Hắn làm việc vặt ở Hắc Thiết sơn trang đã hơn nửa năm, mưa dầm thấm đất, đã hiểu khá rõ ràng một chút tri thức cơ bản về chú tạo đao kiếm.
"Nói dù nhiều, cũng không bằng tự mình thực hiện, ngươi tới thử xem." Dương Triêu cho Tô Trường Không tự mình thực hiện.
"Ừm." Đương nhiên Tô Trường Không lập tức đồng ý, hắn cầm lấy búa sắt, học theo Dương Triêu, bắt đầu tôi luyện khối sắt kia.
"Tôi luyện cần phải đều nhịp, chú ý tiết tấu, đừng dùng sức quá mạnh." Dương Triêu ở bên cạnh hướng dẫn.
"Đang đang đang!" Tô Trường Không hết sức chuyên chú, bàn tay không ngừng vung búa sắt lên đánh vào khối sắt đã được đốt đỏ rực.
"Tiểu tử này... Thể lực không tồi." Dương Triêu ở bên cạnh âm thầm ngạc nhiên.
Thoạt nhìn thân thể Tô Trường Không không được tính là khôi ngô hữu lực, hơn nữa tuổi còn rất nhỏ, nhưng thể lực lại tốt một cách thần kỳ. Hắn liên tiếp vung búa tôi luyện tới mấy chục lần, nhưng chưa hề lộ ra dáng vẻ không chịu nổi.
Trong quá trình tôi luyện, thể lực là yếu tố rất quan trọng, nếu không có đủ thể lực, chỉ riêng bước đầu tiên là tôi luyện cũng không hoàn thành được.
Tuy Tô Trường Không còn rất trẻ nhưng trong khoảng thời gian này, hắn luôn tu luyện Ngũ Cầm Hí, khiến cho thể lực tăng lên trên diện rộng, lúc này đã lộ ra công dụng rồi!
"Được, hiện giờ dùng hoành đao gấp vật liệu thép lại, sau đó tiếp tục dung luyện, tôi luyện, cứ như thế, lặp đi lặp lại chừng vài chục lần, dần dần tôi luyện thành hình." Dương Triêu ở một bên chỉ đạo.
Mấy chục lần gấp, tôi luyện, trước sau cần mấy vạn lần vung búa, cái này gọi là bách luyện thành cương, cả quá trình cực kỳ buồn tẻ, gian khổ!
Người bình thường cần dùng tới một hai tháng mới có thể hoàn thành!
"Được... Đau quá..."
Qua một ngày, Tô Trường Không không nhịn được nhe răng trợn mắt, dù trong quá trình hắn đã dừng lại nghỉ ngơi nhưng hai bàn tay vẫn đánh tới sưng đỏ, giống như đã mất đi tri giác, lớp da trên bàn tay bị lột xuống, máu chảy đầm đìa.
Trong vòng một ngày, hai tay đã vung búa hơn ngàn lần, khiến Tô Trường Không có cảm giác cánh tay đều bị phế bỏ!
"Nếu chút đau khổ ấy cũng không chịu nổi, trong tương lai sao có thể trở thành cường giả?"
Nhưng Tô Trường Không chẳng những không nhụt chí, mà ngược lại ý chí chiến đấu càng thêm sôi sục, với hắn, quá trình tôi luyện cũng là một loại tu luyện!
Chạng vạng, Tô Trường Không vẫn đang kiên trì tu luyện Ngũ Cầm Hí, đến ban đêm, hắn tắm rửa một cái rồi kéo thân thể mỏi mệt rơi vào trong giấc ngủ.
Sáng sớm hôm sau, Tô Trường Không lại rời giường tu luyện Ngũ Cầm Hí tiếp đó là ăn điểm tâm sáng, cuối cùng tinh khí thần mười phần đi tới khu xưởng, bắt đầu công việc còn dang dở, tiếp tục tôi luyện vật liệu thép.
Cứ như thế, lặp đi lặp lại.
Cũng từ nền tảng tu luyện Ngũ Cầm Hí, hiện giờ lực khôi phục của Tô Trường Không đã trở nên rất mạnh. Nếu không khi hắn rời giường vào ngày hôm sau, cánh tay có thể nâng lên hay không cũng là một vấn đề.
Dương Triêu luôn chú ý tới những biểu hiện của Tô Trường Không, thấy hắn bày ra nghị lực, không kêu khổ không than mệt, lại âm thầm gật đầu.
"Sức ăn của ta tăng lên..."
Tô Trường Không phát hiện, từ sau khi thể lực tiêu hao nhiều, sức ăn của hắn đã tăng lên rõ rệt, thể lực cũng dần dần được nâng lên.
Theo thời gian trôi qua, cánh tay vốn không cường tráng của hắn, cũng dần dần có cơ bắp, trở nên càng thêm hữu lực. Lại theo độ tuổi tăng trưởng, thân thể cũng bắt đầu nhanh chóng phát dục, lớn dần.
Về phương diện Ngũ Cầm Hí, vẫn tiến bộ dần dần, ổn định!
Không còn nghi ngờ gì nữa, loại quá trình ngày qua ngày, lặp đi lặp lại này thực buồn tẻ, còn mệt muốn chết nhưng thông qua đó, Tô Trường Không có thể cảm nhận được rõ ràng sự tiến bộ của bản thân.
Và hắn cực kỳ thích thú với điều này.
Thời gian trôi qua, gần một tháng sau, trải qua mười lăm lần gấp lại tôi luyện, chừng 2-30 ngàn lần vung búa, bề ngoài của vật liệu thép trước mắt hắn đã xuất hiện hoa văn mượt mà tự nhiên.
"Vậy là đủ rồi, với đao kiếm bình thường, loại vật liệu được gấp mười lăm lần tôi luyện kiểu này cũng miễn cưỡng đủ dùng rồi. Trên thực tế, vì cam đoan phẩm chất, Hắc Thiết sơn trang chúng ta sẽ yêu cầu cao hơn một chút, tiếp theo bắt đầu luyện thép, thấm cacbon, mài giũa." Dương Triêu đang bắt đầu dạy Tô Trường Không những động tác của bước tiếp theo.
Luyện thép là dùng hai khối vật liệu thép đã trải qua gấp rèn, kẹp lấy rồi quấn quanh bằng một khối vật liệu thép có tính dẻo cao hơn, tiếp theo tiến hành nung chúng nó trong nhiệt độ cực nóng, để những vật liệu ấy dính chặt lại, dung luyện làm một, như vậy binh khí rèn ra mới đủ độ, vừa cương vừa nhu, không dễ tổn hại, hay bị bẻ gẫy.
Thấm cacbon là dùng một loại tài liệu có thể đề cao tính năng của vật liệu thép, tiếp tục kéo dài vật liệu thép, rèn thành hình dạng đao, kiếm. Tiếp đó mài giũa nhiều lần, lặp đi lặp lại.
Lại chuyển qua công đoạn nhúng vào nước lạnh, đánh bóng.
Cuối cùng là tạo ra một thanh binh khí.
Về phần thành phẩm có đủ tư cách hay không hoặc có phẩm chất ưu khuyết như thế nào lại có liên quan tới loại tài liệu sử dụng, và kỹ thuật rèn của người chú tạo.
"Hoàn thành rồi..." Trước sau cần dùng tới một tháng thời gian, Tô Trường Không nhìn trường kiếm với vẻ ngoài được bao phủ bởi một tầng thanh quang trước mắt, trên mặt không khỏi lộ ra nụ cười tự đáy lòng, có một loại cảm giác thành tựu!
"Ừm... Cách ly hợp còn kém một chút, quá trình nhúng vào nước lạnh chưa nắm giữ tốt nhiệt độ, lưỡi dao có chút yếu ớt nhưng không gian tiến bộ rất lớn, chỉ cần tạo ra binh khí có phẩm chất đủ tư cách là ngươi có thể chuyển thành chính thức, đãi ngộ thù lao tăng lên." Dương Triêu cầm thanh trường kiếm kia, cẩn thận vuốt nhẹ, kiểm tra một phen, cuối cùng trên mặt lộ ra nụ cười nói.
Với lần đầu tiên rèn, thành quả của Tô Trường Không coi như không tồi, kế tiếp chỉ cần không ngừng luyện tập, không ngừng thuần thục, sớm hay muộn cũng có thể tạo ra một thanh binh khí đủ tư cách!
Tô Trường Không bắt đầu cuộc sống vất vả cần cù, sớm muộn đều tu hành Ngũ Cầm Hí, ban ngày tôi luyện binh khí, mài giũa chú tạo, cuộc sống thật phong phú!
Trong chớp mắt, lại qua bốn tháng, hết một năm, Tô Trường Không đã được mười ba tuổi.
So với hơn một năm trước, hiện giờ Tô Trường Không có biến hóa thật lớn.
Chỉ một năm ngắn ngủi, thân thể hắn đã nẩy nở, chỉ tính riêng về hình thể, chiều cao, đã không thua kém nam tử trưởng thành, cũng vì kiên trì không ngừng tu luyện, rèn luyện khí lực, cho nên trên người xuất hiện từng khối cơ bắp chặt chẽ, cả người tràn ngập một loại dương cương chi khí.
Đã là mùa đông, lúc rạng sáng, trên bầu trời có những bông tuyết tinh tế bay xuống.
Trong khu nhà, Tô Trường Không đã sớm rời giường, gió mặc gió, mưa mặc mưa ngày nào cũng tiến hành tu luyện Ngũ Cầm Hí.
Lúc mới bắt đầu còn có chút rét lạnh, nhưng sau khi bước vào trạng thái, Tô Trường Không cảm nhận được dòng nước ấm dâng lên trong cơ thể, tuần hoàn khắp nơi, cũng bởi vậy, dù hắn ở trong gió tuyết, cũng không thấy rét lạnh.
Theo quá trình tu luyện, tốc độ xuất chiêu của Tô Trường Không càng lúc càng nhanh, hổ, lộc, hùng, vượn, điểu, năm loại hình thái trông rất sống động.
"Đùng! Đùng!"
Một luồng khí mang theo cảm giác khô nóng tuần hoàn trong cơ thể, gân cốt trong người Tô Trường Không đồng thanh rung lên từng tiếng tê minh.
Một loại cảm giác quen thuộc thoải mái, sung sướng của đột phá đánh tới!
"Đột phá rồi..."
Tô Trường Không thỏa mãn thở dài, đã bốn tháng từ lần đột phá trước kia, dưới tình huống giá trị tiềm năng tăng lên thành 4 điểm, rút cuộc Ngũ Cầm Hí của hắn lại đột phá!