Chương 42: Phòng phát sóng trực tiếp của chính phủ (3)
“Miêu Đao Nữ Hiệp Liêm Sương cũng là huấn luyện viên của đội tuyển quốc gia nữ của chúng tôi.”
Tần Nhất Văn nói.
“Có rất nhiều nam cao thủ đã tham khảo ý kiến của bà về cách sử dụng Miêu Đao.”
Hoàng Vĩnh nói, “Mới ngày đầu tiên đã đạt cấp Thần, điều này cũng đã chứng minh thực lực của bản thân của bà ta.”
“Đã có chín cao thủ cấp Thần đang xếp hàng tham gia!”
Người dẫn chương trình Lưu Hâm đột nhiên hưng phấn nói: “Sắp rồi, sắp rồi, chỉ còn thiếu một người nữa là đủ mười vị trí. Trận đối kháng cấp Thần này có thể bắt đầu bất cứ lúc nào.”
Trong phòng phát sóng của chính phủ Trung Quốc, số lượng người xem không ngừng tăng lên, hiệu tại đã là 220 triệu người.
Đột nhiên người dẫn chương trình Lưu Hâm, bình luận viên khiêm Hoàng Vĩnh và huấn luyện viên Tần Nhất Văn đều trở nên kích động.
“Đã đủ mười người!”
Giọng nói Lưu Hâm vang cao lên, “Trận đấu đối kháng cấp Thần đầu tiên, chuẩn bị bắt đầu!”
Hứa Cảnh Minh ngồi xem ở dưới khán đài, cũng nhận được nhắc nhở: “Mười người chơi đã chuẩn bị sẵn sàng đối kháng! Hứa Cảnh Minh, xin hãy trang bị vũ khí của bạn.”
“Miểu Miểu, trận đối kháng sắp bắt đầu rồi, anh đi đây.”
Hứa Cảnh Minh nghiêng người nói với Lê Miểu Miểu.
“Nhanh đi đi.”
Lê Miểu Miểu hưng phấn thúc giục. Hứa Cảnh Minh đột nhiên biến mất không thấy đâu nữa.
“Ba, Mẹ, nhanh lên, nhanh đến đây.”
Lê Miểu Miểu lập tức đi liên lạc: “Chú, Dì, ông nội, cuộc đối kháng cấp Thần đầu tiên của quốc gia chúng ta sắp bắt đầu, Hứa Cảnh Minh là một trong số các người chơi tham gia chiến đấu, mọi người nhanh vào phòng phát sóng trực tiếp của chính phủ đi.”
“Dì hai dì ba dì tư, chú ơi, mọi người nhanh chóng vào xem phòng phát sóng trực tiếp của chính phủ đi.”
“Mấy người anh em lâu năm, cuộc đối kháng cấp Thần đầu tiên sắp bắt đầu rồi, mọi người đã xem chưa?”
“Chị Khôn, tiểu Tằng, chia sẻ giúp em, để mọi người vào xem phòng phát sóng trực tiếp của chính phủ.”
Lê Miểu Miểu rất hào hứng, cô không ngừng kêu gọi bạn bè.
“Ba với mẹ của con đến rồi.”
Lê Thần An và vợ, cũng đi đến bên cạnh con gái.
“Miểu Miểu.”
Hứa Hồng và vợ, cùng với ông nội Hứa cũng đã đến.
Mẹ Hứa liên tục nói: “Lúc nãy con nói đến cuộc đối kháng cấp Thần đầu tiên, Cảnh Minh cũng tham gia trận chiến này à?”
“Mọi người hãy nhìn về phía trước đi, trận đấu bắt đầu rồi.”
Lê Miểu Miểu chỉ vào sân khấu ở trước mặt.
…
Trên khán đài hình vòng cung, người dẫn chương trình Lưu Hâm, bình luận viên kiêm huấn luyện viên Hoàng Vĩnh và Tần Nhất Văn đều tập trung quan sát không gian của trận đối kháng cấp Thần.
Bên trong không gian đó, bên trái có năm người, bên phải có năm người, bọn họ đã bắt đầu lựa chọn vũ khí rồi.
“Mười vị cao thủ cấp Thần đã xuất hiện toàn bộ. ‘Thần Sức Mạnh’ Cao Sùng, ‘Huyết Phủ’ Vương Tiếu, ‘Miêu Đao Nữ Hiệp’ Liêm Sương, “Nữ Chiến Thần” Tôn Ngọc Đình. Ngoài ra còn có một vị tiền bối tên là ‘Liễu Tiến Phong’, người này đã chín mươi bảy tuổi, trong giới võ đạo chưa từng nghe đến danh tiếng của vị tiền bối này.”
Người dẫn chương trình Lưu Hâm thông báo thông tin người chơi với âm thanh kinh ngạc. Tuy nhiên, cô chỉ có thể nhìn thấy tên và tuổi của bọn họ, còn cái khác thì cô không biết. Trong năm người này, bốn người kia đều nổi danh vô cùng, duy nhất Liễu Tiến Phong là cô chưa từng nghe qua.
Hai vị huấn luyện viên của đội tuyển quốc gia là Hoàng Vĩnh và Tần Nhất Văn cũng tỏ ra hoang mang. Hai người bọn họ quen biết rất nhiều người trong giới, nhưng cũng chưa bao giờ nghe đến cái tên này.
“Tiền bối chín mươi bảy tuổi, có thể trở thành cao thủ cấp Thần ngay trong ngày đầu tiên, thật sự không thể khinh thường.”
Hoàng Vĩnh nhận xét một câu.
Người chủ trì Lưu Hâm nói tiếp: “Đội tuyển bên phải có năm người, “Thần tiễn thủ” Vương Di, ‘Ma Thương’ Hứa Cảnh Minh, “Truyền Kỳ Quyền Vương” Ngô Trại, ‘Qủy Song Đao’ Đổng Húc. Ngoài ra còn có người mà chúng ta rất quen thuộc, “Hùng Miêu” Trương Khiêm.”
….
….
Lúc Hứa Cảnh Minh tiến vào không gian chiến đấu, hắn liền thấy bốn người đồng đội bên cạnh mình, xa xa là năm đối thủ đang đứng ở phía đối diện.
“Tiểu Hứa.”
Một người trung niên tóc ngắn cười tủm tỉm nhìn Hứa Cảnh Minh.
“Đổng sư huynh.”
Hứa Cảnh Minh khách sáo trả lời. Người đàn ông trung niên trước mặt hắn chính là bậc thầy “Quỷ Song Đao” Đổng Húc, đối phương cũng là học trò của sư phụ Liễu Hải, chẳng qua lớn tuổi hơn hắn nhiều.
“Đội ngũ chúng ta thật nổi tiếng, Đổng Húc lão ca, Cảnh Minh, cả hai người đều là những lão tướng giàu kinh nghiệm của đấu trường võ đạo.”
“Hùng Miêu” mập mạp Trương Khiêm là nhân vật nổi tiếng số một trên mạng về chiến đấu cận chiến, hắn có mạng lưới quan hệ rộng rãi: “Ngô Trại là á quân Quyền vương thế giới. Còn Vương Di thì khỏi nói, là nữ thần của giới bắn cung.”
“Chào mọi người.”
Vương Di tích chữ như vàng, chỉ cười mỉm đáp lại một câu
“Tôi chưa từng tham gia bất kỳ trận đấu võ thuật bao giờ, xin thứ lỗi”
Quyền vương Ngô Trại mạnh mẽ cười lớn: “Vũ khí của tôi là song khiên, có thể dễ dàng phòng thủ. Đến lúc vào trận, tôi sẽ chống đỡ ở phía trước, ngăn cản thế tiến công của đối phương.”
“Tôi có "Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao, đây là loại vũ khí vững chắc nhất.”
Hùng miêu Trương Khiêm nói: “Ngoài ra ta còn mang theo ám khí.”
“Song đao và ám khí”
Đại sư Đổng Húc nói.
“Thương cùng song khiên”
Hứa Cảnh Minh nói.
“Cung tiễn”
Vương Di nói.
Trương Khiêm nghe xong liền mừng rỡ: “Tốt lắm, Cảnh Minh và Ngô Trại đều dùng khiên, lực phòng ngự của đội chúng ta mạnh hơn đối thủ nhiều, dù sao bên đó cũng có “Đại Thần Lực” Cao Sùng.”
“Cao Sùng!”
Sắc mặt Hứa Cảnh Minh, Đổng Húc, Vương Di, Ngô Trại, ai ai cũng trở nên nghiêm túc thêm vài phần.
Năm người đối mặt nhìn nhau, điều họ cần quan tâm nhất bây giờ chính là “Đại Thần Lực” Cao Sùng, hắn chính là người đoạt được vị trí thứ nhất trong cuộc thi Võ thuật thế giới vừa rồi! Danh hiệu “Đại Thần Lực” cũng là do liên minh võ đạo đặt cho hắn.
“Mời một thành viên trong đội mau chóng trang bị vũ khí.”
âm thanh nhắc nhở của thế giới ảo vang lên.
“Lựa chọn binh khí, trang bị theo thứ tự.”
“Hùng miêu” Trương Khiêm giải thích:
“Bên chúng ta một người chọn trước, sau đó đợi hai người phía đối phương chọn. Bên chúng ta lại hai người chọn, bên đối phương cũng có hai người chọn, cuối cùng bên đội ta hai người chọn, đối diện cuối cùng cũng chỉ còn lại một người chọn…Bởi vì hai bên đều có thể nhìn thấy vũ khí đối phương, cho nên có thể lựa chọn vũ khí khắc chế.”
“Tôi đi đầu tiên cho, tôi chỉ biết sử dụng song khiên.”
“Quyền vương” Ngô Trại nhanh chóng mặc vào một bộ áo giáp, sau đó cầm song khiên trong tay.