Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Vu Giới Thuật Sĩ

Chương 39: Phương pháp minh tưởng (1)

Chương 39: Phương pháp minh tưởng (1)





"Em đồng ý!" Lôi Lâm lập tức đáp lại.

"Tốt rồi! Nếu là học viện sắp xếp, tôi sẽ thu đệ tử là em!" Người đàn ông trung niên sờ lên cằm rồi đáp.

"Tuy điều kiện ở đây bình thường nhưng muốn dạy em kiến thức vỡ lòng cũng đủ rồi!" Quả Pháp Đặc liếc nhìn chung quanh phòng thí nghiệm: "Ít nhất là ở đây rất yên tĩnh, sẽ không bị quấy rầy!"

"Kiến thức vỡ lòng?" Lôi Lâm hơi nghi hoặc một chút.

"Kiến thức vỡ lòng về Phù Thủy!" Quả Pháp Đặc trả lời.

"Hiện tại, Lôi Lâm, nói cho tôi biết, trong lòng em, Phù Thủy là gì?"

"Người thần bí có thể triệu hoán sấm sét mưa gió, lợi dụng nước thửa để gia tăng sức mạnh tự nhiên!" Lôi Lâm nói ra cách giải thích thông dụng ở quần đảo Khoa Lý.

"Ừm! Có chút lạc chủ đề!" Quả Pháp Đặc bình luận.

"Cái gọi là Phù Thủy, kỳ thật chỉ là danh xưng mà chúng ta dùng để gọi người có được lực lượng trong chiến tranh thời thượng cổ, các Phù Thủy học tập quy tắc, nắm giữ quy tắc, cũng lợi dụng quy tắc để đạt được lực lượng, bọn họ là một nhóm học giả không ngừng truy tìm chân lý!"

Quả Pháp Đặc giải thích khái niệm Phù Thủy cho Lôi Lâm hiểu.

"Nói như vậy, Phù Thủy cũng không phải danh xưng chuyên môn cho nhân loại!" Lôi Lâm đã dần hiểu rõ ràng.

"Không sa! Chủng tộc khác nhân loại, thậm chí trong các sinh mệnh có trí tuệ cũng có Phù Thủy tồn tại, tựa như Phù Thủy hải tộc, Phù Thủy Long tộc...!"

Quả Pháp Đặc thuận miệng nói: "Được rồi! Hiện tại chúng ta bắt đầu nghi thức! Không cần phải sợ, rất đơn giản đấy!"

"Đùng!" Mặt đất chung quanh Quả Pháp Đặc đột nhiên mềm ra, biến thành trận pháp, một luồng sóng kỳ dị lan tràn ra.

Bốn phía đột nhiên tối đi, chỉ có một ngọn lửa trong trận pháp bay lên.

"Hiện tại! Đưa tay cho tôi!" Lôi Lâm vươn tay, một bàn tay rộng lớn trùm lên trên bàn tay của hắn.

"Dựa theo lễ nghi xa xửa, Lôi Lâm Pháp Lôi Nhĩ, lúc này tôi sẽ dẫn dắt em vào con đường Phù Thủy!"

"Đọc theo tôi!"

"Tôi thề! Tôi sẽ vĩnh viễn tại đi trên đường chân lý!" Quả Pháp Đặc dùng một loại ngôn ngữ lạ lẫm, nhưng Lôi Lâm nghe hiểu được, trong miệng cũng phát ra lời tương tự.

" Tôi thề! Tôi sẽ vĩnh viễn tại đi trên đường chân lý!" Vẫn là thiếu niên mười ba mười bốn tuổi, tiếng nói có chút non nớt vang lên.

"Không được lão sư cho phép, tôi thề không tiết lộ bất kỳ tri thức nào được lão sư truyền thụ ra ngoài..."

Quả Pháp Đặc nói tiếp, Lôi Lâm niệm theo, tiếng nói của cả hai quỷ dị hợp lại cùng nhau.

Ngọn lửa trong pháp trận đột nhiên sáng lên, bốc cháy mạnh.

"Chúc mừng em đã chính thức trở thành học đồ Phù Thủy!"

Nghi thức qua đi, Quả Pháp Đặc nói với Lôi Lâm Khánh.

Lôi Lâm cúi đầu nhìn hai tay của mình, sau khi thần bí nghi thức đi qua, hắn cảm thấy mình nhìn thế giới này có chút khác biệt, lại giống như không có bất cứ biến hoá gì.

" Sóng điện não của chủ thể phát sinh dị thường! ! !" Chip lên tiếng nhắc nhở.

"Xem ra là lực lượng tinh thần cải biến, vấn đề là kiếp trước mình hoàn toàn không có tư liệu về phương diện này, chỉ có thể để về sau tự mình bổ sung!" Lôi Lâm có chút bất đắc dĩ.

"Cất quả cầu thủy tinh chứa pháp môn minh tưởng mà tôi đã truyền cho em đi. Sau khi trở về nhìn thêm, hiện tại em đã có thể tiếp nhận tri thức bên trong rồi!"

" 6h buổi sáng hôm sau đến nơi này!"

"Hiện tại, em có thể đi trở về rồi, nhớ kỹ! Không nên chạy loạn!" Quả Pháp Đặc nhắc nhở.

"Đã rõ! Đạo sư!" Lôi Lâm hành lễ, rời khỏi phòng thí nghiệm.

"May mắn vừa rồi đi ngang qua, nếu không thì mình còn không biết khu ký túc xá ở đâu!" Vừa rồi đi theo sau bóng ma nô bộc, Lôi Lâm đã để Chip bắt đầu ghi chép địa đồ, hiện tại đã hoàn thành gần một nửa, ít nhất những nơi đã đia qua đều nhớ kỹ.

Khu vực của Phù Thủy rất nguy hiểm, Lôi Lâm không muốn bởi vì đi nhầm đường mà bị xử phạt.

Đi tới khu ký túc xá, Lôi Lâm lấy ra một cái chìa khóa mà lúc trước lão đầu phát cho.

Chìa khóa bằng đồng đen cầm trên tay nặng trịch, ở mặt trên còn có ghi số"783", hiện ở bên trong khu ký túc xá có chút vắng vẻ, cá nhân Lôi Lâm đi trên hành lang trống trải, chỉ nghe được tiếng bước chân của chính mình vọng, khiến hắn có chút sợ hãi.

Dựa theo con số để tìm được gian phòng của mình, "Là ở đây rồi!"

Lôi Lâm cắm chìa khóa vào ổ khóa, tiếng kim loại va chạm nặng nề vang lên.

Khi canh cửa mở ra, trong phòng vốn đang tối đen lại tự động sáng lên, "Là lợi dụng nguyên lý vu thuật để phát minh ra hệ thống tương tự như âm thanh sao?"

Lôi Lâm bỏ cái bọc xuông, đi tham quan lãnh địa mà mình sắp ở lại mấy năm.

Ký túc xá tương đối nhỏ, chia làm ba phòng: có phòng ngủ, phòng khách, còn có một phòng vệ sinh, một phòng là dành cho một học đồ, trên giường còn để một chồng chăn,mền mới, nhìn rất sạch sẽ.

"Hoàn cảnh không sai!" Lôi Lâm ngồi xuống trên giường, lấy đồ mà học viện phát cho.

"Một bộ áo bào xám cho học đồ, dựa vào Chip kiểm tra đo lường, ở trên có khả năng còn có mấy pháp thuật cố định, lực phòng ngự vượt xa giáp da bình thường, đồ tốt!" Lôi Lâm Tam đánh giá một lúc rồi thay đổi áo bào xám, còn đeo phù hiệu đại biểu thân phận học đồ ở trước ngực.

Bộ dạng này giống với học đồ áo bào xám mà Lôi Lâm nhìn thấy hôm nay như đúc.

Sau đó Lôi Lâm cất kỹ đồ đạc của mình, lại quét dọn phòng.

Khi hắn đi ra ngoài, cửa phòng ký túc xá bên cạnh cũng mở ra, một học đồ có mái tóc màu nâu đi ra: "Chào bạn! Là học đồ mới tới sao? Anh tên Bỉ Nhĩ!"

"Chào bạn! Tên tôi là Lôi Lâm, hôm nay vừa tới!" Lôi Lâm trả lời, hắn vừa vặn có một số việc muốn hỏi: "Xin hỏi đi phòng ăn như thế nào?"

Nghe Lôi Lâm hỏi thế, trên mặt Bỉ Nhĩ xuất hiện vẻ quả nhiên là thế: "Hiện tại đã buổi tối rồi, đúng lúc tôi cũng muốn đi, cùng đi chư?"

"Cầu còn không được!" Lôi Lâm mỉm cười, thuận tay khép cửa phòng lại.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch