Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Võng Du Sống Cùng Mỹ Nữ

Chương 88: Tiều phu thần bí

Chương 88: Tiều phu thần bí




Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực

Nguồn: TruyenYY

----------------------

Thạch Trung Ngọc cứ như vậy thay phiên cõng những cô nương này bò lên núi, về sau các cô nương đều lười động, Thạch Trung Ngọc bất đắc dĩ, chỉ có thể toàn bộ cõng lên.

Dương Tử cưỡi ở trên cổ của hắn, phía sau cõng Cơ Như Nguyệt, phía trước đu Tuyết Sương Yên, hai tay mang theo tỷ muội sinh đôi, Thạch Trung Ngọc cảm giác mình đã đạt đến cảnh giới tối cao.

Tuy những cô nương này đều là vóc người ma quỷ, thế nhưng chung vào một chỗ, vẫn rất có trọng lượng, dù sao cũng là năm người a, chỉ là những trọng lượng này cũng đã làm cho Thạch Trung Ngọc rất mệt mỏi, chớ đừng nhắc tới còn phải leo núi, tốc độ thấp xuống rất nhiều, về sau Thạch Trung Ngọc cơ hồ là từng bước từng bước đi lên.

- Ngọc tỷ, nếu không chúng ta dừng lại nghỉ một lát.

Cơ Như Nguyệt có chút không đành lòng nói.

- Không cần, dừng lại, ta sợ đi không được nữa, đã có thể chứng kiến đỉnh núi, kiên trì một lát nữa là được.

Thạch Trung Ngọc nói.

Hơn mười phút sau, hầu như đã tới đỉnh núi, Thạch Trung Ngọc buông các cô nương ra.

- Đều mặc quần áo vào.

Thạch Trung Ngọc nói.

- Vì sao? Y phục rất nặng.

Cơ Như Nguyệt từ trong túi đồ lấy ra Pháp Sư bào còn chưa khô của nàng nói.

Thạch Trung Ngọc nói:

- Nếu như phía trên có nam nhân làm sao bây giờ? Bị nam nhân thấy hết, các ngươi không phải thiệt thòi sao?

- Nói giống như ngươi không phải nam nhân vậy? Ra vẻ đạo mạo.

Hướng Lâm khinh thường nói.

- Này làm sao có thể giống? Bị ta xem cùng bị người khác xem là hai khái niệm hoàn toàn bất đồng.

Thạch Trung Ngọc bất mãn nói.

Cơ Như Nguyệt có chút lười biếng nói:

- Mặt trên làm sao lại có nam nhân? Tối đa cũng chỉ là NPC mà thôi.

Thạch Trung Ngọc có chút im lặng, tại sao có thể như vậy? Để nữ hài cởi quần áo khó, không nghĩ tới bảo các nàng mặc quần áo càng khó, nam nhân muốn chiếm làm của riêng khiến Thạch Trung Ngọc theo bản năng coi những nữ hài này là nữ nhân của hắn, đương nhiên không hy vọng bị người khác chứng kiến, dù cho đối phương chỉ là một NPC.

Các cô nương nói tới nói lui, vẫn mặc y phục lên, các nàng là nữ hài tương đối bảo thủ, cũng không hy vọng người khác chứng kiến mình chỉ mặc đồ lót, ngoại trừ ở bãi biển.

Tuy cách đỉnh núi chỉ có một chút khoảng cách, nhưng mọi người vẫn cảm thấy từng bước gian nan, rốt cục mọi người đến được đỉnh núi, trên mặt đều tràn đầy nụ cười sáng lạn.

- Gợi ý của hệ thống, ngài leo lên đỉnh núi Tiểu Bồng Lai, ban thưởng 100 điểm thể lực.

Thạch Trung Ngọc nghe được tin này, khẽ mỉm cười, không nghĩ tới lại còn có thu hoạch như vậy, lúc đầu chẳng qua là muốn tìm cửa ly khai mà thôi.

- Trời ạ, dĩ nhiên thưởng ta 50 điểm thể lực, thật sự là quá may mắn, thời điểm đánh quái, rốt cuộc không cần lo lắng HP không đủ dùng.

Dương Tử hưng phấn nói.

- Ta cũng thu được 50 điểm thể lực.

Hướng Lâm nói.

Lẫn nhau hỏi thăm một cái, các cô nương toàn bộ đều là 50 điểm thể lực.

- Thạch Trung Ngọc, ngươi cũng nhận được 50 điểm thể lực chứ?

Hướng Lam hỏi.

- So với các ngươi nhiều một chút, 100 điểm thể lực, ai! Không có biện pháp, ai bảo ta đi nhiều hơn các ngươi, bây giờ hối hận chưa?

Thạch Trung Ngọc mỉm cười nói.

- Thăng một cấp là năm điểm thuộc tính tự do, ngươi lập tức chiếm được 100 điểm, vậy chẳng khác nào lập tức tăng lên 20 cấp?

Dương Tử che cái miệng nhỏ nhắn nói.

Thạch Trung Ngọc có chút im lặng:

- Nào có khoa trương như vậy? Thăng một cấp còn phụ tặng một ít điểm thuộc tính cố định, cũng không phải chỉ có 5 điểm. 100 điểm thể lực này tối đa là vài món trang bị khá một chút mà thôi.

- Bên kia có một nhà gỗ, chúng ta qua xem một chút đi.

Cơ Như Nguyệt chỉ vào nhà gỗ cách đó không xa nói.

Đi tới trước nhà gỗ, Thạch Trung Ngọc gõ cửa.

Nhưng không có phản ứng, Thạch Trung Ngọc cho rằng bên trong không ai, liền hơi dùng lực, cửa dĩ nhiên mở, Thạch Trung Ngọc đang muốn đi vào, bỗng nhiên kim quang lóe lên, một cái búa quen thuộc để ở trên cổ Thạch Trung Ngọc, cái búa này chính là đám người Thạch Trung Ngọc từ trong tay Goblin tham tiền đoạt lại, mà cầm lưỡi búa này cũng chính là tiều phu kia.

Tiều phu nhíu mày:

- Tại sao là các ngươi?

- Tại sao ngươi lại ở chỗ này?

Thạch Trung Ngọc không trả lời mà hỏi lại.

- Nói nhảm, nơi này là nhà của ta, ta không ở nơi này thì ở nơi nào? Nói mau, các ngươi là làm sao đi qua vườn U Lan Hoa?

Tay tiều phu nắm búa thật chặt, Thạch Trung Ngọc cảm giác một cỗ lực lượng khổng lồ đè ép xuống, kém chút bị đè bẹp.

Thạch Trung Ngọc nhìn thuộc tính của Lão Tiều Phu.

Tiều phu, cấp 10.

Dựa vào, ngươi vô nghĩa a, cấp 10 có lực lượng lớn như vậy?

Thấy Thạch Trung Ngọc cắn chặt răng, tiều phu hơi có chút kinh ngạc.

- Chúng ta là từ một địa đồ ẩn tàng ở lãnh địa Goblin tiến vào, cũng không phải đi qua vườn U Lan Hoa tới.

Cơ Như Nguyệt rất sợ Lão Tiều Phu một lời không hợp trực tiếp giết chết Thạch Trung Ngọc, vội vàng nói.

- Cơ quan nhập khẩu của ta làm bí mật như vậy, không nghĩ tới các ngươi lại còn có thể phát hiện.

Tiều phu thu búa, giọng nói hơi chút ôn hòa.

Hướng Lâm ngượng ngùng gãi đầu.

- Chúng ta chỉ là đúng dịp, trong lúc vô ý mò tới động phủ kia mà thôi.

Lão Tiều Phu gật đầu, hiển nhiên hắn rất hài lòng với kiệt tác của mình, không tin có người bằng thực lực xem thấu kết giới hắn ẩn dấu.

- Cơ quan ở trong đó là ai mở ra?

Lão Tiều Phu hỏi.

- Ta.

Dương Tử nói.

Ánh mắt của Lão Tiều Phu tập trung vào Dương Tử, Dương Tử đột nhiên cảm giác được áp lực vô hình áp bách lên mình, có một loại cảm giác sắp không thở nổi.

Thạch Trung Ngọc vội vã che ở trước mặt Dương Tử:

- Ngươi làm cái gì? Bị người khác phá cơ quan, ngươi thẹn quá thành giận sao?

- Cái cơ quan kia bất quá là ta thuận tay bố trí, bị người phá rất bình thường.

Lão Tiều Phu nhìn cũng chưa từng nhìn Thạch Trung Ngọc, vung tay lên, Thạch Trung Ngọc liền bay đến một bên, nhìn chằm chằm Dương Tử nói:

- Tiểu cô nương, ngươi tư chất không tệ, có muốn theo ta học cơ quan thuật hay không?

- Cơ quan thuật? Ngươi rất lợi hại sao?

Dương Tử tò mò hỏi.

- Thiên Hạ Đệ Nhất.

Lão Tiều Phu không chút thể diện nói.

Lão Tiều Phu bỗng nhiên chú ý tới Tuyết Sương Yên đứng ở phía sau nhất:

- Tiểu cô nương, tư chất của ngươi cũng không tệ, có muốn theo ta học bẩy rập thuật hay không?

Lão gia hỏa này dường như rất trâu bò, một hồi cơ quan, một hồi là bẫy rập, Thạch Trung Ngọc hấp ta hấp tấp chạy tới:

- Sư phụ.

Da mặt quá dầy, các cô nương đều thay Thạch Trung Ngọc đỏ mặt, người ta không hỏi hắn một tiếng, hắn liền trực tiếp gọi người ta là sư phụ...




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch