Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Xuyên Nhanh: Trời Sinh Người Thắng

Chương 43: 39 (1)

Chương 43: 39 (1)


"Không được, hai ngày này ta muốn uống nhiều trà hoa cúc."

Chuyển công tác chính thức không bao lâu, Tiêu Hàm đem căn nhà cũ cũng bán đi. Mấy năm nay giá nhà tăng không ít, Tiêu Hàm còn kiếm lời được một khoản. Nàng cảm thấy hiện tại cũng không tệ lắm, liền đem căn hộ chung cư thuê riêng. Tuy rằng không thiếu tiền, nhưng cũng không dư dả gì, nhất là khi tiền lương ở cục cảnh sát còn chưa phát.

Có lẽ là chưa từng có ký ức thiếu tiền, cho nên Tiêu Hàm đối với tiền tài cũng không quá coi trọng, cái gọi là sinh hoạt đơn giản bất quá là không thèm để ý hưởng thụ vật chất.

Nhưng suy xét đến gần đây còn có một ít thư muốn mua cùng thiết bị công nghệ cao, Tiêu Hàm vẫn là tìm trên mạng một việc phiên dịch làm thêm, sẽ không chiếm quá nhiều thời gian, hơn nữa kiếm tiền rất nhẹ nhàng. Làm ngôn ngữ cũng là một loại thiên phú, Tiêu Hàm như cũ không cô phụ danh xưng học bá.

9526 còn đưa ra kiến nghị ăn ít cơm hộp, ở nhà tự mình nấu cơm. Vì thế, sau giờ tan tầm Tiêu Hàm khó được đi siêu thị một chuyến.

"Mua cà chua, có thể làm cà chua xào trứng gà."

"Khoai tây, khoai tây kho thịt bò ăn rất ngon."

"Đầu cá, băm ớt đầu cá nhất bổng."

Không biết từ khi nào chuẩn bị rất nhiều thực đơn, 9526 so với chính Tiêu Hàm còn có hứng thú cao hơn.

Nhưng khi vào phòng bếp, nhìn món ăn làm ra giống hệt như đúc với thực đơn, lại duỗi chiếc đũa nếm một ngụm.

Tiêu Hàm nghĩ, về sau vẫn là gọi cơm hộp, ăn nhiều hai bữa tôm hùm đất xào cay vậy.

Khó trách ở cô nhi viện khi, dì nhà bếp cũng không gọi nàng hỗ trợ.

9526: "..."

Ký chủ nhà nó dùng hành động thực tế chứng minh rằng nhân vô thập toàn, luôn luôn có khuyết điểm.

Ban đêm ở cục cảnh sát trực ban, Tô Nam vừa cắn hạt dưa, vừa xem tin tức trên TV. Nước ngoài nước sôi lửa bỏng, quốc nội như cũ tường hòa an bình.

Tiêu Hàm lật hồ sơ vụ án, bỗng nhiên đồng sự gọi điện thoại tới, hình như là một khách sạn báo án có người hạ dược cưỡng bức, đây thuộc về án hình sự, Tiêu Hàm cùng Tô Nam đang cắn hạt dưa chào hỏi, cũng đi theo ra ngoài.

Thực mau tới khách sạn Hoa Tinh của thành phố, ngoài ý muốn nhìn thấy một đám người tụ tập ở đại sảnh khách sạn, nghị luận sôi nổi, hơn nữa có mấy người sắc mặt rất khó coi.

"Sao lại thế này? Ai báo án?" Cảnh sát hỏi.

"Là ta." Một người đàn ông mập mạp ăn mặc chỉnh tề bước ra từ trong đám người, là giám đốc khách sạn.

Đột nhiên một thanh niên mặc quần áo màu vàng nhào tới, túm lấy cổ áo giám đốc, "Không phải nói không báo cảnh sao?"

Lập tức có cảnh sát kéo người thanh niên lại. Giám đốc lau mồ hôi trên trán. Phát sinh loại sự tình này khách sạn cũng rất phiền phức, nhưng không báo án càng phiền phức hơn. Huống hồ, hắn kiên quyết tin tưởng không phải khách sạn xảy ra vấn đề, đương nhiên là báo cảnh tốt nhất để chứng minh sự trong sạch của khách sạn.

Giám đốc mập mạp nói, "Ta dẫn các vị đi lên."

Người thanh niên kia hiển nhiên vẻ mặt thống khổ không cam lòng, bất quá hắn trông có vẻ quen biết với người bị hại, lát nữa cũng phải về cục cảnh sát lấy lời khai.

Giám đốc dẫn các cảnh sát tới một phòng khách sạn ở lầu 5, phòng 508.

Bởi vì Tiêu Hàm là nữ tính, cho nên cùng nữ nhân viên lấy chứng cứ đi vào trước một bước. Trên giường có một cô gái trẻ tóc xoăn trùm chăn, trang điểm bị khóc nhòa mặt nhìn không ra dáng vẻ gì.

Lộn xộn hỗn độn vừa nhìn liền biết đã xảy ra chuyện gì.

Ngoài những điều này, trong phòng còn có người khác. Tuy rằng khả năng kích thích đến đối phương, nhưng Tiêu Hàm vẫn phải lên tiếng, "Xin chào, chúng tôi là cảnh sát."

Cô gái lặng lẽ mặc quần áo, cùng Tiêu Hàm đi ra ngoài. Nhưng khi nhìn thấy một cô gái mặc váy trắng ở cửa, liền phát điên nhào tới, thanh âm nghẹn ngào lại the thé nói,

"Nhất định là ngươi, người xuất hiện ở trong phòng kia phải là ngươi."

"Chính ngươi hại ta."

Tuy rằng Tiêu Hàm kịp thời khống chế được cô ta, nhưng cô gái váy trắng tú mỹ tinh xảo kia vẫn có chút kinh hách, được một nam tử trẻ tuổi thanh tuấn ôm vào lòng bảo vệ. Người kia lạnh lùng nói, "Hạ Hiểu Nhã, mọi chuyện đều do ngươi gieo gió gặt bão, đừng trách người khác."

Tiêu Hàm cùng các cảnh sát khác trao đổi ánh mắt, lập tức nói, "Mời các vị về cục cảnh sát hỗ trợ điều tra, làm một chút ghi chép."

Cô gái mặc váy trắng tuy rằng vẫn giữ vẻ bình tĩnh trên mặt, nhưng ánh mắt vẫn lộ ra vẻ lo lắng đối với nam tử trẻ tuổi. Đối phương ôn thanh an ủi nói, "Không sao, chỉ là đi một chuyến rồi về ngay thôi."

Khóe miệng Tiêu Hàm hơi hơi co giật, "Trừ vị tiên sinh này, còn có vị tiểu thư này."

Ánh mắt cô gái mặc váy trắng thoáng hiện lên một chút hoảng hốt, bị Tiêu Hàm nhìn thấu. Vụ án hạ dược cưỡng bức này hiển nhiên có chút kỳ quặc, không chỉ Tiêu Hàm, các cảnh sát khác cũng đã nhìn ra.



Chỉ riêng số người Tiêu Hàm mang về đã có sáu người, đều là những người xuất hiện đầu tiên ở hiện trường vụ án. Những người còn lại ở khách sạn tuy không bị mang về, nhưng cũng lần lượt lấy lời khai.

Chỉ riêng việc lấy lời khai đã không dưới 40 bản. Trong lúc nhất thời, khối lượng công việc khiến các cảnh sát lấy lời khai mệt đến quá sức. Đây cũng là thuộc về tình huống đặc thù.

Theo lời nhân viên khách sạn, hôm nay khách sạn thật ra đã bị nhóm người này bao trọn. Bọn họ giống như đều là người chơi của một game online lớn, lần này là tụ hội offline.

Những người khác cũng thừa nhận, buổi tụ hội này do Tiếu Ngạo Giang Hồ, bang hội lớn nhất của game online 《Kiếm Hiệp》, tổ chức. Ngoài các thành viên của Tiếu Ngạo Giang Hồ, còn mời top 50 người chơi trên bảng xếp hạng của game.

Buổi tụ hội siêu cấp xa hoa, có trò chơi, có rượu, có tiệc lớn, còn có thể thuê phòng khách sạn nghỉ ngơi.

Chỉ là không ngờ lại náo ra chuyện như vậy.

Nghi phạm là một tên côn đồ nhuộm tóc. Cảnh sát tìm được hắn khi đã bị đánh cho một trận tơi bời. Kẻ ra tay là anh trai của Hạ Hiểu Nhã, người trước đó động thủ với giám đốc khách sạn và không muốn báo cảnh.

"Xem ra đêm nay phải tăng ca." Tô Nam cảm thán nói. Nàng vừa nhận điện thoại từ cảnh sát bên bệnh viện, đã xác nhận là có hạ dược cưỡng bức.

Vậy thì trực tiếp chuyển từ đội hình sự tiếp nhận. Tô Nam lo lắng cục cảnh sát thiếu nhân thủ, nàng còn gọi cả Tiểu Mạc đang ngủ ở nhà quay lại, mau chóng thẩm vấn.

Tên côn đồ kia thừa nhận hành vi phạm tội, nhưng hắn ấp úng không nói về việc vì sao lại xuất hiện ở đó. Thái độ của người bị hại và anh trai cô ta cũng rất kỳ lạ, dường như đang che giấu điều gì.

Tiêu Hàm lại tìm một người tham gia tụ hội, hỏi về quan hệ giữa cô gái váy trắng và chàng trai bên cạnh nàng, với Hạ Hiểu Nhã là gì.





trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch