WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Vân Thiên

Chương 26: Chức nghiệp (2)

Chương 26: Chức nghiệp (2)
Dưới thành thị là “thị trấn”, chia làm “tiểu trấn”, “trung trấn”, “đại trấn” cũng phân loại dựa theo diện tích. Cuối cùng, nhỏ nhất đương nhiên là “thôn trang”, những địa phương như thế này thì không được chia cấp bậc.

Điều kiện tối cơ bản để sinh tồn của loài người là: ăn, mặc, ở. Trong đó “ăn” là quan trọng nhất.

“Dân dĩ thực vi thiên”, không có vật thực, con người không thể sinh tồn được. “Nhân vi tài tử, điểu vi thực vong” (người chết vì tiền của, chim chết vì thức ăn), ở thế giới của Vân Thiên, tiền bạc là mục tiêu truy đuổi của đại đa số mọi người, nhưng kim tiền chỉ là “hình thức mở rộng” của vật thực mà thôi. Còn trên Thần Phong đại lục, mọi người không cần vì vật thực mà quá lo lắng bởi vì việc chế tạo vật thực ở đây rất dễ dàng.

Nếu các “chủng thực thuật sĩ” thi triển pháp thuật thì lại càng kinh người, so với địa cầu hiển nhiên là còn nhanh gấp hàng chục lần, tốc độ trưởng thành của gia súc cũng nhanh gấp bảy, tám lần.

Xem chừng nơi đây tựa hồ không bao giờ thiếu thốn vật chất, môi trường hoàn hảo để người sinh sống, tất cả đều có thể xem là hoàn mỹ –nếu không có những trận “ma thú bạo động” xảy ra cứ cách mỗi ba năm một lần. Ngoại trừ những người sinh hoạt tại thành trấn cùng thôn trang ra, ở Thần Phong đại lục còn tồn tại hằng hà sa số những con ma thú sống tại những nơi hoang dã không người, rừng rậm, núi cao, sơn mạch, hải dương, hồ lớn……Phần lớn bọn chúng đều rất hung tàn bạo lực, cực kỳ nguy hiểm, nhưng cũng may là bình thường chúng rất ít xâm nhập vào các nơi thành trấn có loài người cư ngụ.

Đã có hoàn cảnh như vậy, đương nhiên sẽ tồn tại tình huống đặc thù. Trên đại lục mỗi năm lại bộc phát một lần “ma thú bạo động” quy mô cực lớn. Trong một năm, ma thú chẳng những hung mãnh cường đại hơn, mà còn xuất hiện những con dị biến có trí tuệ cao và đã trở thành thủ lĩnh, chúng tập trung đám ma thú thường ngày vẫn rời rạc như một nắm cát thành những doanh binh có tổ chức, có kế hoạch tấn công xâm nhập địa giới cư ngụ của loài người. Đây được gọi là “Ma thú công thành”, danh từ khiến ai ai nghe thấy cũng đều phát run.

Năm ma thú bạo động là thời kỳ đại lục bất ổn rối ren, người người đều gặp nguy hiểm, không ai dám cam đoan là bản thân mình có thể bình yên sinh tồn qua đợt ma thú bạo động hay không. Vì vậy, trước khi ma thú dị biến, mọi người đều tìm đủ mọi cách để khiến cho bản thân trở nên cường đại hơn, hòng gia tăng cơ hội sống sót.

Trên đại lục, cơ hồ mỗi người đều có năng lực đặc dị bẩm sinh. Tỷ như “nông canh giả” thì có thể làm cho vật chất trở nên bền chắc hơn, và cứ chiếu theo năng lực khác nhau mà chia thành nhiều chức nghiệp khác nhau. Đại loại có thể chia thành bốn loại: “chiến đấu chức nghiệp”, “phụ trợ chức nghiệp”, “sinh hoạt chức nghiệp” và “đặc thù chức nghiệp”. Mỗi người chọn nghề nghiệp cho mình cũng khác nhau, người có sức lực cường hoành thì thích hợp trở thành “chiến sĩ”, người có tinh thần lực cường đại và cảm ứng nguyên tố nhạy cảm thì tốt nhất là trở thành “ma pháp sư”, còn người có khả năng tập trung và thị lực tốt thì lựa chọn tốt nhất của họ là làm “cung tiễn thủ”…

“Chiến đấu chức nghiệp” trong xã hội có địa vị rất cao. Bọn họ mỗi tháng đều nhận được một lượng tiền phụ cấp đáng kể, thoải mái tiêu dao tự tại khắp nơi, thậm chí còn có thể nhờ vào việc bán ma thú tinh hạch để kiếm tiền. “Phụ trợ chức nghiệp” nằm ở trung gian. Còn “sinh hoạt chức nghiệp” là thấp nhất trong tứ đại chức nghiệp, có thể nói không có ai là nguyện ý lựa chọn loại nghề nghiệp này. Tỷ như “nhưỡng tửu sư” Tư Ân, xem chừng kiếm tiền rất dễ dàng, nhưng kỳ thật cũng chẳng thu được bao nhiêu lợi nhuận. Giá cả do “Tiêu Phí Giả Công Hội” quy định, giá bán ra chỉ cao hơn một chút xíu so với giá nhập vào, nhưng lại phải đóng thuế, trả công cho người làm, đông chi một ít, tây tiêu một tẹo, lợi nhuận cuối cùng ít đến mức đáng thương. Làm ông chủ cửa tiệm như Tư Ân, từ sáng sớm đến tối mịt không ngơi tay đến tận lúc vãn người, kim tệ kiếm được còn chẳng bằng tiền trợ cấp hàng tháng của các chiến sĩ hoặc các pháp sư cấp thấp nhất lãnh được. Còn “Đặc thù chức nghiệp” thì tương đối phức tạp, địa vị trong xã hội cũng nằm ở các tầng khác hẳn.

Những người có thể theo “chiến đấu chức nghiệp” cũng không nhiều, chỉ chiếm một bộ phận nhỏ, tuyệt đại đa số tố chất của chúng nhân thuộc các chủng tộc đều là bình thường, nếu khó có thể theo bất cứ chức nghiệp chiến đấu nào thì họ đành phải lùi một bước theo “sinh hoạt chức nghiệp”. Ví dụ như: “chủng thực thuật sĩ” (trồng trọt), “mục nhân” (chăn nuôi), “nhưỡng tửu sư” (nấu rượu)… cũng là tương đương với bình dân bá tính. Nhưng những công việc phải làm của bọn họ không hề đơn giản như những chức nghiệp tương ứng ở địa cầu, tỷ như “chủng thực thuật” khác với nông dân ở địa cầu ở chỗ bọn họ có thể thi thuật khiến cho hoa màu sinh trưởng nhanh hơn.

Mỗi người trên đại lục khi trưởng thành đều căn cứ trên tố chất khác nhau mà nhận được “chức nghiệp huy chương” tương ứng. Người không có chức nghiệp thì cực kỳ hổ thẹn, địa vị so với “sinh hoạt chức nghiệp” càng kém hơn nhiều, bọn họ bị xem như là mộ đám ký sinh trùng của xã hội vậy. Bởi vì tố chất thiên sinh của những người đó quá thấp kém, căn bản là không thể làm bất luận chức nghiệp gì, hơn nữa những người đó không có điểm tựa hùng mạnh để dựa dẫm thì số phận lại càng bi thảm.

Dù cho vật thực trên đại lục rất phong phú, bọn họ mỗi ngày chỉ có thể dựa vào những của bố thí để nhét đầy bụng, thậm chí chết đói ngay trước mắt chúng nhân mà cũng chẳng ai quan tâm. Nếu không phải Vân Thiên nói dối rằng hắn đến từ một sơn thôn xa xôi, không thể làm được chức nghiệp huy chương thì có lẽ Tư Ân đã đuổi hắn ra ngoài từ sớm. Ngay cả việc thỉnh cầu Tư Ân chút thức ăn cũng đã rất phiền toái, bởi vì nếu để người khác biết được việc này thì Tư Ân sẽ bị nghiêm trị.

Ngoài ra dị giới còn có các nghi thức “chủ phó khế ước”, “trung trinh thúc phược”, “sủng vật nhận chủ” với vô số những chú ngữ vả phép tắc kỳ quái. Những việc khó hiểu hiện giờ thật sự quá nhiều, Vân Thiên hoàn toàn không có lựa chọn, việc hắn phải làm lúc này là không phải cứ tỏ ra kinh ngạc và hiếu kỳ, mà là phải học hỏi để tiếp nhận. Mỗi một không gian khác nhau, đều có phép tắc cơ bản riêng của nó. Tỷ như thế giới của Vân Thiên, “các định luật cơ học của Newtons” là một trong những phép tắc cơ bản mà bất kỳ vật chất nào cũng phải tuân theo. Giả sử Vân Thiên nói với những người ở đây về “định luật Newtons”, xem chừng họ cũng chẳng hiểu được, thậm chí còn cười đến rụng cả răng mất.

Trước mắt Vân Thiên có một vấn đề không nhỏ đang phải đối mặt, bản thân hắn hiện nay đang là người của dị giới, liệu hắn cũng có năng lực như bọn họ hay không?

“Tinh tinh tinh…” Lúc này trong tửu điếm lại vang lên tiếng kêu như còi báo động, và ở trên đỉnh cửa đá có một chiếc đèn nhỏ nhấp nháy không ngừng.







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.