Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Vạn Cổ Thần Đế

Chương 4: Kích Hoạt Thần Võ Ấn Ký (2)

Chương 4: Kích Hoạt Thần Võ Ấn Ký (2)


Trương Nhược Trần chỉ yên lặng đứng đó, cũng không để ý tới Ngũ vương tử và Bát vương tử.

Trước khi chưa có đủ thực lực, bất kỳ lời lẽ tranh cãi nào sẽ chỉ khiến người khác càng thêm coi thường ngươi.

Lâm Phi cùng những Vương phi khác đứng chung một chỗ, nhìn thấy Trương Nhược Trần bị xa lánh, đau lòng vô hạn, nhưng lại chẳng có cách nào.

"Tế tự đại điển bắt đầu!"

Quốc sư của Vân Võ Quận Quốc đứng trên tế đàn, cầm một quyển Chúc Văn, đọc vang.

Sau đó, tiếng đại pháp loa, đại hào giác vang lên. Từng cung nữ y phục rực rỡ thướt tha gõ vang khánh, chuông nhạc, chiêng và mười sáu loại nhạc khí khác.

Tiếp theo, súc vật bị chém giết, lấy huyết tế trời.

"Hoa ——"

Huyết khí nồng đậm hóa thành một cột sáng tráng kiện, bay thẳng lên trời cao, đánh tan tầng mây, xông thẳng vào thiên khung bao la.

Đột nhiên, một hạt tinh quang từ ngoài trời thấp thoáng bay xuống, rơi vào giữa trán của một tiểu nam hài sáu tuổi, hòa làm một thể với thân thể tiểu nam hài, hóa thành một "Thần Võ Ấn Ký" màu xích hồng.

Trong đám người, vang lên một tiếng kinh hô: "Con trai út của Tiết đô thống, mới sáu tuổi đã kích hoạt Thần Võ Ấn Ký!"

"Xích Diễm Thần Võ Ấn Ký, thuộc về Tứ phẩm Thần Võ Ấn Ký. Thật lợi hại, tương lai tiền đồ vô lượng vậy!"

Thần Võ Ấn Ký cũng được chia phẩm cấp, từ Nhất phẩm đến Cửu phẩm.

Nhất phẩm Thần Võ Ấn Ký yếu kém nhất, Cửu phẩm Thần Võ Ấn Ký cường đại nhất.

Tất cả mọi người dùng ánh mắt hâm mộ nhìn chằm chằm tiểu nam hài sáu tuổi kia.

Sáu tuổi đã kích hoạt Tứ phẩm Thần Võ Ấn Ký, có thể xưng là thiên chi kiêu tử, thành tựu tương lai tuyệt đối không nhỏ.

Trong số đông đảo võ tướng của Vân Võ Quận Quốc, một nam tử dáng dấp khôi ngô để ngực trần, cười to vang dội, hưng phấn khôn xiết: "Tốt! Không hổ là con ta, Tiết Lượng! Đêm nay Đô thống phủ sẽ bày yến, các vị nhất định phải đến dự. Ha ha!"

"Xoạt!"

Trên bầu trời, vô số tinh quang lại bay xuống, rơi vào giữa trán từng thiếu niên, thiếu nữ, hóa thành từng "Thần Võ Ấn Ký".

Trong đó, "Thần Võ Ấn Ký" Nhất phẩm là nhiều nhất, số thiếu niên có thể kích hoạt "Thần Võ Ấn Ký" Nhị phẩm lại càng ít ỏi. Kẻ lợi hại nhất vẫn là con trai của vị Tiết đô thống kia với "Thần Võ Ấn Ký" Tứ phẩm, khiến tất cả mọi người đều không theo kịp.

Những kẻ kích hoạt "Thần Võ Ấn Ký" dù sao cũng là số ít, đại khái chỉ có một phần mười tổng số người. Mỗi người đều hưng phấn khôn tả, rốt cuộc đạt được Thần Linh tán thành, mở ra cánh cửa Võ Đạo.

Những thiếu niên và thiếu nữ không kích hoạt được "Thần Võ Ấn Ký" toàn bộ đều vô cùng thất vọng, có kẻ thậm chí khóc rống nghẹn ngào, có thể nói là mấy nhà vui vẻ mấy nhà sầu.

Thấy lễ tế sắp kết thúc, nhưng Trương Nhược Trần vẫn chưa kích hoạt được "Thần Võ Ấn Ký".

Đã mười sáu tuổi mà vẫn chưa kích hoạt "Thần Võ Ấn Ký", hầu như không thể nào kích hoạt thêm được nữa, sau này hắn chỉ có thể làm một người bình thường.

Tất cả mọi người đều coi thường hắn, như một hạt bụi trong góc, căn bản không được ai chú ý.

Lâm Phi ban đầu cũng ôm một tia huyễn tưởng, hi vọng hài nhi của nàng có thể tạo ra kỳ tích, kích hoạt "Thần Võ Ấn Ký". Dù cho không thể trở thành cường giả Võ Đạo, chí ít cũng có thể cường thân kiện thể, không đến nỗi bị bệnh tật giày vò.

Khi lễ tế chuẩn bị kết thúc, hi vọng của Lâm Phi lại biến thành thất vọng, thậm chí là tuyệt vọng.

Ngay lúc Trương Nhược Trần cũng cho rằng hắn không thể nào kích hoạt được "Thần Võ Ấn Ký", viên tinh thạch trắng bị hắn nắm chặt trong tay lóe sáng một cái.

Ngay khoảnh khắc cuối cùng trước khi lễ tế kết thúc, một hạt tinh quang từ trên trời giáng xuống, rơi vào giữa trán Trương Nhược Trần, hóa thành một "Thần Võ Ấn Ký" hình tròn màu trắng.

"Xoạt!"

Một cảm giác nóng rực từ giữa trán truyền đến, chợt lan khắp toàn thân.

Đã kích hoạt!

Trương Nhược Trần hưng phấn vô cùng, rốt cuộc đã kích hoạt "Thần Võ Ấn Ký".

Chỉ cần kích hoạt được "Thần Võ Ấn Ký" là tốt rồi, cho dù là "Thần Võ Ấn Ký" Nhất phẩm, hắn cũng chẳng mảy may bận tâm.

Ban đầu không ai chú ý Trương Nhược Trần, nhưng ngay khoảnh khắc Trương Nhược Trần kích hoạt "Thần Võ Ấn Ký", hắn lại thu hút ánh mắt của mọi người.

"Chẳng phải đó là Cửu vương tử sao? Hắn đã mười sáu tuổi rồi, người yếu nhiều bệnh tật, vậy mà còn có thể kích hoạt "Thần Võ Ấn Ký"!" Rất nhiều người dùng ánh mắt không thể tin được nhìn chằm chằm Trương Nhược Trần, cảm thấy vô cùng khó tin.

Lục vương tử và Bát vương tử đứng cạnh Trương Nhược Trần cũng trợn tròn mắt, lộ vẻ kinh dị.

Điều này sao có thể?

Lâm Phi nhìn về phía Trương Nhược Trần, sau khi nhìn thấy "Thần Võ Ấn Ký" giữa trán hắn, mừng rỡ đến chảy nước mắt, lập tức chạy tới trước mặt Trương Nhược Trần, ôm chặt lấy thân thể hắn: "Trần Nhi, con rốt cuộc đã làm được! Đã làm được!"

Một vị lão thái giám bên cạnh Vân Võ Quận Vương đi đến trước mặt Trương Nhược Trần, cười nhẹ nói: "Chúc mừng Lâm Phi nương nương, chúc mừng Cửu vương tử điện hạ đã kích hoạt "Thần Võ Ấn Ký"! Vương hậu sai lão nô đến thỉnh Cửu vương tử điện hạ qua đó, nàng muốn đích thân kiểm tra phẩm cấp "Thần Võ Ấn Ký" mà Cửu vương tử điện hạ đã kích hoạt!"

"Vương hậu!"

Nụ cười trên mặt Lâm Phi lập tức cứng đờ, nàng có chút khẩn trương kéo Trương Nhược Trần ra sau lưng để bảo hộ.

"Mẫu thân, chúng ta hãy đi gặp Vương hậu!"

Trương Nhược Trần phát giác sự thay đổi vi diệu của Lâm Phi, trong lòng hắn thầm nghĩ, xem ra vị Vương hậu nương nương này không phải người lương thiện, càng phải cẩn thận hơn.




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch