Chu Uy ngồi ở giữa sảnh trước thấy Chu Thành đến, lấy gương mặt già nua kia hỏi: "Hôm qua và hôm nay ngươi cứ ở thư phòng, vì sao lại không luyện công?"
Chu Thành nghẹn ngào.
Nhất thời không phản bác được.
"Nói! Vì sao lại không luyện công?" ngữ khí của Chu Uy tăng thêm.
Chu Thành đành phải nhắm mắt nói: "Ta không thích luyện công."
Cũng không thể nói võ công của mình bây giờ có thể tự động tu luyện.
Với tính khí nóng nảy của Chu Uy, chỉ sợ sẽ dùng Thiết Sa Chưởng quất hắn.
Đương nhiên, Chu Thành trước đây cũng hoàn toàn không thích luyện công.
Chu Uy nghe Chu Thành nói không thích luyện công, lúc này vỗ bàn một cái, chỉ thấy trên mặt bàn xuất hiện một dấu tay to lớn dày 5 6 cm.
Đây là Xích Dương Chưởng của Chu Uy, càng mạnh hơn so với Thiết Sa Chưởng.
Chưởng ấn bốc khói lên.
Một sợi một sợi.
Có vẻ như nó không nóng.
"Không thích luyện công cũng phải luyện!" Chu Uy nghiêm nghị nói: "Thiên hạ này, lại có bao nhiêu người có thể làm việc mình thích!"
"Trước cuối năm nay, nếu ngươi không đột phá nổi Luyện Thể tứ trọng, hãy xem ta đánh gãy chân của ngươi không."
Chân của Chu Thành rất vô tội, gần đây luôn bị Chu Uy uy hiếp.
"Nếu trước cuối năm ta đột phá Luyện Thể tứ trọng thì sao?" Chu Thành đột nhiên hỏi ngược lại.
Chu Uy khẽ giật mình, tức giận nói: "Tốt, nếu ngươi trước cuối năm nay đột phá Luyện Thể tứ trọng, về sau chuyện ngươi tu luyện, ta không quan tâm."
Lúc này, đã là giữa trưa, đột nhiên, âm thanh hệ thống trong đầu Chu Thành vang lên .
"Chúc mừng kí chủ, Bất Diệt Kim Cương Thần Công của ngươi trải qua một ngày khổ tu, đã đột phá đến tầng thứ hai cảnh giới!"
Hệ thống được kích hoạt trưa hôm qua, cho tới giữa trưa hôm nay vừa đúng là một ngày, Bất Diệt Kim Cương Thần Công đột phá tầng thứ hai.
Khi Bất Diệt Kim Cương Thần Công đột phá tầng thứ hai trong nháy mắt, Chu Thành có thể cảm giác được một cách rõ ràng toàn thân hắn cơ bắp, lục phủ ngũ tạng lần nữa ngưng luyện rất nhiều.
Thậm chí ngay cả cốt tủy của mình cũng đã thay đổi rõ ràng.
Đương nhiên, tất cả những điều này chỉ có Chu Thành có thể cảm nhận được.
Cảm nhận được toàn thân biến hóa, Chu Thành vui mừng cười một tiếng.
Chu Uy là Trấn quốc Đại tướng quân, giết địch vô số, bản thân mang khí phách, lúc trước vừa nổi đóa Chu Thành liền nơm nớp, bây giờ nhìn thấy con trai mình đứng đó nhếch mép nhíu mày, tên nhóc này là có ý gì?
Lạc Thủy mở miệng ngắt lời nói: "Uy ca, giờ đã là giữa trưa, Thành nhi cũng đói bụng, chúng ta dùng bữa trước đi." Giọng nói của Lạc Thủy rất êm tai, có thể dịu xuống, cùng giọng nói thô kệch của Chu Uy đại lão gia hoàn toàn tương phản.
Chu Uy nghe Lạc Thủy mở miệng, buông lỏng cơ mặt, gật đầu, sau đó để hạ nhân đem đồ ăn bưng lên, đương nhiên phải có rượu, Chu Uy mỗi bữa ăn đều không thể thiếu rượu.
Chu Uy có thể một ngày không ăn cơm, nhưng không thể một ngày không uống rượu.
Bởi vì đại ca Chu Lập của Chu Thành đang tu luyện ở Nhật Nguyệt Kiếm Tông, cho nên chỉ có ba người ăn cơm, trong bữa tiệc, Lạc Thủy không ngừng gắp thức ăn cho Chu Thành, thấy Chu Uy sắc mặt tối sầm lại.
Lạc Thủy gắp cho Chu Uy một cái đùi gà lớn, Chu Uy mặt tối sầm mới dần dần chuyển trắng, Lạc Thủy nhìn Chu Uy một chút, già rồi còn ghen tị với con trai mình.
Trong bữa ăn, Chu Uy đề cập đến việc Mông Cổ quốc làm loạn ở biên cương và muốn bản thân đi biên cương.
Chu Thành nghe nói trong lòng nhẹ nhõm.
Chu Uy đi chuyến này, ít nhất phải mấy tháng mới trở về, mấy tháng này cuối cùng cũng có thể không cần đối mặt với khuôn mặt già nua lạnh lùng của cha mình.
Chu Uy thấy dáng vẻ Chu Thành trong lòng buông lỏng, hừ nói: " Tiểu tử thối này, đừng cho là ta không biết trong lòng ngươi có chủ ý gì, ta rời đi mấy tháng, ta sẽ để cho Thường Thanh canh chừng ngươi, nếu ngươi dám lười biếng không luyện công , chờ ta trở về, xem ta xử lý ngươi như thế nào."
Lạc Thủy thấy Chu Uy hung dữ với con trai ngay cả lúc ăn cơm, nhìn chằm chằm Chu Uy, nói với Chu Thành: "Thành nhi, gần đây xung quanh kinh thành có ôn dịch, ngay cả kinh thành đều có người nhiễm, thời gian này con cũng đừng nên đi ra ngoài."
"Ôn dịch?" Chu Thành hỏi.
Lạc Thủy hắng giọng nói: "Ôn dịch lần này thật nghiêm trọng, khuếch tán cực nhanh, mà dược liệu bình thường khó mà chữa trị."
Chu Uy nói ra: "Ôn dịch lần này, không đơn giản như vậy, chắc hẳn là do dư nghiệt của ma giáo đang làm trò, bệ hạ đã phái Lục Phiến Môn đi điều tra."
Sau đó lạnh lùng nói: "Nam Minh Vương, đây là tự tìm đường chết!"
"Nam Minh Vương? Nam Minh Vương là ai?" Chu Thành không khỏi thắc mắc.
Lạc Thủy giải thích cho Chu Thành về Nam Minh Vương và ma giáo.
Sau khi ăn cơm xong, Chu Thành lại cùng hai người hàn huyên một hồi việc nhà, một lúc sau mới trở về sân nhỏ của mình.
"Xem ra Đại Phụng vương triều cũng không yên ổn." Chu Thành nghĩ đến những gì Chu Uy và Lạc Thủy nói trong bữa ăn về Mông Cổ quốc và ma giáo.
Lần đầu tiên, Chu Thành thực sự muốn tăng sức mạnh của mình.
Trở lại thư phòng, Chu Thành kéo bảng hệ thống, tùy ý để ý đến tình hình tu luyện Huyền Vũ Thần Công.
Thời gian trôi qua rất nhanh, ngày càng ngã về tây, hoàng hôn buông xuống , ánh nắng mờ nhạt, và sân dường như bị nhuộm một lớp ánh sáng vàng mỏng xuất hiện.
Vào lúc hoàng hôn, âm thanh Chu Thành chờ đợi đã lâu cuối cùng cũng vang lên lần nữa.
" Huyền Vũ Thần Công của ngươi khổ tu ba mươi giờ, tầng thứ ba tiến độ đạt tới 100%, tự động đột phá tới tầng thứ tư!"
Bên trong bảng hệ thống, Huyền Vũ Thần Công rộ lên vòng sáng.
Khi Huyền Vũ Thần Công đột phá trong nháy mắt, làn da, cơ bắp, gân cốt, lục phủ ngũ tạng của Chu Thành lần nữa ngưng luyện rất nhiều, Chu Thành có thể cảm giác được bắp thịt của mình rắn chắc rất nhiều, mà gân cốt cũng cứng cáp hơn so trước kia và xương so trước kia càng cứng rắn hơn.
Một ngày trước, nếu như một cao thủ Luyện Thể tứ trọng đánh hắn một quyền, hắn nhất định sẽ thổ huyết, nhưng mà hiện tại, dù là một cao thủ Luyện Thể tứ trọng đánh hắn mười quyền thậm chí mấy chục quyền, chỉ sợ không gây thương tổn được hắn.
Bởi vì hắn đồng tu Huyền Vũ Thần Công và Bất Diệt Kim Cương Thần Công hai loại công pháp Thần cấp, khả năng phòng ngự cường đại, đã vượt xa cao thủ Luyện Thể tứ trọng.
Cuối cùng Luyện Thể tứ trọng rồi!
Luyện Thể tứ trọng là một ranh giới quan trọng Luyện Thể cảnh, rất nhiều võ giả luyện võ, đều dừng ở Luyện Thể nhất trọng, nhị trọng cùng tam trọng.
Nghĩ đến Chu Uy nói trước cuối năm nay đột phá Luyện Thể tứ trọng, liền không quan tâm việc luyện võ của mình, Chu Thành mỉm cười.
Hắn muốn biết biểu cảm của Chu Uy khi cuối năm biết hắn đột phá Luyện Thể tứ trọng sẽ như thế nào?.
"Chúc mừng kí chủ đột phá Luyện Thể tứ trọng cảnh, thu hoạch được gói quà đột phá cảnh giới."
"Phải chăng hiện tại mở gói quà đột phá cảnh giới?"
Chu Thành đang lúc vui mừng vì đã đột phá Luyện Thể tứ trọng, âm thanh hệ thống đột nhiên vang lên.
Gói quà đột phá cảnh giới?
Chu Thành khẽ giật mình.
Đột phá cảnh giới, còn có gói quà ban thưởng sao?
Chỉ là không biết bên trong phần thưởng đột phá cảnh giới này có cái gì.
Chu Thành tò mò, trong lòng mặc niệm nói: "Mở gói quà đột phá cảnh giới ra."
Lập tức, gói quà đột phá cảnh giới ánh sáng lóe lên, mở ra.
"Ngươi thu được Nghênh Phong Liễu Bộ bí tịch."
"Ngươi thu được Phục Ma đao pháp bí tịch."
"Ngươi thu được Du Long Bạch Hổ Quyền bí tịch."
"Ngươi thu được một thanh hạ phẩm Linh khí Diệt Thần Đao."
"Diệt Thần Đao mặc dù là hạ phẩm Linh khí, nhưng mà có thể tự động tu luyện, chém giết càng nhiều kẻ địch tốc độ gia tăng phẩm giai sẽ càng nhanh."
Chu Thành không ngờ gói quà đột phá cảnh giới, và phần thưởng hóa ra lại là võ kỹ bí tịch, một môn Nghênh Phong Liễu Bộ, một môn Phục Ma đao pháp, một môn Du Long Bạch Hổ Quyền, hơn nữa còn có một thanh hạ phẩm Linh khí Diệt Thần Đao.
Và thanh Diệt Thần Đao này giống như Đại Địa Đỉnh Lô, có thể tự động tu luyện.