Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Vũ Thần Chúa Tể

Chương 1: Trọng sinh (1)

Chương 1: Trọng sinh (1)


Thiên Vũ Đại Lục, một nơi cao quý - Vũ Vực.

Cơn cuồng phong đen tối gào thét giữa không trung, xé nát không gian, tạo ra những vết thương khổng lồ, dữ tợn. Nó như một con quái thú Hồng Hoang vĩnh viễn không biết mệt mỏi, có khả năng cắn nuốt và thôn phệ mọi thứ.

Nơi đây chính là một trong bảy đại cấm địa của Thiên Vũ Đại Lục, Vũ Vực Tử Vong Hạp Cốc.

Tử Vong Hạp Cốc, nơi không gian hư vô cuồng bạo tàn sát bừa bãi, vĩnh viễn không ngừng nghỉ trong suốt nhiều vạn năm, đã thôn phệ hàng triệu cường giả. Nơi đây giống như một cối xay thịt, có thể cắn giết tất cả những sinh mệnh xâm nhập.

Người ở đây hiếm hoi, dù có tự tin cỡ nào, cường giả cũng sẽ không dám đến nơi đây, bởi không gian cuồng bạo ấy đủ sức xé nát ngay cả một gã Cửu Thiên Vũ Đế.

"Vì sao? Thượng Quan Hi Nhi, Phong Thiếu Vũ, các ngươi vì sao lại phản bội ta?"

Tần Trần, một người nhuốm máu, đứng ở bức tường đá dựng đứng của Tử Vong Hạp Cốc, ánh mắt chừng lớn đầy tức giận nhìn về phía một nam và một nữ. Trong ánh mắt ấy tràn ngập oán hận và tột cùng đau đớn như bị đao cắt.

Tần Trần, một truyền kỳ của Thiên Vũ Đại Lục, là một cửu phẩm Đế Cấp Luyện Dược Sư và bát giai Hoàng Cấp Huyết Mạch Sư.

Từ nhỏ, hắn là một cô nhi, trên thân mang phế mạch không còn khả năng tu hành.

Thế nhưng, hắn đã phá tan cái chói buộc này. Nhờ Huyết Mạch Sư, hắn bắt đầu nghịch thiên cải mệnh, vượt qua những giới hạn của bản thân để trở thành một con người vĩ đại nhất từ trước tới nay.

Hai mươi sáu tuổi, Tần Trần đã xông vào Thiên Trận Sơn trong bốn mươi chín ngày, vượt qua 99 tòa cửu giai đại trận, trở thành người duy nhất vượt qua trận pháp của Thiên Trận Sơn trong suốt cả nghìn năm qua.

Hai mươi tám tuổi, hắn đột phá lên cửu phẩm luyện dược Đế Sư và đảm nhiệm chức vụ trưởng lão danh dự của Dược Sư Điện trên đại lục.

Ba mươi tuổi, hắn trở thành một bát giai huyết mạch Hoàng Sư, đứng vững trong danh sách mười huyết mạch Hoàng Sư hàng đầu của Huyết Mạch Tháp mà chưa từng thất bại, danh vọng vang dội toàn đại lục.

Hắn có một người con gái xinh đẹp tên là Thượng Quan Hi Nhi, được ca ngợi là tuyệt thế mỹ nhân của đại lục.

Mười năm qua, sống cùng nhau, Tần Trần đã dốc hết sức lực để giúp Thượng Quan Hi Nhi tu luyện, giúp nàng đột phá trở thành một Cửu Thiên Vũ Đế, tạo nên một đoạn truyền kỳ trong đại lục.

Hắn cũng có một huynh đệ tên là Phong Thiếu Vũ.

Mười năm qua, họ đối xử chân thành với nhau, cùng nhau dựng xây Hiên Viên đế quốc, trở thành danh chấn trong đại lục.

Thế nhưng, trong lúc hai người đều đứng ở đỉnh cao, lại bất ngờ phản bội hắn.

Một ngày nọ, trong cơn mơ, Thượng Quan Hi Nhi đã hạ sát thủ, dùng chính Đế Binh hắn luyện chế để đâm vào thân thể Tần Trần.

Cùng lúc đó, Phong Thiếu Vũ đã mai phục sẵn, xông vào cung điện của hắn, phát động một cuộc tấn công mãnh liệt.

Hai Cửu Thiên Vũ Đế đối diện với Tần Trần, một bát giai Võ Hoàng, khiến hắn không kịp chuẩn bị đã bị thương nặng. Hắn chỉ có thể chạy trốn trong ba ngày đêm, nhưng cuối cùng lại bị hai người họ truy sát đến Tử Vong Hạp Cốc.

Lúc này, Tần Trần đã suy kiệt, kinh mạch nát tan, hấp hối, không còn sức lực để đánh tiếp.

Hắn không thể hiểu nổi tại sao hai người mà hắn xem như thân nhất lại có thể liên thủ phản bội mình.

"Vì sao?"

Thượng Quan Hi Nhi, xinh đẹp như bức tranh, giờ đây đứng trước mặt hắn, dịu dàng nhìn hắn, còn Phong Thiếu Vũ thì ôm nàng vào lòng, tay mân mê vòng eo của nàng.

Tần Trần, với đôi mắt mở lớn, lộ vẻ khó tin, tâm thần chấn động, phun ra một ngụm máu tươi, lắp bắp nói: "Hai người các ngươi vậy mà..."

Thượng Quan Hi Nhi cười một cách mỉa mai, nhìn Tần Trần và nói: "Trước khi biết ngươi, ta cùng Thiếu Vũ đã lưỡng tình tương duyệt. Những gì ta làm với ngươi chỉ là vì lợi dụng mà thôi."

"Ngươi nghĩ rằng ta thật sự thích ngươi sao? Ha ha ha, sai lầm..." Thượng Quan Hi Nhi nhìn Tần Trần với ánh mắt oán độc: "Mỗi lần bên cạnh ngươi, ta đều cảm thấy ghê tởm. Nếu không vì ngươi có thể cho ta và Thiếu Vũ lợi ích, ta đã không bao giờ nán lại bên ngươi."

"Mười năm qua, từng hành động của ngươi đều nằm trong kế hoạch của ta và Thiếu Vũ."

"Những năm gần đây, ngươi say mê tu luyện, bế quan, đã tạo cơ hội cho ta và Thiếu Vũ ở bên nhau."

"Chúng ta đã hẹn sẵn, khi trở thành Cửu Thiên Vũ Đế, đó sẽ là ngày ngươi mất mạng."

"Cuối cùng, dưới sự trợ giúp của ngươi, ta đã trở thành Cửu Thiên Vũ Đế, Thiếu Vũ lập nên Hiên Viên đế quốc."

"Giờ đây, chúng ta có thể công khai ở bên nhau."

"Đó chính là lý do!"

Thượng Quan Hi Nhi cười lớn, tiếng cười của nàng tràn ngập sự dữ tợn, lạnh lùng, hoàn toàn khác với hình ảnh dịu dàng mà hắn từng biết.

Tần Trần không thể tin nổi trước thực tế này.

Mười năm qua, người phụ nữ này đã lập nên một âm mưu nhằm vào hắn.

Hắn cảm thấy đau đớn trong lòng.

Nỗi hận thù lan tràn trong tim!

Khuôn mặt quen thuộc giờ đây trở nên xa lạ, thậm chí ngay cả vẻ đẹp tuyệt mỹ cũng trở thành xấu xí trong mắt hắn.

"Hảo huynh đệ, giờ đã biết vì sao chưa?" Phong Thiếu Vũ nhếch môi cười, với sự gian xảo: "Để đạt được điều này, ta đã nhẫn nhịn mười năm, không ngại hi sinh nữ nhân của mình. Mỗi khi nhìn thấy ngươi và nàng bên nhau, ta đã thề sẽ chờ thời cơ chín muồi, nhất định sẽ tru diệt ngươi, khiến ngươi mất đi mọi thứ, cả tài phú, địa vị, nữ nhân."

"Còn may là mọi thứ đã kết thúc."

Trong ánh mắt Phong Thiếu Vũ không hề che giấu chút nào sự tàn nhẫn, hắn nhìn chằm chằm vào Tần Trần, bàn tay phải nắm chặt vòng tay chứa đồ, thể hiện sự tham lam cùng sự đắc ý, cười mỉa mai: "Ngươi yên tâm, sau khi ngươi chết, tất cả sẽ thuộc về ta.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch