hắn ở trong lòng họ là con cóc bị tình lữ thiên nga giẫm chết.
Hôm nay hắn mang đến thú bản mệnh lục giai như con cóc gặp vận may từ trên trời rơi xuống lượm được thanh thần binh, nhưng có thể thay đổi sự thực hắn vẫn là con cóc sao?
Đáp án đương nhiên là: Không thể.
Thú bản mệnh của Thần Đỉnh mới trình làng, là thú bản mệnh ngũ giai thượng phẩm, Tinh Ma Bằng, thú bản mệnh loài chim bay hệ tinh thần.
Hình thể của Tinh Ma Bằng to lớn, giương đôi cánh khoe lông chim tím sậm sáng lấp lánh, nhìn từ phía sau như bầu trời sao, rực rỡ và uy nghiêm.
So sánh thì gà con trên vai Lý Thiên Mệnh vừa vàng vừa non, trông ngon miệng vô cùng.
Nói phẩm cấp của Tiểu Hoàng Kê cao hơn Tinh Ma Bằng một giai, nếu không phải tinh thạch trắc nghiệm ra thì chẳng ai chịu tin.
Khi ánh mắt Thần Đỉnh âm trầm khoe cơ bắp toàn thân, định một đấm đập nát Lý Thiên Mệnh thì Tiểu Hoàng Kê nghênh ngang hỏi:
- Hỏi ngươi một câu trước, thú bản mệnh của ngươi là trống hay mái?
Thần Đỉnh cất bước, tung nắm đấm:
- Ồn ào, trống thì sao? Cái thì thế nào?
Chỗ nắm tay của Thần Đỉnh rực rỡ ánh sao, thần uy nắm đấm làm không khí chấn động.
Tiểu Hoàng Kê chống nạnh hai cánh, cười xấu xa:
- Trống thì thiến, mái thì . . . he he he.
Tinh Ma Bằng nghe câu này rất khó chịu phát ra tiếng rít sắc nhọn, đập cánh xông lên.
Tiểu Hoàng Kê chỉ huy:
- Mợ nó, giọng thô thế, lại là trống! Sai giới tính là tội của ngươi, Lý Thiên Mệnh, lên cho ta!
Người ta bình thường là Ngự Thú Sư chỉ huy thú bản mệnh, gà con thì ngược lại trông như Ngự Thú Sư.
Lý Thiên Mệnh cười hỏi:
- Chẳng phải ngươi là tọa kỵ của ta sao?
Tiểu Hoàng Kê vênh váo nói:
- Suy nghĩ nhiều, ngươi là tọa kỵ của ta mới đúng.
Trước khi chiến đấu mà cả hai còn dám cười đùa thoải mái, điều này chọc giận Thần Đỉnh.
Nắm đấm của Thần Đỉnh là chiến quyết cấp Nguyên sơ phẩm, có tên Xung Tinh Quyền, một đấm nát sao, chấn động tứ phương!
Thần Đỉnh tự tin một đấm đánh bay Lý Thiên Mệnh, vừa cho hắn biết mặt vừa vào thẳng Viêm Hoàng học cung.
Khoảnh khắc Xung Tinh Quyền đánh trúng Lý Thiên Mệnh, bóng người trước mắt hóa thành bóng lửa.
Thần Đỉnh hoảng hốt, còn tưởng Lý Thiên Mệnh đã bị mình đánh nát.
Bên tai gã bỗng nghe giọng nói cho linh cảm không may:
- Ngươi luyện Linh Nguyên cảnh thế nào mà tốc độ chậm vậy?