WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Vạn Cổ Tiên Khung

Chương 6: Cổ Hải (2)

Chương 6: Cổ Hải (2)



- Nửa tháng? Trong vòng nửa tháng có thể xảy ra bao nhiêu chuyện, qua nửa tháng Hổ Lao Quan có thể đã tan rồi! Đến lúc đó ngươi lấy gì để cứu nước Trần? Huống hồ nửa tháng nữa tám mươi vạn quân hổ lang của nước Tống sầm sập đến vây thành, ngươi làm sao dùng mười vạn quân kém cỏi ở đây để chống lại? – Trần Thiên Sơn khó chịu hỏi.

- Nửa tháng? Yên tâm đi, không tan được, chống lại bằng cách nào là việc của ta, người cứ đi, người về sớm một ngày, nước Trần sớm thoát nguy hiểm một ngày! – Cổ Hải kiên định đáp, nhưng tuyệt không mạo hiểm hứa hẹn điều gì.

Trần Thiên Sơn lạnh lùng nhìn Cổ Hải nói:
- Cổ Hải, đây là ngươi nói đấy, nếu ngươi cứu không được nước Trần thì ngươi cũng biết hậu quả của việc lừa chúng ta rồi đấy!

Cổ Hải không bận tâm, quay sang nhìn Trần Lưỡng Nghi nói:
- Trần Thái Cực mất rồi, ân oán xưa kia thôi không nhắc đến nữa, tuy ta vẫn sống ở nước Trần nhưng mỗi năm đều phải nộp một khoản thuế khổng lồ, ta không nhờ nước Trần che chở, sáu nước hiện này ta muốn đến đâu cũng sẽ quét đất nghênh đón. Ta lưu lại nước Trần chỉ là vì có những thứ không nỡ bỏ, ta và Thái tử không thù không oán, cũng không nợ các người cái gì. Muốn ta cứu nước Trần không vấn đề gì, chỉ cần chờ tin của Trần tiên sư!

- Vâng, đa tạ Cổ bá bá! – Trần Lưỡng Nghi lập tức cung kính nói.

- Hãy về trước đã, hôm nay khách đến phủ ta nhiều, không tiện giữ lại nữa! – Cổ Hải tiễn khách.

- Vâng! – Trần Lưỡng Nghi nhẹ gật đầu.

Trần Thiên Sơn nhìn Cổ Hải một hồi rồi nói:
- Ta sẽ lập tức về Tông môn xin pháp chỉ của Tông chủ, hi vọng những gì ngươi nói là thật, nếu không… Hừ!

Rồi Trần Thiên Sơn quay đầu đi theo Trần Lưỡng Nghi.

Cổ Tần đứng một bên nhìn Cổ Hải, khẽ chau mày hỏi:
- Nghĩa phụ, tình hình của nước Trần bây giờ gần như hết cơ giải quyết rồi, làm thế nào mới cứu được? Liệu có lẽ…?

Cổ Hải lại nhìn bàn cờ, hít sâu một hơi nói:
- Ta biết là khó cứu, hơn nữa nghe khẩu khí của bọn họ có thể đoán ra người trong Tông không được phép tham dự, chỉ là cuộc chiến giữa các thế lực trần gian, chẳng khác gì “tàn anh đấu hung đồ”! Nhưng đây là cơ hội cuối cùng của vi phụ rồi, cảnh Hậu Thiên cảnh Tiên Thiên, chỉ cách nhau một cảnh nhưng khác nhau một trời một vực. Bước vào cảnh giới Tiên Thiên ta có thể trẻ lại, trở lại thời thanh xuân! Ta chỉ thiếu cơ hội này, ta nhất định phải trẻ lại! Cho nên có khó thế nào ta cũng phải tìm ra cách!

- Vâng! – Cổ Tần có chút lo lắng nhưng vẫn gật đầu.

- Ta cần nghĩ đối sách, không được làm phiền ta, lui xuống đi! – Cổ Hải trầm giọng nói.

- Nghĩa phụ, hôm nay là đại thọ của người, người có muốn…

- Không cần, vừa rồi ta đã nhận được lễ vật chúc thọ tốt nhất rồi, đi đi! – Cổ Hải khoát tay áo.

Cổ Tần nhẹ gật đầu lui ra.

Cổ Hải ngồi dựa cửa sổ, quan sát quân lính phía dưới đang tản ra, trong tay cầm một quân cờ vây màu đen, lông mày cau lại thật chặt:
- Lần sinh nhật ba mươi tuổi năm ấy, ta đã thu đủ mười vạn tấm Tàn Cục Đồ, tìm thấy quân cờ này trong hầm thư khố. Không ngờ mi lại đưa ta từ trái đất đến thế giới này, chớp mắt đã bốn mươi năm rồi, rốt cuộc thì mi đang cất giữ bí mật gì? Lẽ nào chỉ là vì mười vạn tấm Tàn Cục Đồ? Mấy chục năm qua ta cũng hiểu được kha khá rồi, nhưng mi lại chẳng hề có bất cứ động tĩnh nào, mi muốn ta phải hiểu mi thế nào đây?

Cổ Hải khẽ thở dài, đem quân cờ đặt lên mi tâm.

Soạt!

Quân cờ đen dần dần thẩm thấu qua da rồi mất hút vào mi tâm Cổ Hải.

Suy nghĩ của Cổ Hải chìm đắm vào thế giới mi tâm, trong đó phía dưới là mười vạn bàn cờ, phía trên là từng tấm Tàn Cục, mười vạn tàn cục đang vận động không ngừng, các quân cờ cũng biến ảo không ngừng, quân cờ đen nổi trên không như đang một đấng Quân vương đang bình thản quan sát mười vạn tàn cục.




Trang 1# 5









trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.