Thấy vẻ mặt Lâu Thành trở nên nặng nề, Thi lão đầu hắc một tiếng: “Cho nên, năm nay coi như luyện binh, chờ sang năm lúc này, Lâm Khuyết tiến thêm một bước, ngươi cũng trưởng thành lên, tiêu chuẩn võ đạo của người khác cũng được tăng lên rõ ràng, mới là cơ hội chúng ta đánh vào trận chung kết cả nước.”
Ngươi cũng trưởng thành lên... Lâu Thành kích động cùng kiêu ngạo một trận, thốt ra: “Sư phụ, không ngờ được người coi trọng con, xem trọng con như vậy.”
Hắn học Tiểu Tân bút sáp mầu, vò đầu cười ngây ngô.
Thi lão đầu a một tiếng: “Ta chỉ thuận miệng nói như vậy, ngươi đừng cho là thật.”
“...” Lâu Thành ngửa đầu nhìn trời, làm bộ không xấu hổ.
Thi lão đầu không nói chuyện hội võ đạo nữa, quay sang nói: “Trải qua ngày hôm qua chiến một trận với Ngô Đông, tin tưởng ngươi thu hoạch khẳng định không ít, mà lão già ta cũng từng xem ngươi và Lý Mậu đối luyện, miễn cưỡng tính là quyền cước thuần thục, hôm nay bắt đầu, ta chính thức dạy ngươi đấu pháp chiêu thức ‘Luyện Thể’ cảnh.”
Lúc trước chỉ có thể tính là động tác cơ sở cùng kỹ xảo phát lực kết hợp.
Lâu Thành khắc chế hưng phấn, hành lễ nói:
“Đa tạ sư phụ, không biết là chiêu thức gì?”
Thi lão đầu ho khan một tiếng, miễn cưỡng thu liễm sự không đứng đắn toàn thân cao thấp: “Vi sư ta truyền thừa gốc ở ‘Băng Phách Thần Công’, cũng chính là ‘Băng bộ’ tuyệt học bây giờ, nhưng ‘Luyện Thể’ cảnh không cần quá để ý thuộc tính công pháp, không ảnh hưởng ngoại cương về sau, hôm nay dạy ngươi là đấu pháp luyện thể ‘Băng bộ’ tuyệt học diễn hóa ra: ‘Bạo Tuyết Nhị Thập Tứ Kích’ .”
Bạo Tuyết Nhị Thập Tứ Kích? Loại thời khắc kích động lòng người này, trong đầu Lâu Thành đột nhiên hiện lên gương mặt Thái Tông Minh, nếu bạn học Tiểu Minh ở đây, hắn nhất định sẽ phỉ nhổ nói: Bạo Tuyết Nhị Thập Tứ Kích? Đòn thứ nhất khẳng định gọi là “Ta là cha ngươi” !
“Bộ đấu pháp này lấy hung mãnh điên cuồng trứ danh, nhưng tinh thần tuyệt đối không thể cũng điên cuồng theo, ngược lại cần bình tĩnh giống ngưng thủy thành băng, lại phối hợp cọc Điện Hỏa bùng nổ, trong cấp độ Luyện Thể tuyệt đối tính là hàng ngũ đứng đầu...” Thi lão đầu bắt đầu giảng giải.
Lâu Thành nghe phi thường nghiêm túc, đây là bộ đấu pháp chiêu thức đầu tiên mình học.
Thời gian cực nhanh, hắn mới mang điểm quan trọng của hai mươi tư đòn đại khái nhớ kỹ, đã tới lúc cùng thành viên khác của võ đạo xã cùng nhau huấn luyện đặc biệt.
Thi lão đầu đứng ở phía trước thành viên huấn luyện đặc biệt, nhìn mười hai người còn lại, giọng trầm trầm nói:
“Ngô Đông bất ngờ bị thương, trong khoảng thời gian này không thể tới huấn luyện đặc biệt, mà tuần sau chính là thi đấu phân khu hội võ đạo cả nước, ta đến tuyên bố chủ lực cùng dự bị.”
Đám người Lý Mậu có hi vọng cạnh tranh chủ lực cùng dự bị nhất thời ngừng thở, không khí nháy mắt trở nên khẩn trương, Nghiêm Chiêu Kha thì khẽ gật đầu đối với chuyện Ngô Đông bất ngờ bị thương không thể huấn luyện đặc biệt, sau đó nhìn nhau cười với Lâu Thành.
“Ba người chủ lực, Lâm Khuyết, Trần Trường Hoa, Tôn Kiếm.” Thi lão đầu nói ra đáp án mọi người nhất trí tán thành.
Cho dù Ngô Đông chưa bị thương, căn cứ đoạn thời gian trước biểu hiện, hắn cũng không phải đối thủ của Tôn Kiếm, mà Trần Trường Hoa trải qua hơn nửa tháng điều dưỡng, hai tay sớm khôi phục như lúc ban đầu.
Nói xong chủ lực, Thi lão đầu nhìn Trần Trường Hoa một cái: “Trò là sinh viên năm thứ tư, sang năm tháng bảy sẽ phải tốt nghiệp rời trường, về sau cũng chưa chắc còn có cơ hội gặp mặt chúng ta, lần thi đấu phân khu này quả thật không cần thiết tận tâm hết sức, nhưng trò gia nhập võ đạo xã hơn ba năm, làm xã trưởng gần hai năm rồi, đối với nơi này chẳng lẽ không có một chút cảm tình? Bốn năm nhoáng lên một cái mà qua, trò không muốn lưu lại chút gì đó ở nơi này? Chẳng lẽ không muốn về sau các sư đệ sư muội đều nói ở lúc Trần Trường Hoa làm xã trưởng, võ đạo xã đại học Tùng Thành chúng ta bắt đầu trở về huy hoàng?”
Người ta sống ở trên đời, danh lợi khó thoát, Trần Trường Hoa vốn vẻ mặt không biểu cảm, lúc này hơi động dung, trịnh trọng gật đầu:
“Thi giáo luyện yên tâm, con khẳng định dốc hết toàn lực, nếu có thể ở một năm cuối cùng xông vào top 8 phân khu, con cũng coi như không lãng phí mấy năm qua!”
Thấy hắn thái độ không tệ, Thi lão đầu hài lòng cười:
“Top 8 khẳng định là có hi vọng!”
Nói xong, lão quay đầu nhìn về phía người khác: “Dự bị ba người, Lý Mậu, Lâm Hoa, Quách Thanh.”
Đấu đối kháng đoàn thể võ đạo tương tự, đều là chọn dùng hình thức mỗi bên theo thứ tự ra sân ba người, đối kháng từng người một, người thắng tiếp tục tiếp nhận khiêu chiến, thẳng đến ba người của một bên thua hết, thi đấu mới tính là chấm dứt, bởi vì danh sách và thứ tự ba người ra sân đều là trước khi trận đấu bắt đầu mới do huấn luyện viên xác định, cho nên phán đoán nhân viên ra sân của đối phương cùng dùng trình tự gì, là một khâu rất quan trọng, để châm chích suy xét đổi quân, tương khắc, tiêu hao các chiến thuật.
Mà thi đấu võ đạo, không đề cập tới võ giả chuyên nghiệp có giấy phép binh khí, chỉ là thi đấu nghiệp dư, cũng có cái gọi là quyền cước không có mắt, trọng tài cùng giám sát tốt nữa mạnh nữa, cũng không ngăn chặn được toàn bộ bị thương, sự tồn tại của dự bị phi thường cần thiết.
Nghe được có tên mình, Quách Thanh hơi bất ngờ, ngẩn người mới quên đi hết hoan hô một câu, tìm Nghiêm Chiêu Kha bên cạnh vỗ vỗ tay, làm như cô đã lấy được quán quân.
“Thân thể trò rất khá, tiềm lực rất lớn, trải qua hơn ba tuần này rèn luyện, cho dù không lấy được nghiệp dư tứ phẩm, ở trong ngũ phẩm cũng coi như xuất sắc.” Thi lão đầu đối với nữ hài tử trước nay không miệng tiện như thế.
Ngô Đông bị thương, ngoài Lý Mậu, Lâm Hoa, Tôn Kiếm học trưởng năm thứ hai năm thứ ba đều là tiêu chuẩn nghiệp dư ngũ phẩm, hai bên so sánh, chọn Quách Thanh là đương nhiên.
Đáng tiếc, Tiểu Minh không tham gia huấn luyện đặc biệt... Lâu Thành thầm thở dài một câu.
“Người khác, Nghiêm Chiêu Kha, Lê Tiểu Văn, các trò lúc ở lớp võ đạo tìm một ít nữ sinh khác, xây dựng một đội cổ động viên, ở trên khán đài chế tạo không khí cổ vũ, Lâu Thành, Ngô Mãnh, mấy người các trò triệu tập hai ba mươi thành viên nam sinh, phối hợp ban bảo vệ trường học cùng hội học sinh làm tốt công tác bảo an.” Thi lão đầu tiếp tục phân phó.
Mọi người đều ngây ra, hồi lâu mới do Trần Trường Hoa hỏi:
“Thi giáo luyện, công tác bảo an cái gì vậy?”
Thi lão đầu cười hê hê nói: “Các trò không biết? Năm nay nghi thức khai mạc ở đại học Tùng Thành, sẽ có nhất phẩm cường giả đến, an nguy của hắn, không cần các trò lo lắng, mọi người cộng lại cũng không đủ một tay của hắn...”
Lão còn chưa dứt lời, đại bộ phận thành viên huấn luyện đặc biệt đều hưng phấn ồn ào:
“Là vị cường giả nào?”
“Ai? Là ai?”
“Bọn con có thể xin kí tên tập thể không?”
Thi lão đầu ho khan vài tiếng nói: “Cụ thể là ai, vài ngày nữa sẽ biết, bản thân nhất phẩm cường giả không cần chúng ta bảo vệ an toàn, hắn bảo hộ chúng ta mới đúng, công tác bảo an cụ thể chính là phối hợp ban bảo vệ cùng hội học sinh trường học ngăn trở phóng viên, ngăn đoàn fan, ngăn trở hội hậu viên, duy trì tốt trật tự, đến lúc đó nếu có cơ hội, ta sẽ giúp các trò nhắc tới chuyện xin kí tên.”