Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Vu Giới Thuật Sĩ

Chương 45: Sơ đẳng dược tề học (1)

Chương 45: Sơ đẳng dược tề học (1)





"Đạo sư! Em đã trở thành học đồ cấp 1, hơn nữa đối với chương trình học công cộng của học viện cũng hiểu được một chút..."

Lôi Lâm khẽ nói.

"Tôi biết, em muốn lựa chọn tri thức trả tiền của tôi!" Quả Pháp Đặc cắt đứt lời nói của Lôi Lâm.

"Tôi nhận được tin tức em đã bắt đầu thông qua việc dạy các học đồ khác chương trình học công cộng để kiếm lấy ma thạch, xem ra năng lực học tập và năng lực ghi nhớ của em đều tương đương ưu tú, hiện tại xem ra, em đã có năng lực tiến hành học tập tri thức cao đẳng!"

"Cám ơn!" Lôi Lâm cúi người chào thật sâu.

Lôi Lâm cũng có hiểu biết về công cộng khóa cần trả tiền trong trong học viện, mặc dù dạy tri thức cao cấp, nhưng chỉ là tư liệu nguyên thủy nhất.

Nhữngnghiên cứu đỉnh cao nhất cần từng đạo sư thí nghiệm qua, có được kết quả thì đều chỉ có thể giao dịch cùng đạo sư của từng người.

Tư liệu lấy được này mới là tốt nhất, thậm chí còn có thể thông qua pháp thuật trực tiếp truyền vào trong đầu học đồ, mãi mãi cũng sẽ không quên.

Nhưng thu phí cũng đắt tiền nhất, bất kỳ một khoa nào cũng cần mười khối ma thạch trở lên, hiện tại Lôi Lâm còn bất lực.

Hiện tại có thể trông cậy vào chỉ có tri thức hạng nhất mà Quả Pháp Đặc nhận lời ngay từ đầu.

Quả Pháp Đặc gật đầu, đẩy bàn thì nghiệm đầy dụng cụ ra, lại không biết tìm mấy vật cổ quái từ nơi này bày lên trên.

Một quyển sách lớn bìa màu vàng, một quả cầu thủy tinh, còn một ống nghiệm tràn đầy chất lỏng màu vàng.

"Ba món này đại biểu ba ngành học mà tôi am hiểu nhất: Quyển sách ngoài cùng bên trái đại biểu trung hoà phụ năng lượng, quả cầu thủy tinh đại biểu bồi dưỡng thực vật, ống nghiệm đại biểu Dược tề học sơ đẳng, trò lựa chọn đi!" Quả Pháp Đặc nói.

"Em lựa chọn Dược tề học!" Sở dĩ Lôi Lâm lựa chọn Quả Pháp Đặc với tư cách là đạo sư, chính là muốn phát triển theo phương hướng Dược tề sư, sau đó dựa vào việc bán dược tề để kiếm tiền học tập, tự nhiên muốn lựa chọn như thế.

Dược tề học sơ đẳng là chương trình học công cộng về cơ sở Dược tề học thắng cấp, học đủ hai chương trình này, trên lý luận có thể tiến hành luyện chế dược tề.

"Tôi biết là em sẽ chọn cái này!" Trên mặt Quả Pháp Đặc lộ ra nụ cười quả là thế.

"Cách phối trí dược tề vô cùng rườm rà phức tạp, bất kỳ một sai lầm rất nhỏ nào đều tạo thành thất bại, Dược tề sư đều thông qua vô số tài nguyên chồng chất, em đã chuẩn bị tốt về phương diện này sao?"

"Đúng vậy! Đạo sư, em tin tưởng một câu, tuy trả giá không nhất định sẽ có thu hoạch, nhưng không trả giá thì nhất định không có thu hoạch!"

"Không sai! Cách nghĩ rất chính xác, trên con đường truy tìm chân lý cần loại lý niệm này!" Quả Pháp Đặc gật đầu, đưa ống nghiệm màu vàng cho Lôi Lâm.

"Hiện tại, nó là của em rồi!"

"Cái này? Dùng như thế nào?" Lôi Lâm nhìn ống nghiệm trong tay.

"Trực tiếp uống là được!"

Lôi Lâm mở nút cao su ra, đổ chất lỏng màu vàng vào trong miệng.

Một mùi hôi thối như nước cống lập tức tràn ngập khoang miệng, sắc mặt Lôi Lâm đỏ bừng, nước mắt đều tràn ra.

Miễn cưỡng nuốt nước thuốc vào bụng, Lôi Lâm vội vàng thở gấp.

"Mình thề, cho tới bây giờ mình chưa từng uống qua đồ uống nào thốii như vậy! ! !"

Thối! ! ! Một mùi hôi khó có thể tưởng tượng, không ngừng trùng kích não bộ thần kinh Lôi Lâm, khiến hắn không khỏi có cảm giác muốn ngất đi.

Dưới sự kích thích của hương vị kịch liệt, Lôi Lâm nhìn cảnh vật chung quanh đều có chút mơ mơ màng màng, vật phẩm chung quanh dường như đã vặn vẹo.

"Em... Có... Sao không..."

Lôi Lâm nhìn Quả Pháp Đặc, lúc này đạo sư giống như sợi mì vậy, vặn và vặn vẹo, bờ môi lúc đóng lúc mở, lời nói lúc đứt quãng, mang theo tạp âm kịch liệt, giống như hai khối kim loại kịch liệt ma sát vậy, có cảm giác như radio tín hiệu không tốt mà bị rè.

Lôi Lâm đưa tay, bàn tay bóng loáng lúc này đã hiện đầy nếp uốn, thậm chí còn going như sáp nết rơi xuống từng giọt.

Đến cuối cùng, cả người Lôi Lâm đều biến thành một bãi chất lỏng, trước mắt hoàn toàn rơi vào hắc ám...

"Cảm giác thế nào?"

Giọng nói của Quả Pháp Đặc vang lên, Lôi Lâm đột nhiên cả kinh, sờ lên đầu, xúc cảm thô sáp truyền đến, mang theo nhiệt độ cơ thể, còn có chút ẩm ướt.

Chung quanh lại khôi phục bình thường, Quả Pháp Đặc đứng ở nơi đó, trên mặt mang theo nụ cười.

"Rất khó chịu!" Trên đầu Lôi Lâm ướt đãm mồ hôi lạnh.

"Vừa rồi nhìn thấy là ảo giác sao? Quá chân thực rồi!"

"Đây là hiện tượng bình thường, ảo thuật của Phù Thủy đối với học đồ cũng giống như sự thật vậy, thậm chí còn có học đồ còn trải qua cuộc đời của mình trong ảo cảnh, cuối cùng rơi vào tình huống chết già!"

Quả Pháp Đặc nói.

"Tri thức đã truyền vào trong đầu em, sau khi trở về minh tưởng nhiều lên!"

Lúc này, Lôi Lâm mới phát hiện trong đầu của mình giống như có thêm đồ vật gì đó, ở bên phải hình vẽ văn tự xuất hiện một hàng chữ mẫu: " Dược tề học sơ đẳng"

"Tốt rồi! Nhiệm vụ hôm nay của em là quét dọn khu 3 một lần, mặt khác, xử lý toàn bộ cỏ kiến lửa thảo..."

Quả Pháp Đặc bố trí nhiệm vụ.

Lôi Lâm gật gật đầu, cầm lấy công cụ ở góc phòng thí nghiệm, tiến về khu 3 bắt đầu quét dọn.

"Chúc mừng em! Lôi Lâm!" Nhân lúc nghỉ ngơi, Bích Cơ đi tới bên cạnh Lôi Lâm.

"Chỉ là may mắn thôi!" Lôi Lâm mỉm cười nói.

Bích Cơ đến sớm hắn một năm, hiện tại cũng là học đồ cấp 1.

"Học đồ cấp 2 có thể phóng ra pháp thuật cấp 0 rồi! Hơn nữa, ý chí phù văn càng ngày càng khó, tối thiểu mình còn phải minh tưởng trong vòng một năm mới có thể tấn chức.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch