Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Võ Đạo Tông Sư

Chương 6: Sức người có lúc cạn (1)

Chương 6: Sức người có lúc cạn (1)




“Phỏng vấn gì thế?” Đối mặt micro đưa qua, Lâu Thành hỏi ngược lại.

“Không có vấn đề.” Thái Tông Minh thì không chút do dự đáp ứng.

Hai người nhìn nhìn nhau, đều thấy được sự khinh bỉ trong mắt đối phương.

Cô nương phóng viên Thư Nhuy ngẩng lên khuôn mặt trứng ngỗng ưa nhìn, cười tủm tỉm nói: “Các anh là thành viên võ đạo xã đại học Tùng Thành nhỉ?”

Móa, trốn học bị bắt quả tang... Lâu Thành nhịn không được gãi gãi ót: “Đúng vậy, chúng tôi, chúng tôi có việc cần phải đi trước.”

“Ừm, có việc không thể không sớm rời khỏi.” Thái Tông Minh trấn định trả lời.

Thư Nhuy cũng không để ý, vẫn duy trì nụ cười chuyên nghiệp: “Các anh vừa rồi nhìn thấy Lâm Khuyết không?”

“Đã thấy.” Lâu Thành cùng Thái Tông Minh liếc nhau một cái, việc này còn có đài truyền hình phỏng vấn?

Nhưng ngẫm lại cũng đúng, đại học Tùng Thành là đại học tốt nhất Tùng Thành, võ đạo lại được hoan nghênh nhất, rước lấy phóng viên cũng không kỳ quái.

Thư Nhuy cười nói: “Lâm Khuyết là vị võ giả đầu tiên từ trước tới nay của đại học Tùng Thành vào trường đã có chuyên nghiệp cửu phẩm, các anh đối với anh ấy gia nhập võ đạo xã có cảm giác gì? Cái nhìn thế nào?”

“Rất tốt, cảm giác võ đạo xã chúng tôi có thể nâng cao một bước.” Thái Tông Minh nụ cười đầy mặt trả lời.

Lâu Thành nặn ra nụ cười, phát ra lời nói từ trong lòng: “Rất hưng phấn rất kích động, ừm, được vinh dự theo.”

Thư Nhuy cô nương thu hồi micro, mắt tỏa sáng nói: “Cảm ơn hai bạn tiếp nhận phỏng vấn.”

Nhìn theo cô nương phóng viên cùng với đại ca quay phim tiến vào sân vận động, Lâu Thành và Thái Tông Minh bỗng nhiên đồng thời mở miệng:

“Chanh Tử, tôi vừa rồi cười tỏ ra có hơi cứng hay không?”

“Tình Thánh, tôi cười có phải tương đối ngốc hay không?”

Vừa dứt lời, hai người nhìn nhau cười, một chút khẩn trương vừa rồi nhất thời tiêu tán không còn nữa.

“Lần đầu tiên lên TV, cảm giác là lạ.” Lâu Thành day day má.

Thái Tông Minh cười nói: “Tôi cũng vậy, thôi, nói không chừng trực tiếp bị cắt bớt mất, người ta phỏng vấn trọng điểm là Lâm Khuyết, hê hê, vừa rồi phóng viên đó thật sự không tê, vừa xinh đẹp vừa thanh thuần, dáng người cũng tốt, trọng điểm là đôi chân kia, vừa dài vừa thẳng, so với nữ thần của cậu càng hợp khẩu vị tôi hơn.”

“Alo, 110 à? Nơi này có con dê xồm.” Lâu Thành cố ý cầm lấy điện thoại.

“Cút!” Thái Tông Minh tức giận nói, “Ta cũng chỉ ngoài miệng ba hoa hai câu mà thôi.”

Lâu Thành cười nói: “Được được được, về sau nếu gặp được, tôi sẽ kể với chị dâu, bạn học Tiểu Minh thủ thân như ngọc!”

Hai người nói nói cười cười, rất nhanh đã mang chuyện phỏng vấn ném ra sau đầu, về tới phòng ngủ.

Ký túc xá đại học Tùng Thành là bố cục hai phòng một sảnh một nhà vệ sinh, phòng khách có sô pha cùng TV đơn giản, bên trái thông hướng ban công sinh hoạt phơi quần áo, phía bên phải là gian rửa mặt cùng hai bồn cầu ngăn ra, vòng qua sô pha, theo hành lang đi về phía trước, trái phải đều có một phòng, mỗi một phòng là phòng ngủ nhỏ, ở bốn người, trên giường dưới bàn, ô ngăn cách là tủ quần áo.

Hai người không phải cùng một phòng ngủ nhỏ, sau khi vào phòng khách, Thái Tông Minh lấy ra điện thoại nói: “Chanh Tử, tôi đi gọi điện thoại trước, cậu nhớ rõ chờ tôi ăn cơm.”

“Chậc chậc, thể hiện ân ái.” Lâu Thành biết Thái Tông Minh lại muốn nấu cháo điện thoại, vì thế trở về phòng ngủ nhỏ, tính chơi máy tính một chút.

Vặn mở cửa phòng ngủ nhỏ, bên trong không có một bóng người, Lâu Thành biết ba gã kia là tự học còn chưa trở về.

“Thật chăm chỉ...” Lâu Thành chột dạ một trận, có so sánh mới có chênh lệch.

Bây giờ thời gian sớm không sớm, muộn không muộn, Lâu Thành nhanh chóng áp chế nỗi lòng, mở máy tính, đăng ký diễn đàn.

Đây là tập hợp phẩm tương tự diễn đàn bài viết, đủ loại, diễn đàn thiên kì bách quái đều có thể tìm được, đều có người sử dụng tụ tập, Lâu Thành phỏng vấn là diễn đàn “câu lạc bộ Long Hổ” này.

Câu lạc bộ Long Hổ là thế lực giai tầng thứ nhất của “thi đấu võ đạo chuyên nghiệp”, là một trong những kẻ tranh đoạt mạnh mẽ truyền thừa võ đạo mạnh nhất cả nước, càng quan trọng hơn là, bọn họ thành lập cũng không lâu, cũng chỉ hơn ba mươi năm, so sánh với các môn phái động cái truyền thừa mấy trăm năm trở lên, như là trẻ con mới ra đời, mà chính là đứa trẻ như vậy, lấy trường học võ đạo các tầng thứ năm bản thân thành lập làm chỗ dựa, hướng các môn phái cao quý, cổ xưa, cường đại khởi xướng tấn công, hơn nữa lấy được một loạt thành tựu huy hoàng, “Long Vương” một trong “Tuyệt Đại Song Kiêu” võ lâm hiện nay Trần Kỳ Đảo chính là thương hiệu bọn họ bồi dưỡng ra.

Câu lạc bộ võ đạo như vậy, võ giả hoành tráng như vậy, tự nhiên có sức quyến rũ khó có thể nói bằng lời, hấp dẫn được số lượng fan khổng lồ, Lâu Thành chính là một trong số đó.

Tiến vào diễn đàn, Lâu Thành không tự giác hiện ra mỉm cười, lấy ID “Con hổ của Schrödinger” này phát ra bài viết:

“Gấp! Hôm nay cuối cùng gia nhập võ đạo xã, như thế nào mới có thể làm bộ như thường xuyên gia nhập?”



* * *



Diễn đàn “Long Hổ” tụ tập rất nhiều fan, lưu lượng có thể nói khủng bố, bài viết vừa gửi nếu không có người trả lời, không cần tới mấy phút sẽ rơi xuống trang thứ hai, bài viết của Lâu Thành được lợi bởi tiêu đề bắt mắt, rất nhanh đã có người chú ý.

ID tên thân mật là “Thiên Không Chi Thượng”, hình đại diện là cô gái nhạc rock trả lời: “Lầu hai! Bái ta làm thầy liền nói cho ngươi!”

Vị này là nữ hài tử rất nổi tiếng của diễn đàn, Lâu Thành theo bản năng muốn thuận thế gọi tiếng “sư phụ”, nhưng trong đầu đột nhiên hiện lên bóng người Nghiêm Chiêu Kha, đáy lòng nhất thời nổi lên một tia cảm giác tội ác, ở lúc có đối tượng thầm mến, sao có thể tán tỉnh với nữ hài tử khác chứ?

Lúc này, dòng trả lời thứ hai chui ra, “Công nhân ống nước ăn nấm” nói:

“Đầu tiên ngươi cần mua một bộ quần áo luyện công chuyên nghiệp, sau đó ở sau khi lớp luyện tập bắt đầu vài phút mới tiến vào sân vận động, vẻ mặt nhất định phải lạnh, bước chân nhất định phải vững, thấy huấn luyện viên liền nói ‘Thật ngại quá, lúc trước tham gia trận đấu bị thương gân cốt, chỉ có thể tiến hành luyện tập mang tính khôi phục’, huấn luyện viên nếu đồng ý, ngươi liền ở bên cạnh đánh Thái Cực của người già, ép chân chút, tản bộ chút, ngầu gấp bội, huấn luyện viên nếu không đồng ý, ngươi liền lãnh khốc nhìn chằm chằm hắn, khí thế phải làm đủ, tư thái phải cao, cơ bản liền không có vấn đề. Đúng rồi, vừa rồi quên hỏi, ngươi đánh thắng được huấn luyện viên không?”

Trả lời thông minh vặt khiến Lâu Thành bật cười, thuận tay trả lại cái “Đánh không lại huấn luyện viên làm sao bây giờ?”

Gửi ra tin tức này, quét trang mới, Lâu Thành lại nhìn thấy mấy dòng trả lời.

“Nhất Quán Thuần Ái Tuấn Cương Bản” trả lời: “Huấn luyện viên là nữ sao? Tán nàng! Sửa nàng!”

“Nhất quyền vô địch” nói: “Trường học võ đạo chúng ta không tồn tại vấn đề này, đánh không lại huấn luyện viên thì thành thành thật thật làm người.”

“Con đường lôi đài” nói: “Đút chút tiền cho huấn luyện viên thôi, dù sao ngươi không có cơ sở, chỉ là đi rèn sức khỏe, để cho ngầu, không giống ta năm đó còn cố gắng vì tiến vào giới võ đạo thật sự.”

“Nhanh mồm nhanh miệng” nói: “Đi rèn luyện trước một chút, nâng cao thể lực, bằng không lúc tham gia lớp luyện tập, đứng cọc mới đứng vài phút đã chịu không nổi, ngay cả nữ sinh cũng thua, vậy không phải càng mất mặt?”






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch