Vô Song Ngư cười khà khà nói: "Thực ra mọi người đều đang chơi trò chơi mà! Cần gì phải nghiêm túc đến thế. Ta tự nhận mình không phải là đối thủ của Điền Bá Quang. Nếu Bất Túy có thể đơn độc hạ gục hắn, Tiểu Ngư ta sẽ cực kỳ ngưỡng mộ."
Xa mở miệng nói: "Cần trò đơn đấu, trực tiếp ẩu đả hắn là xong, tên dâm tặc kia ai cũng có quyền xử tử."
"Ta đồng ý!" Pháo Thiên Minh hô lên một tiếng rồi hỏi: "Bà xã của ngươi đâu?" Hắn hỏi là Ái Niếp Niếp.
Ái Niếp Niếp thở dài nói: "Hôm qua thua bài với chị gái ta, hôm nay chạy về nhà mẹ rồi, lát nữa còn phải đi đón cô ấy."
Pháo Thiên Minh cảm thông nói: "Làm đàn ông thật không dễ dàng gì."
"Ai bảo không chứ, ta chỉ nhìn lướt qua vài cô nương trong game, vợ ta đã nổi giận, ba ngày nay không nghe điện thoại của ta." Một Giới Đại Sư đồng tình bổ sung: "Mặc dù chỉ là đi xem mấy cô gái tắm, nhưng cũng không thể làm thế chứ?"
"Đàn ông các ngươi rõ là đồ đức hạnh kém cỏi, đứng núi này trông núi nọ!" Lời nói đến từ Thải Vân Phi.
Hát Bất Túy nén giận nói: "Bây giờ chúng ta đang bàn về Điền Bá Quang."
Nhất Kiếm Đoạt Tâm nói: "Với tầm nhìn của một bang chủ lừng lẫy giang hồ, ta cho rằng có thể tổ đội hai người, dẫu sao thì chỉ một mình khó lòng hạ gục được hắn." Đây cũng là cách gián tiếp quảng cáo cho mình.
"Tàng Kiếm Sơn Trang cũng cho rằng có thể tự do tổ đội với nhau, cùng lên thách đấu." Tử Phi Tử bắt chước theo cách nói.
Vô Pháp Vô Thiên lạnh nhạt nói: "Hai vị đang tung hô cái gì thế? Ai mà chẳng biết thực lực của bang phái các ngươi! Điền Bá Quang, ngươi chỉ cần thắng năm nhóm chúng ta, ta cam đoan sẽ không ai làm khó dễ ngươi, ngươi có thể ở lại Khai Phong đủ hai mươi bốn giờ."
Xa rất bực bội nói: "Ngươi có thể đại diện cho ai? Đại diện cho bản thân là được rồi."
Pháo Thiên Minh cười đồng tình: "Làm màu sẽ bị sét đánh chết đó."
"Ngay cả Võ Đang cũng coi thường Thái Ất giáo? Các huynh đệ, phải làm sao đây?"
"Thịt nó." Hơn ngàn người cùng hét lên, cũng không ít kẻ đã rút vũ khí ra.
Thải Vân Phi khinh khỉnh nói: "Thái Ất giáo mạnh lắm sao? Hay Vu Sơn phái không còn ai nữa rồi?" Hơn ngàn người cũng hô lên: "Còn chứ!"
"Còn Thiếu Lâm không?" Trên ba ngàn giọng nói vang lên: "Còn!"
Ái Niếp Niếp cười khì khì: "Vậy còn Anh Hùng Môn chúng ta nữa chứ." Hàng ngàn người cũng hô vang: "Có!"
Pháo Thiên Minh quay lại quan sát, cúi đầu hỏi: "Có ai là Võ Đang không?"... Pháo Thiên Minh gầm lên: "Tinh Ảnh, ngươi không phải sao?"
Tinh Ảnh thở dài nói: "Chỉ có một mình ta, theo các bên chính thức thống kê Võ Đang còn có 800 người."
Vô Pháp Vô Thiên cười ha hả nói: "Vô dụng môn, thật đúng là..." Lời còn chưa dứt, cổ họng Vô Pháp Vô Thiên đã xuất hiện một thanh phi đao bay tới. Mọi người kinh ngạc nhìn thanh phi đao ấy, nhưng không biết là ai bắn ra, làm sao xuất hiện.
Pháo Thiên Minh cười nói: "Đây là cảnh cáo, lần sau có thể ta sẽ tăng thêm một chút sức lực hoặc thay phi đao tốt hơn.".
"Tiểu Lý Phi Đao?" Vô Pháp Vô Thiên kinh ngạc hỏi.
"Sai rồi! Đây là Võ Đang Phi Đa. Đừng tưởng Võ Đang không có người tài, chẳng qua họ chỉ khiêm tốn, không thích khoe khoang thôi. Kính mời các vị anh hùng tà đạo nồng nhiệt gia nhập Võ Đang, học Khinh công tới vô ảnh vô tung đi vô tung vô ảnh, phi đao cũng tới vô ảnh vô tung đi vô tung vô ảnh, há chẳng phải thú mọi người ước ao hay sao? Huống hồ Võ Đang còn có võ công số một thiên hạ là Thái Cực Quyền. Các hạ còn chần chừ gì nữa, mau gia nhập chúng ta, các ngươi sẽ có thể hiên ngang tung hoành giang hồ, khiến các cô nương gào thét bên cạnh. Tất cả đều rất dễ dàng, chỉ cần gia nhập Võ Đang, tương lai rực rỡ trước mắt, cuộc đời đầy ắp những cuộc gặp gỡ ly kỳ. Muốn làm chủ hậu cung không? Mời đến Võ Đang! Muốn có khí phách uy nghiêm sao? Mời đến Võ Đang! Muốn..."
Tin nhắn: "Mã! Phi đao của hắn thật sự là Võ Đang à?"
"Đừng nghe hắn nói bậy bạ, đó chỉ là bí kíp tuyệt học không trọn vẹn Tiểu Lý Phi Đao, chỉ có thể dùng cái đao cùn kia, dùng một lần là hết nội lực. Trên cấp 25 căn bản không thể giết chết.".
"Chết tiệt! Cái tên đầu heo này nhân phẩm kiểu quái gì vậy, Tiểu Lý Phi Đao mà cũng thu được."
"Cứ nghe hắn nói bậy trước đã! Đúng là hối hận vì không ghi âm lại, sau này bảo hắn nghe lại xem mình vô liêm sỉ thế nào!"
Pháo Thiên Minh thở lấy hơi nói: "Nhiều lợi ích lắm, hoan nghênh quý khách đến tham quan chỉ dạy." Cuối cùng cũng nói xong, mọi người xôn xao bàn tán...
"Lời hắn nói có thật không?"
"Khó nói, ngữ điệu của hắn rất giống như kiểu người làm truyền thông."
"Nội công Võ Đang không tệ, có thể nói liền mạch ba phút như vậy."
"Tiểu tử này khéo léo thật, dù vậy sau này bang phái cũng nên thu nhận vài đệ tử Võ Đang, khinh công của họ quả thật không tầm thường."
Chính vì một hồi nói láo của Pháo Thiên Minh mà trong nửa tháng, Võ Đang đã thêm gần hai ngàn đệ tử. Đương nhiên, sau nửa tháng nữa, họ lại lũ lượt phản bội sư môn. Cao thủ hàng đầu Võ Đang là Pháo Thiên Minh sẽ đây trở thành mục tiêu chỉ trích của hai ngàn người kia. Mặc dù không ai dám nói thẳng mặt, nhưng cũng đủ khiến Pháo Thiên Minh buồn rầu một thời gian dài.
Bất Túy thở dài: "Tại hạ thật đáng trách, tên dâm đãng kia vốn phải bị đánh đập tàn nhẫn đến chết, có lẽ đây cũng là sự trừng phạt mà thiết kế dành cho hắn. Vì các vị đã nói chia thành năm nhóm, xin mời tự do kết nhóm trước đã."
Pháo Thiên Minh cười khúc khích, Thải Vân Phi lại gần Xa nói: "Phượng Hoàng, cho phép tại hạ mượn người này chút xíu nhé."
"Chúng ta có liên quan gì, Lấy đi!" Xa vô cùng hào phóng, muốn vạch rõ ranh giới với tên nhân viên tuyên truyền Pháo Thiên Minh.
Pháo Thiên Minh phản đối: "Người trong cuộc không đồng ý." Mục đích của hắn là kết hợp với Như Lai Thần Chưởng.
Thải Vân Phi lại không thèm để ý đến lời hắn, quay sang nói: "Bất Túy, ta và Chử Trà một nhóm."
Pháo Thiên Minh đang định phản đối thì một tin nhắn đến: "Pháo, cô gái này nói chuyện giọng điệu giống Thiên Thiên lắm đấy."
"Thiên Thiên? Sao bảo đi du học sao Hỏa rồi, sống chung với một người bản địa, vứt bỏ kẻ đáng thương là ta?"
"Có vẻ thế."
"Có thù không báo không phải quân tử."
"Hiện giờ ngươi vẫn còn hận hay vẫn còn thương cô ấy?"
"Cái này... khó nói lắm! Hồi đó ta cũng không thực sự nghiêm túc, nhưng dù sao cũng khó chịu khi bị người ta ruồng bỏ. Làm sao cô ấy lại trở về Trái Đất nữa?"
"Không rõ, nhưng ta linh cảm có liên quan đến ngươi."
"Vẫn chưa buông tha cho ta ư? Được, ta sẽ khiến lòng ả tan nát, rồi để ả cùng trái tim vỡ vụn trở lại sao Hỏa nghỉ mát.".
"Ngươi tàn nhẫn thế sao?"
"Sao nào? Bây giờ ả như người xa lạ với ta. Không, chính xác hơn là kẻ thù xa lạ. Tình yêu đầu đời mà! Thực ra lúc đó ta không hiểu tình yêu là gì. Tuy kỷ niệm đẹp đẽ, nhưng ta thật sự không còn cảm xúc gì nữa. Nếu không, làm sao ngươi lại nhận ra cô ấy trước. Ngươi thấy sao?"
"Được rồi! Nếu ngươi không thích với cô ấy, ta cũng không thích. Không còn gì để nói nữa."
Năm nhóm chia xong, một nhóm Xa và Ái Niếp Niếp. Một nhóm Nhất Kiếm và Tử Phi Tử, một nhóm Vô Song Ngư và Bất Túy, một nhóm Vô Pháp và Một Giới.
Hát Bất Túy hỏi: "Ai xuất trận trước?". Vô Pháp và Một Giới liếc nhìn nhau, bước ra khỏi hàng, đến cách năm thước so với Điền Bá Quang, mỗi người vào tư thế sẵn sàng.
Vô Pháp dùng chiêu bài là võ công cao cấp Thanh Phong Đao Pháp, Một Giới dùng chiêu bài cũng là võ công cao cấp Càn Khôn Chỉ. Điền Bá Quang cười nhạt một tiếng, tuốt đao nói: "Sao lại để ta đợi lâu như vậy?". Dứt lời, một loạt đao pháp phóng ra, chỉ thấy hai người chống đỡ vài chiêu rồi hóa thành hào quang màu trắng.
Mọi người giật mình, bấy giờ mới hiểu, vốn không phải cùng cấp bậc chiến đấu. Thật ra rất đơn giản, nếu nói rõ thì võ công của Điền Bá Quang phải là cấp cao lĩnh vực 50, khinh công cũng thuộc hàng cao cấp. Hai người mới luyện võ công cao cấp, nội lực trung cấp tất nhiên không thể địch nổi.
Nhất Kiếm và Tử Phi Tử thấy vậy đều lắc đầu, Vô Song Ngư và Bất Túy bước ra. Lúc này, Điền Bá Quang đã không còn vẻ nhàn nhã, có phần căng thẳng nhìn hai người.
Võ công của Vô Song Ngư là cao cấp của Ma Giáo: Liệt Diễm Đại Pháp, nội công và quyền pháp đều là đồng bộ với môn công phu này, đồng thời có sát thương hỏa bổ trợ. Bất Túy dùng ba chưởng tuyệt học không trọn vẹn trong Hàng Long Thập Bát Chưởng.