“Đúng là một nhiệm vụ vừa quỷ dị lại thú vị. ” Giang Hàn cảm thấy có chút mới lạ.
Nội dung cốt truyện biến hóa theo sáo lộ thế này, không thấy xấu hổ ư?
Nhìn qua tên ác bá đang từng bước áp sát hẻm nhỏ, hắn liền quát nhẹ: “Dừng tay! “
Tà Ác Tiễn Đạp!
Mở ra kỹ năng, Giang Hàn nhảy lên thật cao, phi thân giữa không trung lộn nhào vài vòng, sau đó tiếp đất một cách hoàn mỹ ngay giữa ác bá và nữ tử, tay phải cầm kiếm, tay trái ngăn nữ tử ở phía sau.
Quá đẹp trai rồi!
Màn chào sân đẹp mắt như vậy, ít nhất cũng phải đạt được 100 điểm trang bức chứ?
Ác bá: “? ? ? “
Tên này không có chuyện gì làm hay sao mà nhảy cao đến vậy?
“Đinh! “
Hệ thống nhắc nhở : Bắc Phú cảm thấy cổ quái, đồng thời có vài phần kiêng kị đối với ngươi, điểm ‘Trang Bức’ +1!
Cổ quái?
Giang Hàn có chút sửng sốt.
Tại sao là cổ quái, bên trong những tiểu thuyết võ hiệp kia, thiếu hiệp gặp chuyện bất bình rút dao tương trợ, không phải đều nhảy rất cao, sau đó lộn vài vòng trên không trung sao, mình nhảy quá cao, lại tiếp đất một cách hoàn mỹ ngay giữa, chẳng lẽ rất tệ hại?
Tên ác bá kia tức giận nói: “dám phá hỏng chuyện tốt của ta, ngươi có biết ta là ai hay không? “
“Hừ! “
Giang Hàn chỉ hừ lạnh một tiếng: “Vậy ngươi có biết ta là ai không? “
“Giả Danh? “
“Không sai, thậm chí ngươi chỉ có thể nhìn thấy tên giả, bởi vì ngươi còn chưa đủ tư cách nhìn thấy tên thật. ” Giang Hàn lắc đầu, theo thói quen mà ném ra một cái thuật dò xét lên người đối phương, kết quả thuộc tính của đối phương thiếu chút nữa khiến hắn há hốc mồm.
[Tiếng Xấu Đồn Xa· Bắc Phú](BOSS cấp Ám Kim)
Đẳng cấp : 50
Sinh mệnh : 15 triệu
Công kích : 15300~15500
Phòng ngự : 10000~10500
Kỹ năng: [Du Thủ Du Thực], [Thanh Phong Kiếm Thuật],
[Phong Long Thủ Hộ], [Cuồng Phong Kiếm Quyết].
Giới thiệu sơ qua : con trai của trưởng trấn Thanh Phong Trấn, từng bái sư Kiếm Các nhưng bởi vì chêu ghẹo nữ đệ tử mà bị trục xuất, ngày thường không có việc gì làm, rất ưa thích làm những chuyện đê tiện.
……
Cấp Ám Kim!
Gia hỏa này lại là Boss cấp Ám Kim, hơn nữa thuộc tính không thua gì Brandi cấp 80!
Thế quái nào mà độ khó lại ghi là cấp D?
“Đinh! “
Hệ thống nhắc nhở : Bắc Phú cảm thấy nghi ngờ đối với thân phận thật của ngươi, Điểm ‘Trang Bức’ +5!
“Cóc cần biết ngươi là ai! ” Bắc Phú hơi do dự một chút, ra vẻ thăm dò nói: “Có bản lĩnh thì đưa hai tay cho ta nhìn một chút! “
“Đưa hai tay ra? “
Đầu óc Giang Hàn vận chuyển cực nhanh, bỗng nhiên nhớ đến thứ gì, nhìn về phía Sheryl đang đứng từ xa xem kịch vui, lúc này tâm lý ổn định: “Ngươi quá yếu, còn chưa đủ tư cách nhìn thấy thực lực của ta, Tiểu Tạ, mau giúp ta đuổi hắn đi! “
Sheryl: “……”
Tiểu Tạ? (phiên âm hán việt của Sheryl là Tạ Lý Nhĩ)
Từ khi kiếm thuật của hắn có thành tựu đến nay, thật đúng là không có ai dám gọi hắn như vậy.
Bất quá, nhìn thấy Giang Hàn nháy mắt ra hiệu, hắn cũng hiểu được ý gì, từ phía sau chộp lấy cổ áo ác bá, ném nhẹ ra ngoài, cực kỳ phối hợp: “Cút, công tử nhà ta ghét nhất là nhìn thấy cảnh người khác ức hiếp nữ tử. “
Công tử?
Nữ tử bên cạnh cảm thấy giật mình.
Xưng hô thế này……Hơn nữa thủ hạ lại mạnh như thế, một chiêu có thể ném bay con trai trưởng trấn……
“Ngươi có giỏi thì đứng đây, việc này không dừng ở, ta đi gọi viện binh! ” Bắc Phú chật vật chạy trốn.
“Đinh! “
Hệ thống nhắc nhở : Tiếng Xấu Đồn Xa· Bắc Phú +1000 điểm oán hận đối với ngươi, điểm ‘Trang Bức’ +30!
“Đinh! ~”
Hệ thống nhắc nhở : nữ tử sinh ra cảm giác ái mộ đối với ngươi, điểm ‘Trang Bức’ +20!
Mẹ kiếp, đúng là vãi đái!
Giang Hàn âm thầm cho Sheryl một like, cười nói: “Cô nương, ta còn có việc, sẽ không nán lại đây, cáo từ. “
Trang bức xong rồi, hắn phải tranh thủ thời gian chạy trốn.
Bằng không thì, một khi gã kia mời viện binh tới đây, sẽ có phiền toái rất lớn.
“Công tử, kính xin nói cho ta biết tên thật của ngài. ” Nữ tử truy hỏi.
Bản thân Giang Hàn là trẻ ngoan không biết nói dối, lập tức nói ra tên thật của mình : “Tại hạ là Daniel! “
Sheryl: “……”
“Đinh! “
Hệ thống nhắc nhở : chúc mừng ngài hoàn thành nhiệm vụ thú vị [Trang Bức Như Phong], tổng cộng đạt được 56 điểm ‘Trang Bức’, sẽ chuyển đổi thành 56 vạn điểm kinh nghiệm!
Giang Hàn nhìn qua thanh kinh nghiệm, đã là cấp 39 +56%.
Coi như không tệ, ít nhất còn nhanh hơn đánh quái.
Sau đó, Giang Hàn đi một chuyến tới phòng đấu giá, lấy toàn bộ trang bị hắn vừa thay ra để đấu giá, chọn một chỗ cách Kiếm Các không xa để đăng xuất, chờ đến tối lại chơi tiếp.
……
Ban đêm, tám giờ.
“Roẹt! “
Giang Hàn lại đăng nhập vào game, phát hiện Sheryl vẫn đứng gần mình.
Hiện tại trong game đang là ban đêm, ánh sao lấp lóe, trăng sáng mông lung, khiến cho cả Thanh Phong Trấn bị phủ lên một lớp sương màu bạc.
“Đi thôi. ” Sheryl chủ động mở miệng.
“Tốt! “
Giang Hàn gật đầu, đi theo đạo sư lẻn ra phía sau Kiếm Các.
Trên thực tế, cái gọi là Kiếm Các, chẳng qua chỉ chiếm một góc của Thanh Phong Trấn, toàn bộ bốn phía được rào bằng tường vây cao khoảng 6 mét, bởi vậy nên không có ai tiến vào được.
Giang Hàn đã tìm kiếm nội dung liên quan trên diễn đàn, những người chơi dùng phương thức lén lút đột nhập vào Kiếm Các, một khi bị phát hiện, sẽ bị NPC cấp cao miểu sát, level trực tiếp giảm 5 cấp, trừng phạt rất nghiêm trọng.
Sheryl chụp lấy cánh tay Giang Hàn, nhẹ nhàng nhảy lên, lướt qua tường vây, tiến vào bên trong.
“Đinh! “
Hệ thống nhắc nhở : xin chú ý, ngài tiến vào bản đồ [Kiếm Các]!
“Chúng ta sẽ đi đâu? ” Giang Hàn hỏi.
“Ngươi đi phía đông Tàng Kiếm Các. ” Sắc mặt Sheryl lộ vẻ thận trọng: “Tin tưởng người kia sẽ cho ngươi đáp án, về phần ta……phải tới Đúc Kiếm Trì trả lại bảo kiếm. “
Tách ra hành động?
Chuyện này……
Giang Hàn cảm thấy căng thẳng: “Ngươi nói vị kia là ai? “
“Kiếm Thần! ” Sheryl nói thẳng, “Ngươi không cần khẩn trương, mặc dù ta chưa gặp Kiếm Thần đời này, nhưng mà người luyện kiếm, luôn làm chuyện không thẹn với lòng, nếu biết được mục đích ngươi tới đây, hắn tuyệt đối sẽ không làm khó dễ ngươi. “
Sẽ không làm khó ta?
Đại ca, đây là nhiệm vụ cấp S…, hắn sẽ dễ dàng buông thả ta?
Giang Hàn có chút dở khóc dở cười.
Bất quá nghĩ lại, hắn hiểu ra một ít, nếu như Sheryl ra tay giúp đỡ, chỉ sợ độ khó nhiệm vụ phụ tuyến này cũng không dừng lại ở cấp S.
Giống như nhiệm vụ thú vị kia, hệ thống có suy diễn biến số ở thực tại, sở dĩ độ khó là cấp D, chỉ sợ có liên quan tới việc Sheryl ở gần hắn, nếu không thì làm gì dễ dàng kích hoạt nhiệm vụ như vậy, đoán chừng đám người chơi đã sớm tranh cướp đến bể đầu, còn đến lượt hắn nhận hay sao.
“Được rồi. ” Giang Hàn chỉ có đồng ý, “Ngươi cũng nên cẩn thận. “
“Yên tâm, ta có thù lớn chưa trả, chắc chắn sẽ không chết. “
……
Mắt thấy bóng lưng Sheryl nhanh chóng hư ảo, biến mất trong bóng đêm đen kịt, Giang Hàn thở ra một hơi, lặng lẽ bước về phía đông Tàng Kiếm Các.
Mấy phút sau, hắn tránh thoát đệ tử tuần tra gần đó, nhìn thấy lớp mái ngói vểnh lên của Tàng Kiếm Các, cực kỳ xa hoa lộng lẫy.
Dùng cách gì tiến vào đây?
“Nếu như là Kiếm Thần, chỉ sợ đã sớm phát hiện mình rồi, hẳn là ưỡn ngực thẳng lưng đi vào. ” Trong lòng Giang Hàn khẽ động, buông bỏ đề phòng, tùy tiện đẩy cửa Tàng Kiếm Các, chỉ thấy bên trong đèn đuốc sáng trưng, bốn phía đều chất đầu giá sách, sắp xếp rất chỉnh tề.
Cách đó không xa, một thiếu nữ 14, 15 tuổi đang nằm trên thảm đọc sách, thiếu nữ này có dung mạo thanh tú, da thịt trắng như tuyết, chỉ là mái tóc có chút rối bời, thành ra có vài phần hương vị nhếch nhác.
Nàng đang ăn điểm tâm giống như bánh khô, vừa say sưa xem sách, tựa hồ là đang rất nhập tâm, cho đến khi cửa lớn Tàng Kiếm Các bị người mở ra, mới choàng tỉnh, nàng vội vàng khép sách lại, bỏ vào túi đồ, lập tức ngẩng đầu nhìn về phía Giang Hàn, sắc mặt lộ ra vài phần kinh ngạc: “Tại sao lại là ngươi? “