WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Vạn Giới Chi Ta Có Thể Save Load Thời Gian

Chương 4: Ý Tưởng Táo Bạo

Chương 4: Ý Tưởng Táo Bạo

[Ngẫu nhiên xuyên việt]





Về đến nhà đã là ban đêm.

Ngô Thiên nhìn sắc trời ảm đạm bên ngoài cửa sổ, ánh mắt lóe lên.

Đột nhiên, cửa lớn bị đụng mở tung ra, một thiếu nữ cao gầy đi đến.

Đây là một mỹ nữ cực kỳ xinh đẹp, mắt ngọc mày ngài, da thịt như bạch ngọc.

Thế nhưng, trên gương mặt tươi cười của mỹ nữ tinh xảo lại mang theo một tia băng lãnh:

- Ngươi đi ngẫu nhiên xuyên việt?

- Đúng vậy.

Ngô Thiên gật đầu.

Cái mỹ nữ xinh đẹp này là tỷ tỷ của hắn, Dương Y Y.

Cũng không phải là tỷ tỷ ruột, thân phận của Ngô Thiên là đứa trẻ mà Dương gia nhận nuôi.

- Không phải ta đã nói rồi sao? Nếu như giác tỉnh thành công, đợi trường học cung cấp tọa độ thế giới cho ngươi, không nên mạo hiểm!

Sắc mặt Dương Y Y băng lãnh, thanh âm thanh thúy mang theo một tia lo sợ, nàng không dám tưởng tưởng, nếu như Ngô Thiên ngẫu nhiên xuyên việt đến một địa phương nguy hiểm sau đó tử vong…

Ngô Thiên xấu hổ cười, hắn đối với người tỷ nuôi này vẫn là rất cảm kích, ăn mặc, ở, đi lại đều là tỷ tỷ cung cấp, hơn nữa phí đi giác tỉnh kia cũng không rẻ, cũng là Dương Y Y không chút do dự cung cấp cho hắn.

Chỉ là, bí mật hắn có thể [Save] và [Load], bất luận là ai cũng không thể nói ra được!

- Không phải là ta không có việc gì rồi sao?

Ngô Thiên nhún vai.

Dương Y Y trừng mắt liếc hắn một cái, mở miệng nói:

- Thức tỉnh loại thiên phú gì rồi?

- Mục sư.

- Ân, ngày mai nhớ đi tìm chủ nhiệm lớp ngươi, lấy một tọa độ thế giới an toàn, tốt nhất là thế giới có thể chuyển chức.

Dương Y Y dặn dò vài câu rồi vội vàng rời đi.

Ngô Thiên nhạy bén chú ý tới phần eo của nàng…dường như là bị thương?

- Phí dụng giác tỉnh Dương gia cũng không phải có thể lấy ra một cách đơn giản, Dương Y Y giúp ta gom góp đủ tiền, khả năng lớn là mạo hiểm đi mở dị thế giới mới lấy được…

Tâm trạng Ngô Thiên có một chút kìm nén, suy nghĩ một chút, hắn bây giờ có cái thiên phú Song sinh siêu phàm kia, chỉ cần đi học tập một ít thuật trị liệu, đại khái có thể giúp được Dương Y Y.

Tinh thần mệt mỏi ban đầu của hắn chuyển thành phấn chấn, mở máy tính ra, đăng nhập vào một nơi gọi là “Mạng lưới giao dịch Hoa Á”.

Đây là mạng lưới giao dịch lớn nhất Hoa Á, cũng là nơi các Chức Nghiệp Giả giao dịch.

Hắn tìm kiếm “Thuật trị liệu”, rất nhiều tin tức giao dịch xuất hiện trên đó.

Chỉ là mỗi một bản bí tịch trị liệu thuật đều cực kỳ trân quý, thấp nhất cũng cần một triệu tiền Hoa Hạ.

Đối với Ngô Thiên mà nói, không thể nghi ngờ chính là một con số quá khổng lồ!

- Trước tiên chỉ có thể đến trường học, chuyển chức…

Ngô Thiên chỉ có thể lựa chọn buông tha.





Ngày tiếp theo, Ngô Thiên đi tới trường trung học Thủy Thành.

Trường học nhộn nhịp không kém trường học ở kiếp trước nhiều lắm, học sinh lui tới nói chuyện cười đùa, thần sắc vui vẻ.

Phần lớn đều là người thường, không phải là bọn họ giác tỉnh thất bại, mà là đại đa số mọi người sẽ lựa chọn đi giác tỉnh khi đủ 16 tuổi.

Đây là kinh nghiệm mà những người đi trước tổng kết ra được, xác xuất thành công cực cao, phẩm chất thiên phú cũng có đối lập khá nhiều, nếu như dưới 16 tuổi đi giác tỉnh, xác xuất thành công sẽ cực thấp, phẩm cấp thiên phú cũng sẽ rất thấp.

Lớp của Ngô Thiên là lớp 3 – 4, sau khi vào phòng học hắn liền đi tới chỗ ngồi của mình.

- Lại trải qua một lần thanh xuân.

Ngô Thiên híp mắt lại, lộ ra nụ cười nhàn nhạt.

Có thể một lần nữa trải nghiệm được học trung học cũng không tệ, bất quá đời này, năm ba trung học hoàn toàn khác với năm ba trung học ở kiếp trước.

Kiếp trước vì muốn thi vào đại học mà điên cuồng học tập, kiếp này năm ba trung học đã định trước là đi lên một con đường xuyên việt cô cùng kích thích và đặc sắc!

- Ngô Thiên!

Một nam tử cao gầy, mắt đeo kính đi tới, cười nói:

- Trước không phải ngươi nói đi thức tỉnh sao? Thế nào, có thành công không?

Người cao gầy này tên là Trần Hạo, là bạn cùng bàn với Ngô Thiên.

- Đương nhiên.

Ngô Thiên cười cười.

- Ai, ta cũng muốn đi thức tỉnh rồi a! Nhưng ta còn một tháng nữa mới đủ 16 tuổi!

Trần Hạo mang vẻ mặt ao ước, lại hỏi:

- Là loại thiên phú gì a?

Ở thời kỳ toàn dân xuyên việt này, việc che giấu tin tức thiên phú của mình chính là cơ bản, hơn nữa mọi người đều biết rõ lễ nghĩa căn bản, không thể hỏi người khác hiệu quả thiên phú!

Cho nên, phần lớn mọi người hỏi thiên phú đều chỉ là hỏi loại hình.

Bởi vì, người bình thường đều sẽ căn cứ thiên phú của mình để chọn chức nghiệp.

Tỷ như Chức Nghiệp Giả thiên phú Pháp Sư sẽ lựa chọn làm các loại nghề như Pháp Sư, Thuật Sĩ, Vu Sư.

- Loại hình Mục Sư.

Ngô Thiên cười cười.

- Được a, được a, ta muốn trở thành một Pháp Sư, phất tay biển lửa đầy trời, thật soái a!

- Chúc ngươi may mắn.





Sau khi tan lớp, Ngô Thiên đi tới phòng làm việc của giáo viên.

Chủ nhiệm lớp của hắn tên là Chu Linh, là một đại mỹ nữ vóc dáng vô cùng hoàn mỹ, chỉ là tính khí cực kỳ táo bạo, không có học sinh hay giáo viên nào dám trêu chọc nàng ta.

- Cô Chu?

Ngô Thiên gõ cửa một cái.

Trong phòng làm việc, Chu Linh vươn người, vóc người ma quỷ hầu như muốn đem cúc áo sơ mi nứt ra, eo nhỏ như rắn, cho thấy một đường cong kinh người.

- Là Ngô Thiên a, vào đi.

Chu Linh buộc tóc đuôi ngựa, thoạt nhìn cực kỳ nhẹ nhàng khoan khoái.

Trên thực tế, cho dù là dung nhan hay mị lực của Chu Linh cũng đều đủ siêu việt hơn 99% nữ sinh mà Ngô Thiên đã từng gặp, thật sự là ít người nào có thể sánh bằng nàng được.

Dù sao đây cũng là một thời kỳ siêu phàm, Chu Linh cũng là một Chức Nghiệp Giả siêu phàm, sớm đã thoát thai hoán cốt, da thịt như ngọc, thậm chí lúc tới gần, Ngô Thiên còn có thể ngửi được một cỗ hương thơm nhè nhẹ.

Ân…Thật khó để tỏ ra kính ý.

- Nhìn đủ chưa? Cô giáo nhìn đẹp mặt không?

Khuôn mặt đẹp đẽ của Chu Linh hiện lên một tia trêu tức.

- A…

Ngô Thiên nóng ran đầu, hắn biết Chu Linh khủng bố đến mức nào!

Lúc Chu Linh mới đến trường làm giáo viên, đã từng có một cường giả ngoại lai muốn ép buộc Chu Linh làm bạn gái của hắn, kết quả bị Chu Linh trực tiếp đánh cho bể đầu, sợ hãi chạy mất dép.

- Làm sao? Có sắc tâm không có sắc đảm?

Chu Linh cười giả dối, mang theo một tia khiêu khích.

Nàng biết mình ở trường học là một dạng tồn tại nữ bạo long, cho nên bất luận là giáo viên hay là học sinh đều khúm núm với nàng, thật không có gì thú vị.

- Cái này cmn còn có thể nhẫn?!

Ngô Thiên nuốt ngụm nước miếng, đột nhiên nghĩ đến một ý tưởng táo bạo!

[Save].

Xác định!

Sau đó, hắn hung hăng hướng ngực trái của Chu Linh chụp tới!

Trảo Nãi Long Trảo Thủ!





truyendichgiare.com






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.