Thạch Trung Ngọc nhặt xong trang bị, dược tề, nhưng còn có một ít tiền tệ, chỉ thấy được một đồ đạc màu vàng lóng lánh, không biết có phải kim tệ hay không, bên cạnh còn có một đống ngân tệ đồng tệ.
Thạch Trung Ngọc còn chưa kịp nhặt, đã bị hệ thống cưỡng chế đá ra du hí.
Thạch Trung Ngọc tháo xuống mũ trò chơi, chửi bới một tiếng, mang dép, đi tới trong phòng khách.
Làm cho Thạch Trung Ngọc có chút kinh ngạc là, một cái trong tỷ muội sinh đôi cư nhiên không chơi game, mà đang hâm nóng cơm canh.
Điều này làm cho Thạch Trung Ngọc cảm thấy ấm áp, mấy người các nàng trước đó tới gọi mình ăn cơm, không cần nói, các nàng đã ăn xong rồi, hiện tại nhất định là thấy Thạch Trung Ngọc sắp ra trò chơi, đến giúp hắn hâm lại.
Hướng Lam nhìn thấy Thạch Trung Ngọc đi ra, ôn nhu cười cười nói:
- Đói bụng không, nhanh ăn một chút đi, đừng chỉ cố chơi game, thân thể của mình cũng rất trọng yếu.
Hướng Lam, Thạch Trung Ngọc có thể khẳng định, tuy không phân rõ tướng mạo các nàng, bất quá tính cách là rất dễ phân biệt, Hướng Lâm sẽ không ôn nhu như vậy.
Thạch Trung Ngọc ăn cơm do mỹ nhân tự mình hâm nóng, mới vừa rồi không có nhặt lên toàn bộ tiền của trò chơi phiền muộn quét sạch sành sanh, đồ chơi kia nhằm nhò gì!
Thạch Trung Ngọc ăn cơm tối xong, thời gian rời trò chơi của đám người Cơ Như Nguyệt cũng đến, lập tức đi tới phòng khách, chứng kiến Thạch Trung Ngọc đã ăn xong, đều cười cười.
Hướng Lâm hỏi.
- Lúc trước gọi ngươi đi ra ăn cơm, vì sao ngươi không ra? Đang làm nhiệm vụ gì có hạn chế thời gian sao?
- Không phải, thời điểm các ngươi gọi đi ra ăn cơm, vừa lúc đổi mới một con Boss, ta không muốn buông tha nó, cho nên không đi ra.
Thạch Trung Ngọc lắc đầu nói.
Bốn nữ nhân toàn bộ nhìn Thạch Trung Ngọc, Thạch Trung Ngọc hỏi.
- Các ngươi đây là thế nào? Vì sao nhìn ta như vậy?
Hướng Lâm kích động nhào tới trên người Thạch Trung Ngọc, giống như một con gấu trúc cả người treo ở trên người Thạch Trung Ngọc:
- Ngươi không biết? Trò chơi này còn không có xuất hiện qua Boss, nói cách khác, ngươi là người thứ nhất nhìn thấy Boss.
- À?
Thạch Trung Ngọc sửng sốt một chút:
- Không thể nào? Ta còn có tốt số bực này?
- Ngươi giết chết Boss kia rồi sao? Được cái đồ gì? Có cái gì... có thứ tốt cho ta không?
Hướng Lâm hỏi.
Thạch Trung Ngọc lắc đầu, không đợi Thạch Trung Ngọc nói, Hướng Lâm liền buồn bực cúi đầu:
- Ai, Boss thứ nhất trong trò chơi khẳng định rất lợi hại, đội ngũ của ngươi giết không nổi là rất bình thường, ngươi có phải treo hay không? Muốn vào lần nữa còn cần hai giờ?
- Di! Không đúng? Vậy sao lâu như vậy ngươi mới ra ngoài?
Hướng Lâm hoàn toàn không để cho Thạch Trung Ngọc cơ hội nói chuyện.
Thạch Trung Ngọc nhìn Hướng Lâm khả ái, không tự chủ vỗ mông nhỏ của nàng một cái:
- Ngươi cho ta cơ hội nói sao? Ta là một người solo, mới vừa rồi ở ba mươi giây cuối cùng mới giết nó, đồ đạc nhặt lên còn chưa kịp thấy thế nào, có chút tiếc nuối là, còn có nhiều ngân tệ chưa kịp nhặt.
Lúc này Hướng Lâm mới ý thức tới mình cư nhiên cả người đu ở trên người Thạch Trung Ngọc, còn bị hắn vỗ một cái... Cái địa phương kia, sắc mặt Hướng Lâm nhất thời đỏ bừng, lập tức từ trên người Thạch Trung Ngọc chạy xuống, xấu hổ núp ở phía sau Hướng Lam.
Hướng Lam tức giận trừng nàng:
- Mới vừa rồi cả người đều ở trên người của hắn sao không xấu hổ? Hiện tại xấu hổ cái gì?
Nói chưa dứt lời, sắc mặt Hướng Lâm đỏ hơn.
Bất quá Hướng Lâm cũng không phát hiện, nàng cư nhiên không có phản cảm Thạch Trung Ngọc vỗ mông nhỏ của nàng, chỉ là có chút xấu hổ mà thôi.
Cơ Như Nguyệt và Tuyết Sương Yên đều cùng Thạch Trung Ngọc xảy ra một ít sự tình thân mật hơn, nửa người trên trần trụi bị Thạch Trung Ngọc thấy hết, nhìn thấy Thạch Trung Ngọc ngay ở trước mặt các nàng cùng những nữ nhân khác làm ra động tác thân mật như vậy, trong lòng không tự chủ có chút khó chịu.
Cơ Như Nguyệt không muốn suy nghĩ vấn đề này, đổi chủ đề:
- Vậy bây giờ ngươi nhanh đi nghỉ ngơi! Đến lúc mười hai giờ, ta sẽ gọi ngươi, tối hôm nay còn phải khổ cực một chút. Ah, đúng rồi, ngươi bây giờ đến cấp 10 chưa?
- Ừm, giết chết Boss mới lên tới cấp 10, các ngươi thì sao?
- Hiện tại bốn người chúng ta đều là cấp 9, bất quá ta cùng Tuyết Sương Yên đã sắp, còn kém một chút xíu là có thể lên tới cấp 10.
Cơ Như Nguyệt nói.
Thạch Trung Ngọc gật đầu, hắn cũng bởi vì mới vừa rồi vỗ mông Hướng Lâm có chút xấu hổ, hắn có thể thề, mới vừa rồi hắn thật không phải cố ý, chỉ là hành vi theo bản năng mà thôi.
Về đến phòng, Thạch Trung Ngọc có chút ngủ không được, dù sao thời gian quá sớm, làm cho người có thói quen sống về đêm như hắn, làm sao có thể mới hơn tám giờ liền đi ngủ?
Tuyết Sương Yên và Cơ Như Nguyệt ngược lại đi ngủ sớm, tối hôm qua, Thạch Trung Ngọc còn làm các nàng một đêm lo lắng hãi hùng ngủ không ngon giấc, ngày hôm nay lại chơi một ngày du hí, làm sao có thể không buồn ngủ?
Hướng Lam về đến phòng, không có lãng phí, ngày hôm nay còn dư lại vài chục phút, sau khi ra khỏi du hí cũng bắt đầu nghỉ ngơi.
Thạch Trung Ngọc mơ mơ hồ hồ thật đúng là ngủ thật, không biết qua bao lâu, ngoài cửa truyền đến tiếng đập cửa, Thạch Trung Ngọc xoa mắt nhập nhèm đi ra mở cửa:
- Làm sao, đã đến giờ?
Hướng Lam gật đầu nói:
- Ngươi đi rửa mặt trước đi.
Rửa mặt một cái, Thạch Trung Ngọc nhìn đồng hồ treo trên tường, đã 11 giờ 55 phút.
Cùng mấy nữ nhân lên tiếng chào hỏi, về đến phòng tiếp tục nằm, mang mũ trò chơi.
- Thời gian chơi hôm nay đã kết thúc, mời an bài thời gian làm việc và nghỉ ngơi của mình hợp lý.
Thạch Trung Ngọc cười khổ, Công ty game Ngân Hà này thật đúng là ngưu bức, những công ty game khác ước gì người chơi mỗi ngày 24h online, hắn ngược lại, còn hạn chế thời gian.
Năm phút đồng hồ đi qua rất nhanh, Thạch Trung Ngọc tiến vào du hí.
Vẫn đang ở phạm vi sát biên giới lãnh địa Thổ Cẩu, Thạch Trung Ngọc vốn còn muốn huyễn tưởng, mấy ngân tệ còn ngoan ngoãn nằm trên mặt đất, chờ mình tới tiếp thu, sự thực là cực kỳ tàn khốc, trên mặt đất đừng nói ngân tệ, đồng tệ cũng không có.
Bởi vì biết mình đã cấp 10, cho nên lập tức trở về Tân Thủ Thôn, đi làm phó bản rời Tân Thủ Thôn.