- Ta trở về chơi game, chính các ngươi nhìn làm a! Đã rơi đến cấp 13, còn không biết nỗ lực.
Thạch Trung Ngọc nói xong cũng ly khai phòng Cơ Như Nguyệt.
Nếu như chỉ có Cơ Như Nguyệt, hoặc là Tuyết Sương Yên, Thạch Trung Ngọc đương nhiên sẽ không đơn giản rời đi như thế, thế nhưng hai người chung một chỗ, chiếm tiện nghi không tiện lắm.
Trở lại phòng của mình, tiến vào du hí, đã chứng kiến Tuyết Sương Yên và Cơ Như Nguyệt.
Bất quá trên người Tuyết Sương Yên chỉ mặc đồ lót, sợ đến Thạch Trung Ngọc kém chút cho là các nàng muốn chụp Abum ảnh cầm đi bán.
- Y phục bị đánh rơi.
Tuyết Sương Yên giải thích một chút, sau đó từ trong túi đồ tìm ra một bộ y phục cấp bậc Thanh Đồng mặc lên.
Thạch Trung Ngọc có chút phẫn nộ nói:
- Cái phá du hí này là chuyện gì xảy ra? Lẽ nào không có chút nhân quyền sao? Cư nhiên sau khi giết người, ở nơi này cắm điểm là có thể nhìn thấy thân thể các ngươi, mẹ kiếp.
- Chúng ta đi thương điếm mua bộ đồ lót mặc vào, tương tự với đồ ngủ, bảo thủ như thế được chưa?
Cơ Như Nguyệt giận trừng hắn một cái, nếu như là người khác mặc nội y, Thạch Trung Ngọc nhất định sẽ giơ hai tay tán thành thiết kế của trò chơi này, nội y có thể rơi mất mới tốt nhất.
- Vậy đám người Hướng Lam thì sao, y phục có bị rơi hay không?
Thạch Trung Ngọc hỏi.
Cơ Như Nguyệt lắc đầu nói:
- Không biết, đợi lát nữa ta đi mua thêm mấy bộ, cho các nàng mặc là được.
- Thạch ca ca... ngươi nói cho chúng ta biết mấy ngày nay ngươi chiếm được chỗ tốt gì, có được hay không …
Cơ Như Nguyệt hỏi.
Thạch Trung Ngọc đứng ở giữa hai người:
- Cho các ngươi một cơ hội, hai bên trái phải mỗi bên hôn một cái.
Sắc mặt Cơ Như Nguyệt ngay lập tức âm trầm xuống, nếu như hai người đơn độc chung một chỗ, vậy cũng quên đi, nhưng Tuyết Sương Yên vẫn còn ở bên cạnh, người này cư nhiên vô liêm sỉ để hai người đồng thời hôn hắn, nằm mơ!
Tuyết Sương Yên so với Cơ Như Nguyệt còn trực tiếp hơn, một cái đâm lưng đánh vào trên người Thạch Trung Ngọc -163
- Đừng có ý nghĩ nhàm chán, bằng không ta sẽ giết ngươi.
Tuyết Sương Yên lạnh lùng nói.
Thạch Trung Ngọc thức thời ngậm miệng lại, tuy Tuyết Sương Yên sẽ không giết hắn, nhưng chọc cô nương tức giận là một tội lỗi, Thạch Trung Ngọc là hảo hài tử, không thể phạm tội!
Hiện tại Thạch Trung Ngọc cấp 15, có thể vào phó bản xoát cấp, cùng đám người Cơ Như Nguyệt chung một chỗ sẽ ảnh hưởng tốc độ luyện cấp, đám người Cơ Như Nguyệt minh bạch đạo lý này, cũng không yêu cầu cùng Thạch Trung Ngọc tổ đội, để Thạch Trung Ngọc đi cày phó bản.
Đi tới cửa hang chuột.
- Siêu cấp huyết ngưu, cần tổ đội phó bản.
- Lực công kích hơn một ngàn, Chiến Sĩ siêu cao, cần tổ đội hang chuột khó khăn.
- Trị liệu hơn năm trăm, cần tổ đội.
...
Thạch Trung Ngọc đẩy ra đoàn người, đi tới trước mặt Triệu Nham:
- Hang chuột cấp bậc khó khăn.
Triệu Nham lập tức nói:
- Ngài cần phải đánh chết Thử Tướng Quân, chúng ta sẽ cho ngài thêm thù lao.
Thạch Trung Ngọc sửng sốt một chút, lẽ nào hiện tại có nhiệm vụ? Giết Thử Tướng Quân cho điểm kinh nghiệm? Không đợi Thạch Trung Ngọc lên tiếng, Triệu Nham liền cho Thạch Trung Ngọc vào.
- Tên kia là Hinh Vũ Chi Thạch? Dựa vào, cư nhiên đơn xoát hang chuột độ khó khó khăn?
- Ngưu nhân a, lẽ nào ngươi không thấy được đoạn video kia? Một người đấu ba mươi, đơn xoát rất khó sao?
- Ta chú trớ hắn không biết trong hang chuột khó khăn có chướng độc, chết ở bên trong.
...
Thạch Trung Ngọc đơn cày phó bản đưa tới vô số người chấn động, dồn dập nghị luận.
Nếu như Thạch Trung Ngọc nghe được, nhất định sẽ than: Ai, thực lực cao cũng là một loại lỗi, sẽ để cho vô số người ghen tỵ.
Thạch Trung Ngọc hoàn toàn có thể tổ đội một ít người thực lực không tệ, vào phó bản độ khó cao hơn, nhưng mục đích chủ yếu của hắn chính là tìm người, nữ nhi Tiếu Hàm của Tiếu Sơn, cùng người khác tổ đội, nói lên nhiệm vụ cũng phiền phức, lấy được trang bị còn phải phân cho người khác.
Mới vừa vào phó bản, liền bị chướng độc quấy rầy, Thạch Trung Ngọc cũng không giống như lần trước, vội vàng dùng thuốc giải độc sơ cấp.
Dùng thuốc giải độc sơ cấp, Thạch Trung Ngọc rốt cuộc không cần như lần trước, không ngừng mất máu, còn trở nên cực kỳ nóng nảy.
Tuy nói vũ khí Bạch Ngân của Thạch Trung Ngọc hỏng, nhưng mấy ngày nay luyện Minh Hồng tâm pháp, có một ít kỳ ngộ, lực công kích không chút giảm bớt, tổng thể thực lực ngược lại còn đề cao một chút, giết Thử Binh vẫn cực kỳ sắc bén.
Thạch Trung Ngọc đã đi qua độ khó đơn giản cùng bình thường, rất thành thục giết chết tất cả Thử Binh cùng tiểu Boss phổ thông, đi tới trước mặt Thử Tướng Quân.
Thử Tướng Quân dường như biết Thạch Trung Ngọc, nhìn thấy Thạch Trung Ngọc, ngay lập tức phát điên vọt tới, Thạch Trung Ngọc nghênh đón.
Thời điểm Thử Tướng Quân gần cùng Thạch Trung Ngọc tiếp xúc, Thạch Trung Ngọc hét lớn một tiếng:
- Cuồng Long Thăng Thiên.
Cuồng Long Thăng Thiên: cấp 1, đánh bay mục tiêu thật cao, tạo thành cho đối tượng 30 - 46 thương tổn, đẳng cấp sử dụng cấp 15, loại hình kỹ năng: Chủ động.
Kỹ năng này chính là mấy ngày nay Thạch Trung Ngọc lĩnh ngộ.
Thạch Trung Ngọc tìm tiểu quái thử qua, có thể bay rất cao, nhưng Thử Tướng Quân này quá nặng, cách mặt đất bất quá mới một mét, Thạch Trung Ngọc cũng không để ý, nhảy lên thật cao, Lực Phách Hoa Sơn, hung hăng đập xuống Thử Tướng Quân.
Thử Tướng Quân té trên mặt đất, lộn một cái, đứng lên, phẫn nộ gầm thét, lại xông tới trước mặt Thạch Trung Ngọc, Thạch Trung Ngọc vội vàng tránh ra, đường vòng ra phía sau Thử Tướng Quân, nhưng không nghĩ tới lúc này Thử Tướng Quân đột nhiên thả cái rắm.
Một mảng lớn khí thể màu vàng tràn ngập, Thạch Trung Ngọc chỉ cảm thấy đầu óc quay cuồng, so với trúng chướng độc còn khó chịu hơn.
Thử Tướng Quân giơ tay chém xuống, bổ vào trên người Thạch Trung Ngọc -112
Giằng co khoảng chừng năm giây, những khí thể màu vàng kia mới tiêu tán, nhưng HP của Thạch Trung Ngọc còn dư lại không nhiều lắm, vội vã ăn hồng dược, chạy ra một chút khoảng cách, Thử Tướng Quân đuổi kịp, Thạch Trung Ngọc không có cách nào, chỉ có thể cùng nó đụng nhau.
Thạch Trung Ngọc hấp thụ giáo huấn, không dám tiếp tục chạy đến phía sau, ai biết người này có thể lại tới một cái rắm hay không?
Thạch Trung Ngọc không muốn đối mặt cái rắm kia là được sao? Thử Tướng Quân có kỹ năng ngưu bức như vậy, làm sao có thể chỉ dùng một lần, tại chỗ đánh rắm, dù sao phạm vi đủ lớn.
Bên tai nghe được oanh một tiếng, Thạch Trung Ngọc biết người này nhất định lại đánh rắm, quả nhiên thấy sau lưng nó lại nhô ra một tầng khí thể màu vàng, Thạch Trung Ngọc nơi nào còn dám ngốc tại chỗ? Lập tức chạy trốn.
Đáng tiếc, tốc độ của hắn vẫn không nhanh bằng tốc độ của khí thể, lại bị ngất ở nơi đó.