Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 29: Phải có giác ngộ của kẻ làm heo.

Chương 29: Phải có giác ngộ của kẻ làm heo.

Nhóm Dịch : Quân Đoàn Hôi Lông
Nguồn: 4vn.eu​




Đánh lén cảnh sát?

Đối với người bình thường mà nói, đánh lén cảnh sát rất nghiêm trọng nhưng mà đối với Tả Tiểu Long thì hắn lại không quan tâm đến
chuyện này. Đường Thanh Thanh không có tí bối cảnh nào, căn bản là hắn không thèm để ý, bất quá là hắn biết Đường Thanh Thanh
hận hắn thấu xương, hắn không muốn nàng xúc động mà cầm súng bắn hắn.
Cho nên, bây giờ hắn vẫn còn chút cố kỵ Đường Thanh Thanh. Không phải thân phận cảnh sát của nàng mà là khẩu súng trên người
nàng. Cho nên bởi vậy hắn mới tính toán tự mình ra tay giải quyết Đường Thanh Thanh, không để cho nàng có cơ hội nổ súng bắn hắn.

Sợ rằng không ai ngờ tới, thân thể của Tả Tiểu Long nặng hơn 200 kg mà lại có thể hành động linh hoạt, nhanh chóng như thế. Trong
nháy mắt dường như hắn đã hóa thành một quả cầu thịt di động, cục thịt này có tốc độ cực nhanh, lăn về phía Đường Thanh Thanh,
trong nháy mắt đã đi tới trước mặt của nàng. Sau đó, trên người của cục thịt này đột nhiên vung ra một nắm tay lớn, đánh về phía
Đường Thanh Thanh.

Mặc dù là Tả Tiểu Long xuất kỳ bất ý công kích lấy Đường Thanh Thanh nhưng mà từ lúc Đường Kim nói chuyện với Tả Tiểu Long thì
Đường Thanh Thanh luôn phòng bị. Lúc này nàng thấy quả cầu thịt kia đang lăn nhanh về phía mình thì cơ hồ nàng không nghĩ ngợi gì
nữa mà liền rút súng bên hông ra.

Nhưng mà, mặc dù Đường Thanh Thanh đã có phòng bị nhưng mà mọi chuyện vẫn không nằm trong kế hoạch của nàng. Kế hoạch của
nàng chính là thừa dịp Tả Tiểu Long cố ý đánh lén nàng sau đó nàng có thể tiến hành tự vệ, trực tiếp bắn một phát vào người Tả Tiểu
Long. Chỉ cần có thể bắn chết Tả Tiểu Long thì cho dù nàng có vứt bỏ bát cơm làm cảnh sát này thì cũng không sao cả.

Có lẽ trên thực tế là đúng như vậy, kế hoạch của nàng rất tốt, rất ok. Nhưng mà thật ra thì nàng lại là một tay cảnh sát tay mơ, phản
ứng của nàng cùng tốc độ và khả năng đánh nhau cũng chỉ ở trạng thái amater mà thôi. Mà khiến nàng bất ngờ là, Tả Tiểu Long mập
mạp như vậy thế mà tốc độ của hắn lại có thể nhanh đến như thế.

Lúc Đường Thanh Thanh thành công rút súng ra hơn nữa lại còn giơ tay lên, ở khoảng cách gần như vậy, tay phải của nàng vừa mới
được nâng lên. Đường Thanh Thanh còn chưa kịp nổ súng thì từ cổ tay đã truyền đến một cơn đau kịch liệt, nắm tay to lớn của Tả Tiểu
Long đã hung hăng đập vào cổ tay nàng.

- A..A
Đường Thanh Thanh đau đớn đến mức phải rên lên một tiếng, trong nháy mắt tay phải cầm súng của nàng dường như đã mất đi lực
lượng. Khẩu súng nhất thời không tự chủ được mà rơi ra khỏi tay của nàng, rơi xuống đất.

Nhưng mà sau khi thành công tập kích Đường Thanh Thanh thì Tả Tiểu Long cũng không có ngừng lại. Một giây sau, tay trái của Tả
Tiểu Long vung lên, hung hăng đấm thẳng vào Đường Thanh Thanh. Lúc này đây, tay của hắn nhắm vào đầu của Đường Thanh Thanh,
trực tiếp nhắm vào đầu của nàng.

Kỳ thật thì Tả Tiểu Long cũng không phải là người dễ bị người khác chọc giận đến như vậy, nhưng mà lúc nãy Đường Kim có nói hắn là
“mập mạp chết tiệt” đã động vào nghịch lân của hắn. Về sau trong lúc Đường Thanh Thanh uy hiếp hắn thì hắn vốn là tính toán tạm thời
sắp xếp ổn thỏa mọi chuyện, đợi sau đó rồi mới tính chuyện trả thù. Nhưng mà câu nói của Đường Kim kia đã trực tiếp chọc giận hắn,
lúc này hắn thật sự đã nổi lên sát khí, cho nên hắn mới ra tay một cách hung ác như thế.

Nắm tay của Tả Tiểu Long dường như cũng to bằng đầu của Đường Thanh Thanh, không hề nghi ngờ gì nữa. Nếu nắm tay của hắn va
chạm vào đầu của Đường Thanh Thanh thì cho dù Đường Thanh Thanh không chết thì đầu của nàng cũng bị đập bể ra, nửa đời sau
này có khả năng sẽ sống trong đời sống thực vật.

Tay phải đau nhức, ảnh hưởng thật lớn đến năng lực phản ứng của Đường Thanh Thanh. Năng lực phản ứng không nhanh này đối với
nàng mà nói cũng đủ để mất mạng rồi. Trong lúc này thì nàng thấy được nắm tay của Tả Tiểu Long đã còn cách nàng có mấy cm, nàng
cũng không kịp làm ra bất kỳ phản ứng nào. Đường Thanh Thanh chỉ có thể trơ mắt nhìn nắm tay của Tả Tiểu Long đập thẳng vào đầu
của mình, trong lúc này đôi mắt của nàng không tự chủ được mà hơi đỏ, khuôn mặt lộ ra một tia hoảng sợ, đồng tử dường như đã
phóng to lên gấp mấy lần.

Lúc này, Đường Thanh Thanh mới cảm thấy vô cùng sợ hãi, hơi thở tử vong dường như đang tiếp cận ở bên cạnh nàng làm cho nàng
không khỏi nhắm hai mắt lại.

Nhưng mà ngay tại lúc Đường Thanh Thanh cho rằng mình không thể may mắn tránh khỏi một đấm này của Tả Tiểu Long thì đột nhiên
Đường Thanh Thanh phát hiện được vòng eo của mình bị người khác ôm lấy, thân thể của nàng đột nhiên bỗng trở nên nhẹ hơn. Cảm
nhận được điều này thì nàng liền mở mắt to ra, sau đó nàng phát hiện được bàn tay trên eo của mình đã được lấy ra, nàng phát hiện
được mình đã rời khỏi chỗ ban nãy, tiếp tục nhìn lại thì nàng liền trực tiếp đơ như cây cơ. Ở vị trí ban nãy của nàng đã có một người
thay thế cho nàng, mà người này chính là Đường Kim.

Nắm đấm của Tả Tiểu Long kia vốn là sẽ đấm trúng vào đầu của nàng, thế nhưng mà lúc này nắm đấm của hắn lại dừng lại ở trên
không. Nắm đấm của Tả Tiểu Long đã bị một bàn tay vững vàng chụp lấy, mà bàn tay kia rõ ràng chính là tay phải của Đường Kim.

Trong lúc nhất thời thì Đường Thanh Thanh dường như cảm thấy bản thân mình giống như là đang nằm mơ vậy. Thân thể của Đường
Kim hơi phong phanh như vậy nếu đứng chung với thân thể mập mạp của Tả Tiểu Long thì làm cho nàng có một loại cảm giác là con
kiến đang đứng chung với con voi. Nhưng mà lúc này đây, con kiến kia lại có thể cứng rắn chống cự lại con voi.

Theo bản năng thì Đường Thanh Thanh liếc mắt nhìn về cách chỗ này một đoạn không xa. Nàng nhớ rõ ràng là bên cạnh của Tả Tiểu
Long còn có hai tên thủ hạ nữa, hơn nữa nàng còn biết ban nãy hai tên thủ này của Tả Tiểu Long lại nhắm về phía Đường Kim. Mà vừa
nhìn thấy thì nàng lại càng thêm kinh ngạc bởi vì nàng phát hiện hai tên thủ hạ của Tả Tiểu Long lúc này đang nằm ở tên mặt đất,
không nhúc nhích gì.

Rốt cuộc thì nàng cũng đã hiểu được, chỉ trong nháy mắt mà Đường Kim không chỉ có thể đánh ngã hai tên thủ hạ của Tả Tiểu Long,
sau đó Đường Kim lại còn chạy tới cứu nàng, tuy rằng lúc trước nàng chỉ cảm thấy rằng thân thủ của Đường Kim hơi khá một chú mà
thôi. Nhưng mà nàng lại không nghĩ là thân thủ của Đường Kim lại tốt đến thế.

Lúc này đây những thớ thịt trên người và trên mặt của Tả Tiểu Long bắt đầu lay động, hắn dùng hết khí lực của mình nhưng mà lại phát
hiện được nắm đấm của mình không thể nhúc nhích được nửa cm. Mà quan trong nhất là hắn không thể thu lại được nắm tay của mình,
5 ngón tay của đối phương đã bắt lấy quả đấm của hắn, cho dù hắn làm cách gì cũng không thể rút ra được.

- Tiểu tử, xem ra thì bản thân tao đã xem nhẹ..Ách…
Vẻ mặt Tả Tiểu Long tỏ ra dữ tợn nhưng mà lời của hắn còn chưa nói xong thì đột nhiên hắn lại hét lên một tiếng kêu thảm. Đột nhiên
Đường Kim dùng sức, xoay cánh tay hắn một trăm tám mươi độ.

- Tôi ghét nhất là bị người khác sử dụng bạo lực với mình.
Đường Kim buông lỏng cánh tay của Tả Tiểu Long ra, nắm tay thành quyền, hung hắn đánh ra liên tục vào mũi Tả Tiểu long.

- A..A
Tả Tiểu Long lại hét lên một tiếng thảm thiết, máu mũi cứ như thế mà tuôn ra.

Đường Kim lại hung hăng đá thêm một cước, đá vào cái chân của Tả Tiểu Long, miệng tiếp tục mắng:
- Tôi càng chán ghét những con heo không an phận, cứ như thế mà trốn ra khỏi chuồng của nó.

- Ách!
Tả Tiểu Long lại kêu hừ một tiếng, thân thể mập mạp của hắn ngã rầm xuống dưới đất.

- Thân là một con heo mập mạp chết tiệt thì hẳn là ông phải có giác ngộ của kẻ làm heo.
Đường Kim cũng không có tiếp tục buông tha cho Tả Tiểu Long, hắn lại tiếp tục đá mấy cái trên người Tả Tiểu Long, đem quả cầu thịt
Tả Tiểu Long đá lăn lộn trên mặt đất:
- Đừng tưởng rằng ông có bộ dạng mập mạp như thế thì muốn khoe ra cho thiên hạ nhìn xem. Ông hẳn là nên giống như một con thú
sống ở chuồng heo, chờ chủ nhân của mình đến giết.

Lúc nãy Đường Thanh Thanh còn mới sợ hãi thân thủ của Đường Kim, lúc này nàng lại trợn tròn mắt há hốc mồm ra nhìn vào cảnh
tượng trước mặt.

Trợn mắt há hốc mồm không chỉ có riêng một mình nàng mà còn có không ít người bị động tĩnh bên này hấp dẫn mà bu vào nhìn xem.
Bất luận là ai, khi thấy được một người có thân thể nặng hơn 200kg, bị một tên tiểu tử đá vào, tuyệt đối thì ai nấy đều cảm thấy rung
động.

- Người này là ai a? Sao mà có thể đánh người độc ác đến như vậy?
Có người thì thạo tự nói.

- Ừh, đúng rồi, đúng là một tên man ngoan. Bất quá, ấy tên mập mạp kia là ai a? Làm sao mà tôi trông thấy có vẻ quen mắt đến thế
nhỉ?
Lại có một tên nữa mở miệng nói.

- Đây…Đây không phải là tên Phì Long sao?
Đột nhiên có người lên tiếng kinh hô.

- Cái gì? Phì Long sao? Không thể như thế được.
Sắc mặt của mọi người lại biến đổi thêm lầm nữa.

- Đúng vậy, người nằm dưới đất chính là Phì Long.
Có người lên tiếng nói tiếp:
- Lúc tôi đi ngang qua quán nhậu Long Hổ thì cũng đã từng gặp hắn.

- Tiểu tử này là ai a, quả thật là quá cường hãn, ngay cả Phì Long mà cũng dám đánh.
Có người thì thào tự nói.




Trang 15# 2
Lão Bà Của Ka Là Hoa Hậu Giảng Đường
Tác giả: Tâm Tại Lưu Lãng


trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch