Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Vô Địch Kiếm Vực

Chương 99: Kiếm ý! sinh tử đài! (2)

Chương 99: Kiếm ý! sinh tử đài! (2)



- Ta cũng coi như một người!

- ...

Đệ tử ngoại môn lâu đời hình như cố ý nói để đệ tử ngoại môn mới tấn thăng nghe thấy, âm thanh cực kỳ lớn, thế cho nên bên trái đệ tử ngoại môn đều nghe rõ ràng.

Đệ tử ngoại môn phía bên trái ai cũng tức đến đỏ bừng cả mặt, nếu như không phải sợ tông quy xử phạt, bọn họ cũng không nhịn được mà ra tay. Nếu như bọn họ chỉ vũ nhục Dương Diệp, rất nhiều đệ tử ngoại môn vẫn sẽ không tức giận, thế nhưng những đệ tử ngoại môn lâu đời đều sỉ nhục tất cả đệ tử ngoại môn mới tấn thăng. Thử hỏi bọn họ làm sao không tức?

- Thanh Tuyết sư tỷ, Dương Diệp sư huynh sao còn chưa đến?

Bên cạnh Thanh Tuyết, một người đệ tử ngoại môn nhịn không được hỏi. Trong âm thanh đã có một ít oán khí.

Thanh Tuyết xoay người nhìn đám đệ tử phía sau, khi nhìn thấy sắc mặt đám đệ tử đều đỏ bừng, bộ dạng giống như bị tức không nhẹ, lập tức chân mày nhíu một cái, trong lòng thấp giọng nói:

- Rốt cuộc ngươi đang làm gì đấy?

Kỳ thực nàng có thể lý giải tâm tình của những người này, bởi vì lúc này trong lòng nàng cũng là có chút oán khí, nàng tin tưởng Dương Diệp sẽ không sợ chiến đấu, thế nhưng Dương Diệp còn chưa có xuất hiện, điều này làm cho nàng không khỏi sinh ra một ít suy nghĩ khác.

một trận chiến này không chỉ liên quan đến Dương Diệp cùng Liễu Thanh Vũ, còn liên quan đến danh tiếng Kiếm Môn, nếu như Dương Diệp Thắng, thanh thế Kiếm Môn có thể xông thẳng lên trời, ngoại môn sẽ không có một thế lực nào đối kháng được Kiếm Môn. Coi như là Dương Diệp bại, vậy cũng không lo, chỉ cần Dương Diệp cùng đối phương chiến đấu một thời gian, vậy cũng là tuy bại mà vinh, tuy ảnh hưởng một chút đến danh tiếng Kiếm Môn, nhưng vẫn còn nằm trong tầm kiếm soát của nàng.

Nhưng nếu như Dương Diệp sợ chiến, vậy thì xong rồi. Đến lúc đó mọi người trong Kiếm Môn không thể ngóc đầu lên được, đến lúc đó, khẳng định không ai nguyện ý về phe Kiếm Môn.

Tất cả mọi chuyện, một trận chiến này cực kỳ quan trọng!

Mà rốt cuộc Dương Diệp đang làm gì đấy?

Lúc này Dương Diệp đang ở một khu rừng rậm rạp ở Thanh Phong cốc, tay hắn cầm trường kiếm, đứng trước một cây Thiết Lựu lớn đã mấy ngày.

Sau khi trở về từ Thập Vạn Đại Sơn, Dương Diệp tiếp tục vùi đầu khổ tu, lúc bốn ngày trước, lúc Dương Diệp rút kiếm luyện tập, đột nhiên hắn tiến nhập một loại trạng thái kỳ dị, tựa như lúc trước hắn gặp phải tiểu tử kia, lúc bị siêu cấp cường giả thần bí kia áp bách tiến vào cái loại kỳ dị trạng thái này, ở trong trạng thái này, giống như hắn đã chạm tới vật gì đó, nhưng lúc đó bị người hãm hại cắt đứt. Lúc đó làm cho Dương Diệp tức giận không ngớt.

Mà bây giờ Dương Diệp lần nữa tiến nhập loại trạng thái này! Mà hắn trong trạng thái này đã bốn ngày bốn đêm rồi.

- Rì rào!

Đột nhiên, lấy Dương Diệp làm trung tâm, những lá cây bên cạnh Dương Diệp bay lên, những cành cây xung quanh giống như bị cuồng phong thổi tung, điên cuồng mà lay động.

Trên mặt đất, lá cây tung bay ngày càng nhiều, những lá cây giống như được một bàn tay vô hình khống chế, phiêu động xung quanh Dương Diệp, mà những cành cây to xung quanh giống như bị tàn phá, rất nhiều cành cây phát ra âm thanh kẽo kẹt, trên cây kia lá cây cũng đang chậm rãi bay xuống, trong lúc này, toàn bộ cảnh tượng có vẻ hơi quỷ dị.

Giằng co khoảng chừng nửa canh giờ, sau một khắc, Dương Diệp hai mắt đột nhiên mở, trong mắt hàn quang lóe lên, lá cây ở trước mắt bống hóa thành mảnh vụn đầy trời, đồng thời, Dương Diệp rút kiếm quétra xung quanh.

Không có kiếm khí xuất hiện, vậy mà mấy cây đại thụ xung quanh cách Dương Diệp mấy chục mét cũng ầm ầm ngã xuống.

Còn chưa kết thúc, trường kiếm của Dương Diệp đột nhiên lao ra vỏ kiếm, ở trong sân vạch ra mấy vệt kiếm quang, sau đó tự động bay trở về vỏ kiếm.

- Ầm ầm...

Lúc trường kiếm vừa bay về, trong khoảnh khắc, lấy Dương Diệp làm trung tâm, hơn mười cây đại thụ xung quanh ầm ầm ngã xuống, cành lá văng lên khắp trời.

Giữa sân, nhìn trước mắt tất cả, Dương Diệp thấp giọng nói:

- Đây chính là ý cảnh mà Thanh Thi nói sao?

Nói xong, Dương Diệp xoay người hướng phía cửa cốc đi tới, lúc này hắn không có thời gian đi nghiên cứu ý cảnh này, hắn không biết hôm nay là ngày nào, chỉ hy vọng sẽ không trôi qua ước hẹn với Liễu Thanh Vũ.

Lúc Dương Diệp đi ra cửa cốc, bốn mỹ phụ mặc cung trang đi tới Thái Thanh sơn.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch