WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Vân Thiên

Chương 23: Huy chương (1)

Chương 23: Huy chương (1)





Khi cái dạ dày của Vân Thiên sôi lên sùng sục và tiếng trống bụng kêu ùng ùng đánh thức hắn dậy thì trời đã sập tối, những con động vật nhỏ bé đáng yêu lúc ban sáng đã không còn thấy đâu nữa, chỉ có thỉnh thoảng còn vọng lại những tiếng gào rú trong màn đêm lạnh lẽo cùng với những tiếng gầm của dã thú từ phía xa xa. Khung cảnh nơi đây thật hiu quạnh, không có lấy nửa bóng người, cảm giác cô độc đột ngột xâm chiếm tâm can hắn. Nhưng cũng may có ánh trăng dìu dịu rót lên người nên cũng khiến vẻ tịch mịch bị xua đi không ít. Vân Thiên rất thích ánh trăng sáng vì nó có thể chỉ dẫn cho người ta đường đi nước bước trong màn đêm tăm tối. Lúc này hắn mới kinh ngạc phát hiện ra, không ngờ ở trên không trung lại đang treo hai vầng trăng tròn, một ở lưng chừng trời còn một cái mới nhô lên từ phía tây. Hơn nữa, chúng cách tinh cầu này không cao lắm, ngay cả đường nét những rặng núi trên mặt trăng cũng lờ mờ trông thấy được, con người ở dưới ánh trăng vô tình như lạc vào trong khung cảnh cực kỳ huyền ảo và mỹ lệ ấy.

Vân Thiên chầm chậm đứng dậy đi về phía thị trấn. Sau khi phát tiết bao nỗi u uất trong lòng thì rồi cũng phải đối mặt với hiện thực, bất kể nó tàn khốc đến dường nào thì vẫn phải tiếp tục tồn tại. Tuy nhiên, trước tiên là phải lấp cho đầy bụng đã.

Ngay tại trung tâm Cách Lâm trấn, nhà nhà tiệm tiệm đều bật đèn đuốc sáng trưng. Những ánh đèn đường trông rất kỳ quái, chúng không phải là những loại mà Vân Thiên vẫn thường thấy ở tại địa cầu, mà chúng chỉ là một khối ánh sáng với những hình thù quái dị treo lơ lửng giữa không trung. Có cái hình tròn, cái thì hình thoi, cái hình tam giác, thậm chí còn có những hình dạng kỳ quái khác nữa. Chúng tỏa ra ánh sáng lờ mờ như xanh, đỏ, tím, vàng, cam, chàm.....và lại còn có cả những màu sắc mà Vân Thiên không biết diễn tả ra thế nào, nhưng chúng rất mỹ lệ. Các chủng loại màu sắc của thế giới này rõ ràng là đa dạng hơn của thế giới tại địa cầu rất nhiều, cách pha trộn cũng phong phú hơn và đem đến sự hưởng thụ mạnh mẽ cho thị giác. Những bức tượng khi sáng không biết được chế tạo từ loại đá gì mà buổi tối chúng dường như sống lại, toàn thân phát ra ánh hào quanh mờ mờ, đôi mắt không ngừng nhấp nháy sáng rực, tuy trông quỷ dị nhưng lại không hề mất đi phần kích thích.

Cách Lâm trấn lúc này vẫn còn rất náo nhiệt, thậm chí còn hơn cả buổi sáng, tựa như là đang ở trong kỳ nghỉ vậy. Mọi người đều đang vui đùa náo nức, có không ít nam nữ ngồi bên những bức tượng đá mạnh dạn tỏ tình, hoặc ôm hoặc hôn đủ mọi tư thế, hoàn toàn không để tâm đến những người khác. Trong các căn tửu quán đều tỏa ra mùi thịt nướng thơm phức và hương rượu đặc trưng cùng những tiếng bàn tán xôn xao. Những cư dân trong trấn đều đắm chìm trong niềm hân hoan vui sướng, lúc này chẳng còn ai để ý tới Vân Thiên với bộ trang phục kỳ quặc nữa.

Vân Thiên không ngừng chép miệng, bụng hắn đã sớm sôi ùng ục, thế nhưng với tấm thân dị khách và tệ nhất là bản thân không có cả cái Chức Nghiệp Huy Chương, khiến cho mỗi lần hắn dừng chân trước một tửu quán nào đó thì cũng phải lui bước ngay. Cuối cùng, Vân Thiên đành ngồi xuống cạnh một bức tượng ác ma dữ tợn đang nhe nanh múa vuốt, hắn thật sự không thể chịu nổi sự chế giễu cùng ánh mắt khinh bỉ của mọi người.

Không biết đã trải qua bao lâu, Vân Thiên cũng không có cách nào để phán đoán thời gian tại đây, hắn chỉ biết vầng trăng vốn ở lưng chừng trời nay đã hạ xuống, vầng trăng vốn ở phía tây nay đã lên đỉnh đầu, có lẽ cũng đã đến nửa đêm. Tiếng ồn ào trong Cách Lâm trấn cũng đã thưa dần, vài người say sưa túm năm tụm ba rời khỏi tửu quán, họ vui vẻ tạm biệt nhau rồi trở về nhà.

Giờ đây, các cửa hiệu cũng bắt đầu đóng cửa. Vân Thiên cảm thấy mình không thể ngồi tiếp nữa, nếu không thì e rằng sẽ phải mang cái bụng rỗng cả đêm, cho dù có đi xin bố thí tất cũng phải kiếm chút gì cho vào bụng đã. “Không ngờ mình cũng có ngày lưu lạc đến mức này.” Vân Thiên thở dài một tiếng. Hắn chợt nhớ đến lão đầu Tư Ân mới gặp buổi sáng, xem ra cũng không đến nỗi nào, có lẽ nên tới chỗ lão xin giúp đỡ cũng tốt.

Tửu quán của Tư Ân có tên gọi là Tinh Nguyệt tửu lâu. “À, không ngờ lão đầu đó lại nghĩ ra được cái tên nho nhã như vậy.” Vân Thiên thầm nghĩ. Vào lúc này, Tinh Nguyệt tửu lâu cũng đã ngừng buôn bán, nàng nữ tiếp thị tai thỏ Lạc Na đang quét dọn đống vỏ trái cây, đầu xương....và những thứ rác rưởi do khách hàng để lại.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.