Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Vô Địch Kiếm Vực

Chương 260: Bá uy (1)

Chương 260: Bá uy (1)



Nhị hoàng tử bên cạnh đang chuẩn bị ngăn cản Hoàng vệ trường, nhưng hắn vẫn chậm, Hoàng vệ trường thịnh nộ đã lao tới tấn công Bảo Nhi.

Ngay khi Hoàng vệ trường đi tới trước người Bảo Nhi hai trượng, một bóng người đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Bảo Nhi, người đến vung tay phải lên, Hoàng vệ trưởng là cường giả Linh Giả cảnh cũng bị đánh bay ra sau.

Người đến không phải người khác, chính là gia gia của Bảo Nhi, cũng chính là sư phụ Lâm Sơn của Dương Diệp!

Lâm Sơn lạnh lùng nhìn Hoàng vệ trường một chút, sau đó nói:

- Ngươi tính là thứ gì, lại dám ra tay với cháu của ta?

Nói xong, hắn quay đầu nhìn Nhị hoàng tử gần đó, nói:

- Nhị hoàng tử điện hạ, lão phu muốn giết hắn, ngươi không có ý kiến chớ?

Lâm Sơn, Nhị hoàng tử tự nhiên nhận ra, Nhị hoàng tử biết lần này đá vào tấm sắt, lập tức nói:

- Hóa ra là Lâm Sơn tiền bối, lúc trước thuộc hạ của ta ra tay với cháu của ngài, là hắn không phải, hiện tại hắn đã trọng thương, lúc này xem như xong, được chứ?

Hắn đương nhiên sẽ không gật đầu nói không có ý kiến, như vậy về sau có kẻ nào dám đứng về phía hắn?

Lâm Sơn cười gằn một tiếng, sau đó xoay người nhìn Dương Diệp, nói:

- Tiểu tử, đi giết hắn!

Nghe vậy, sắc mặt Nhị hoàng tử thay đổi, trong mắt bắn ra một đạo sát ý.

Dương Diệp cười cợt, thân hình hơi động, hắn đi tới trước mặt Hoàng vệ trưởng đã bị trọng thương, trường kiếm quétngang, một cái đầu người bay ra ngoài.

Nhìn thấy đầu của thuộc hạ bay lên cao, sắc mặt Nhị hoàng tử càng trở nên âm trầm, nói:

- Lâm Sơn tiền bối, ngươi không đặt Đại Tần đế quốc vào trong mắt?

Lâm Sơn không hề trả lời Nhị hoàng tử, nhìn Dương Diệp, nói:

- Nói chuyện xảy ra cho ta nghe!

Nghe vậy, Dương Diệp gật gật đầu, cũng nói chuyện của ba người Man Tử cùng Tiểu Hắc và hộ vệ đội hoàng gia Đại Tần đế quốc một lần.

Nghe Dương Diệp nói xong, Lâm Sơn cười gằn một tiếng, nói:

- Nhị hoàng tử, đều nói luật pháp Đại Tần đế quốc nghiêm ngặt, không nghĩ tới ở tại đế đô này lại xuất hiện người như thế, mà Nhị hoàng tử ngươi không chỉ không thẩm tra chuyện đã xảy ra, trái lại trợ Trụ vi ngược, che chở thuộc hạ của chính mình, muốn giết đệ tử của ta, Nhị hoàng tử có nên cho ta lời giải thích hay không?

- Lời nói một phía!

Nhị hoàng tử lạnh lùng nói.

- Lời nói một phía?

Lâm Sơn nói:

- Nếu như vậy, ta sẽ hỏi người ở đây một chút! Có ai đồng ý đứng ra nói chuyện đã xảy ra lúc nãy hay không, lão phu khen thưởng ba tấm trung phẩm Cường Lực phù cùng một tấm Thần Hành phù!

Nghe vậy, tất cả mọi người ở đây động tâm, bốn tấm trung phẩm phù! Tuy rằng động lòng, nhưng cũng không ai đứng ra, dù sao mọi người đều không ngốc, hiện tại đứng ra không phải đắc tội Nhị hoàng tử hay sao?

- Năm tấm Cường Lực phù, ba tấm Thần Hành phù, trung phẩm!

Lâm Sơn tăng cao giá tiền!

Rốt cục, một tên tán tu không chịu nổi mê hoặc đứng dậy, hắn nói chuyện xảy ra lúc trước một lần.

Nghe xong, Lâm Sơn vung tay phải lên, tám tấm bùa chú bay về phía tên tán tu này!

- Đa tạ tiền bối!

Tên tán tu này quay người thi lễ với Lâm Sơn, sau đó hắn không quay đầu lại đã chạy ra khỏi thành, đùa giỡn, hắn đương nhiên sẽ không ngốc tiến vào trong thành.

Nhị hoàng tử lạnh lùng nhìn tên tán tu một chút, sau đó nhìn về phía Lâm Sơn nói:

- Lâm tiền bối, việc này là cô sai lầm. Nhưng hai chủ mưu một tàn một chết, việc này xem như xong, thế nào?

- Như vậy là tốt nhất!

Lâm Sơn nói.

Nhị hoàng tử khẽ gật đầu, sau đó liếc mắt nhìn, lúc này mới mang người xoay người rời đi.

- Sư phụ, ngươi xem hai bằng hữu của ta có thể trị được không!

Thấy Nhị hoàng tử rời đi, Dương Diệp lin vội vàng nâng Man Tử cùng Tiểu Hắc trọng thương mang tới trước mặt Lâm Sơn.

Lâm Sơn liếc mắt nhìn Man Tử và Tiểu Hắc, sau đó lắc đầu nói:

- Có thể sống, thế nhưng sau này chỉ có thể trở thành một người bình thường!

Nghe vậy, trong mắt Thanh Hồng lộ ra nổi buồn không tên, trở thành người bình thường, Man Tử cùng Tiểu Hắc làm sao có thể tiếp thu?

- Thật sự không biện pháp gì khôi phục đan điền của bọn họ sao?

Dương Diệp hơi không cam lòng. Nói cho cùng Man Tử cùng và Tiểu Hắc là bởi vì hắn mới bị như vậy!

Lâm Sơn lắc lắc đầu, nói:

- Ta chưa từng gặp đan điền của ai bị phá nát sau vẫn có thể chữa trị, tiểu tử, hai người bọn họ có thể sống đã là vạn hạnh. Còn nữa, với căn cốt của hai người này, cho dù là huyền giả, nhiều nhất chủ tu hành tới Tiên Thiên hoặc là Vương Giả cảnh thôi. Lại nói, trở thành một người bình thường cũng chưa chắc không phải một chuyện tốt!

Dương Diệp còn chuẩn bị nói cái gì, Thanh Hồng bên cạnh nói:

- Tiền bối nói đúng lắm, trở thành người bình thường cũng chưa chắc không phải một chuyện tốt. Chí ít sau này ca ca ta cùng Tiểu Hắc không cần sống trong ngày tháng nhảy múa trên đầu đao lưỡi kiếm.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch