WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Vạn Tộc Chi Kiếp

Chương 102: Đổi Mới Luật Thi Đề Mục Văn Hóa

Chương 102: Đổi Mới Luật Thi Đề Mục Văn Hóa


Chờ đợi một hồi, không thấy bốn vị giám khảo còn lại có ý kiến gì, Lão Tạ bèn chủ động mở miệng nói: "Mọi người nếu không có vấn đề khác, vậy bắt đầu sát hạch chính thức thôi?"

"Bắt đầu đi!"

"Ta không có ý kiến!"

". . ."

Mấy người đều thay nhau lên tiếng, Lão Tạ nhìn về phía thành vệ quân ở cổng trường thi, hòa nhã nói: "Mở cổng đi, học viên ra trận!"

Thủ vệ thành vệ quân đáp lại một tiếng, rất nhanh cửa lớn đã mở ra.

Sau một khắc, học viên bên ngoài lần lượt tiến vào trường thi.

Tô Vũ cũng ở trong đó, hắn ngẩng đầu nhìn vào bên trong, tòa nhà này bình thường không mở ra, hắn cũng là lần đầu tiên được vào, vừa nhìn liền biết không giống những khu dạy học khác, cả tầng lầu trống rỗng, chỉ có một không gian vô cùng rộng lớn.

Đây là chuyên dùng để tiến hành khảo hạch học viên.

Năm trường thi, mỗi trường thi đại khái có sáu, bảy trăm người, là sát hạch đồng thời chứ không phải từng nhóm tiến hành cho nên tốc độ rất nhanh, cho tới trưa là có thể sát hạch xong.

"Các học viên tìm tới số chỗ ngồi của mình, sau đấy ngồi xuống!"

"Ở trường thi không được náo động!"

"Trong khi sát hạch không cho phép ra ngoài!"

"Nhớ kỹ, phân phối hợp lý thời gian của các ngươi, phân phối hợp lý tinh lực và cả thể lực!"

"Trên chiến trường, phân tích, quyết đoán cũng là một loại năng lực, Chiến Tranh học phủ bồi dưỡng cũng không phải là mãng phu ngu ngốc!"

Người nói chuyện chính là chàng thanh niên của Đại Hạ Chiến Tranh học phủ, "Quá trình sát hạch các ngươi cũng đã xem qua rồi, bất quá đây chẳng qua là nội dung đại khái thôi, không phải ngươi là Khai Nguyên lục trọng thì nhất định có khả năng nhận được 120 điểm, có thể nhận điểm hay không thì phải xem sự quyết đoán và năng lực của các ngươi thế nào!"

"Khai Nguyên và Khai Nguyên cũng có khác biệt!"

"Cùng cảnh giới nhưng không phải không có chuyện Khai Nguyên lục trọng không bằng Khai Nguyên tam trọng!"

"Chúng ta chỉ chọn nhân tài ưu tú nhất tiến vào Chiến Tranh học phủ bồi dưỡng, những người khác. . . tự tìm đường ra!"

Phía dưới, các học viên đang tìm chỗ ngồi bỗng nhiên đều hơi khẩn trương.

Bọn họ kỳ thật cũng nghe người ta nói qua rồi, sát hạch trên đại thể là xem thực lực, xem tri thức, bất quá nội dung sát hạch cụ thể có đôi khi khác biệt, có một số Khai Nguyên tứ trọng ngũ trọng cuối cùng lại sát hạch với số điểm rất thấp.

“Thời gian sát hạch tổng cộng 4 tiếng, 8 giờ đúng bắt đầu, 12 giờ kết thúc!"

"Nhớ kỹ, phân phối thời gian, tinh lực, thể lực của các ngươi thật hợp lý!"

Đây là lời giám khảo nhắc nhở lần nữa!

Ánh mắt Tô Vũ khẽ động, phân phối thời gian cùng tinh lực hợp lý, đây không phải là điều lần đầu tiên nghe được, hắn đã nghe Liễu Văn Ngạn dặn dò rất nhiều lần.

Phía dưới, trong số học viên có người thấp giọng nói: "Không phải chỉ là vấn đề lấy hay bỏ sao, lặp lại nhiều như vậy làm gì, cũng đâu phải ta không biết. . ."

Đối phương vừa dứt lời, ánh mắt Lão Tạ ngồi trên cao chợt lạnh lùng, y gằn giọng: "Mang ra ngoài giam lại, 4 giờ sau thả ra!"

Y vừa dứt lời, hai vị thành vệ quân bay thẳng đến chỗ học viên mới cất tiếng, trước ánh mắt ngơ ngác chưa hiểu gì của học viên nọ đã xách đối phương rời khỏi trường thi.

"Ta. . . Ta không nói gì. . . Ta không nói gì. . ."

"Lão sư, hãy cho ta một cơ hội!"

Lão Tạ cũng không để ý tới gã, bình tĩnh nói: "Không được náo động, có vấn đề thì giơ tay, kỷ luật nghiêm minh, đây là Chiến Tranh học phủ, nói một lần thì chúng ta không muốn nói thêm lần thứ hai! Nếu đi chiến trường, các ngươi cũng như thế sao? Năm năm học ở trung đẳng học phủ đều không khiến cho các ngươi học được quy củ sao?"

"Trên chiến trường, chuyện ẩn núp, phục kích thường xuyên sẽ phát sinh, chiến hữu ở bên người, bảo ngươi im miệng thì ngươi không nên nói, nếu đưa đến hậu quả là một đội thậm chí một quân đoàn bị tiêu diệt, ai sẽ cho các ngươi cơ hội thứ hai?"

"Các ngươi sẽ là thành viên của học phủ, không phải là kẻ không có phận sự, nhớ kỹ, giữ quy củ!"

Lão Tạ giết gà dọa khỉ, trong nháy mắt, trường thi tức khắc yên tĩnh đến nỗi nghe được cả tiếng gió thổi.

Mà Tô Vũ và một số học viên trong trường thi lại là sắc mặt có chút quỷ dị.

Vừa rồi là học viên giả ư?

Cố ý làm ra để hù dọa học viên sao?

Đa phần học viên không phát giác được dị thường, Tô Vũ lại cảm thấy không thích hợp, vị học viên kia khi bị kéo đi nhìn có vẻ như khẩn trương, trên thực tế lại cảm thấy có chút không quan trọng.

Giống như là hoàn thành nhiệm vụ, cuối cùng không cần ở lại đau khổ theo những người khác nữa. . .

Tô Vũ có chút dở khóc dở cười, tới trường thi rồi mà còn diễn trò, bất quá không thể không nói, hiệu quả lại thực sự rất tốt, hiện giờ ở trên trường thi an tĩnh đến nổi tiếng kim rơi cũng có thể nghe được.

...

"Phát đề!"

Sau khi kết thúc tiết mục giết gà dọa khỉ thì kỳ sát hạch cũng chính thức bắt đầu.

Một lát sau đó, bên ngoài có vài vị thành vệ quân xách rương lớn vào cửa, trong rương đều là bài thi. . . Không, là sách vở!

Một bản cực kỳ dày!

Người thanh niên của Đại Hạ Chiến Tranh học phủ đứng lên, mỉm cười chậm rãi cất tiếng: "Đây là văn quyển! Có tất cả 660 bộ đề thi, mỗi bộ có thể giống nhau, có thể khác biệt, mọi người nhận được thì tự mình viết, Chiến Tranh học phủ tính điểm nhiều nhất là ngôn ngữ, nói cách khác, nếu ngươi sát hạch qua 10 môn ngôn ngữ thì chính là lấy trọn vẹn điểm."

"Dĩ nhiên ngươi có thể viết nhiều hơn, mỗi bộ đề thi khả năng là sẽ có mấy chục môn học, ngươi có thể viết hết toàn bộ, đánh cược vào vận may, có lẽ mấy chục môn học ngươi có khả năng viết đủ 10 môn, lấy được trọn điểm! Dĩ nhiên, mỗi môn học 10 đề, trả lời 6 đề thì được tính vượt qua kiểm tra!"

Trong trường thi, bởi vì vừa mới xảy ra vụ “học viên” bị tước tư cách dự thi nên mọi người không dám lên tiếng.

Một lát sau, mới có một thí sinh rụt rè nhấc tay.

Thanh niên thản nhiên bảo: "Nói đi."

"Lão sư, nếu như đề thi ta nhận được tất cả đều là Vạn Tộc ngữ mà ta không biết, ta có thể đổi với những người khác hay không?"

"Tự mình quyết định, làm trái quy tắc hủy bỏ tư cách dự thi!"

". . ."

Phía dưới, Tô Vũ hơi hơi nhíu mày, quả nhiên là mỗi năm mỗi kiểu khác biệt, năm ngoái đề thi là giống nhau, chẳng qua là xáo trộn ngôn ngữ bách tộc lại thôi, để tự ngươi phải đi tìm, năm nay thế mà đề thi lại cũng không giống nhau.

Chiến Tranh học phủ sát hạch, có đôi khi không đơn thuần chỉ là sát hạch vũ lực, chương trình học văn hóa kỳ thật cũng giống như Văn Minh học phủ.

Hiện tại sát hạch cái gì thì Tô Vũ cũng không quá rõ.

Đề thi khác biệt, ngôn ngữ khác biệt, đề mà ngươi cầm có thể ngôn ngữ ấy ngươi căn bản không biết, còn Vạn Tộc ngữ mà ngươi biết có khả năng là đề nằm trong tay của người khác.

Giờ phút này, ngươi nên lựa chọn như thế nào?

Rất nhanh, Tô Vũ đã nhận được một đề thi thật dày, tùy tiện lật xem một lượt, hắn phát hiện có một số khác biệt.

Tiên ma ngữ, tiếng thông dụng, yêu tộc ngữ, ba loại ngôn ngữ khóa căn bản nhất, ngay tại phía trước nhất, mọi người trên cơ bản đều biết, cũng đều đã học qua, nhưng mà đề thi ở phía sau lại là đủ loại ngôn ngữ của các chủng tộc khác biệt.

Tô Vũ cấp tốc lật giấy, đơn giản quét một lần, hắn nắm giữ ngôn ngữ tổng cộng là 20 loại, hai tháng này hắn cũng đã học thêm được hai loại, thế nhưng trong bộ đề thi này tổng cộng cũng mới phát hiện 9 loại ngôn ngữ hắn đã học qua.

"90 điểm?"

Tô Vũ hơi chần chờ một chút, dù cho hắn thi qua toàn bộ thì khóa văn hóa cũng chỉ có thể lấy được 90 điểm, mà không phải trọn vẹn.

10 điểm thiếu đi dĩ nhiên đối với hắn mà nói có lẽ không tính là gì, nhưng đối với những người khác, ít đi 10 điểm có thể sẽ ảnh hưởng đến việc có thể thông qua sát hạch hay không.

Tô Vũ đang nhìn bài thi, những học sinh khác cũng có người đang nhìn, có người lại không chút hoang mang, ba môn căn bản thì ai mà chẳng biết, cứ thế cắm đầu mà viết.

Còn vấn đề đề thi đằng sau dày như vậy… liên quan gì tới bọn hắn!

Dù sao cũng đâu biết, nhìn đều nhìn không hiểu, dứt khoát coi như đề phía sau không tồn tại.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.