Thiên Đình thành lập là việc trọng đại hơn nữa còn có cả lễ thành hôn của Đế Tuấn và Hi Hòa, hai chuyện vui lớn làm toàn bộ Hồng Hoang náo nhiệt.
Chỉ có bầu không khí ở dưới chân Bất Chu Sơn là khác biệt, sắc mặt của mười hai Tổ Vu âm trầm, chắn Thiên Đình Kim Quang ở ngoài đại trận.
Mười hai Tổ Vu chính là Đế Giang, Chúc Cửu Âm, Xa Bỉ Thi, Nhục Thu, Cú Mang, Cộng Công, Chúc Dung, Hậu Thổ, Huyền Minh, Thiên Ngô, Cường Lương cùng Yểm Tư, nghe đồn bọn họ là Bàn Cổ Đại Thần tinh huyết biến thành.
Khác với Tam Thanh, Tam Túc Kim Ô, mười hai Tổ Vu không có nguyên thần, nhưng thân hình cao lớn, thân thể cực kỳ cường hãn, có được năng lực cắn nuốt thiên địa thao túng mưa gió lôi điện.
Bởi vậy, trong đại chiến Vu Yêu, bọn họ mới có thể đánh bất phân thắng bại với Yêu tộc có được vô số đại năng.
Lúc này, lão đại Đế Giang chính đang đen mặt, trầm giọng nói:
- Dã tâm của hai con Tam Túc Kim Ô kia đã lộ rõ rồi. Không chỉ thành lập Thiên Đình, còn tự cho mình là Thiên Đế, thật sự không để Vu tộc chúng ta vào mắt. Chờ bọn họ tiếp tục trưởng thành, làm gì còn có nơi nào cho chúng ta dừng chân? Tam Thanh tự cho mình thanh cao, lần này cư nhiên cũng đi Thiên Đình chúc mừng, hay là bọn họ thật sự thiên hướng Yêu tộc?
Cộng Công cười lạnh, thô thanh nói:
- Đại ca, Vu tộc chúng ta còn sợ bọn họ hay sao? Bọn họ muốn thống soái Hồng Hoang cũng phải nhìn xem chúng ta có đáp ứng hay không. Đến nỗi Tam Thanh, phỏng chừng chính là bán Yêu tộc một cái mặt mũi mà thôi.
Làm nữ tính, Hậu Thổ bình tĩnh hơn những Tổ Vu còn lại nhiều, nàng nhíu mày nói:
- Trước mắt, vấn đề là liên minh Yêu tộc càng thêm lớn mạnh, mà số lượng người của Vu tộc chúng ta quá ít. Đại ca, chúng ta có phải cũng nên sáng tạo thêm một ít hậu đại hay không?
Tuy rằng mười hai Tổ Vu không thể sinh dục hậu đại, nhưng có thể lợi dụng một giọt tinh huyết cuối cùng do Bàn Cổ Đại Thần lưu lại tạo ra Vu tộc thực lực hơi yếu hơn một chút.
- Là nên mở rộng quy mô, Hậu Thổ, việc này liền giao cho muội phụ trách.
Đế Giang cũng đồng ý đề nghị của Hậu Thổ.
Khi biết được số lượng binh lính trong Thiên Đình Yêu tộc vượt qua trăm vạn, kỳ thật Đế Giang liền có ý tưởng này, bởi vì trước mắt tổng số người trong Vu tộc cũng còn chưa đủ mười vạn.
Suy nghĩ một lát hắn lại nói:
- Đế Tuấn cùng Thái Nhất muốn liên hợp tất cả Yêu tộc lại, chúng ta đây vì sao không lợi dụng Yêu tộc? Tuy rằng Tổ Vu chúng ta không thể sinh dục, nhưng những Đại Vu, Tiểu Vu kia lại có thể, báo bọn họ đi tìm Yêu tộc kết hợp, đến lúc đó hậu đại sinh hạ tới chưa chắc đã thiên hướng Yêu tộc.
- Kế này của Đại ca cực diệu.
Ánh mắt của Tổ Vu còn lại sáng ngời, kể từ đó, bọn họ là có thể nhanh chóng mở rộng số lượng Vu tộc.
Sắc mặt âm trầm của Đế Giang rốt cuộc có điều hòa hoãn, hắn hạ lệnh:
- Nếu như mọi người đều đồng ý vậy thì phân phó cho cấp dưới làm đi.
Khi mà những Yêu tộc còn đang đắm chìm trong niềm vui hân hoan, khi mấy vị Tổ Vu đã quyết định mở rộng quy mô cho hậu đại thì trên tầng trời thứ ba mươi ba bỗng nhiên đã xảy ra biến đổi lớn.
linh khí quanh người Hồng Quân dao động mãnh liệt, Tạo Hóa Ngọc Điệp sáng rực lên, từng tia sáng từ đó không ngừng chui vào trong thân thể của Hồng Quân.
Một sợi Hồng Mông Tử Khí lơ lửng ở trên đỉnh đầu dần dần bị luyện hóa, đến khi một tia Tử Khí cuối cùng biến mất, Tử Tiêu Cung lập tức bộc phát ra một vầng sáng màu tím chói mắt, lan ra khắp xung quanh rồi truyền xuống tận Hồng Hoang!
Bên trong địa cung , La Hầu đột nhiên biến thành hình người, ở phía trên dung nhan âm nhu mị hoặc hiện lên biểu cảm chấn động, đồng thời khí đen quanh thân dao động mãnh liệt, sức mạnh đột nhiên tăng lên gấp mười lần.
Ma khí đáng sợ trải rộng đến mọi nơi trong địa cung, cấm chế Hồng Quân bày ra cũng dao động không yên. La Hầu biết, đây là cơ hội đào tẩu cuối cùng của hắn.
- Hừ! Hồng Quân, không nghĩ tới ngươi có thể tìm hiểu Tạo Hóa Ngọc Điệp nhanh như vậy để thành thánh. Nhưng ngươi hẳn là cũng không nghĩ tới vận mệnh của hai người chúng ta tương liên, ngươi thành thánh ta cũng được lợi đi? Hồng Quân, lúc này lão tử không muốn bồi ngươi chơi nữa.
La Hầu cười lạnh một tiếng.
Hiện giờ, hắn chính là Ma Tổ danh xứng với thực.
Hắn thầm nói, chỉ cần chạy ra khỏi Tử Tiêu Cung, nhất định sẽ trốn đến một chỗ mà Hồng Quân vĩnh viễn đều không tìm thấy. Chờ đến khi hoàn toàn tiêu hóa được cơ duyên lần này, mượn cơ hội trở thành Thánh Nhân, những sinh linh trong Hồng Hoang kia còn không tùy ý hắn xoa bẹp xoa tròn hay sao?
Hắn đánh ra một chưởng, ma khí cuồn cuộn không ngừng lập tức bắn về phía trước, đánh phá cấm chế Hồng Quân bày ra.
Nhưng vào lúc này, Hồng Quân đột nhiên mở hai mắt ra, vung tay lên, La Hầu mới vừa chạy ra địa cung lại bị bắt trở về.
Thân hình của Hồng Quân vừa động đã đi đến địa cung, không cần tốn nhiều sức đã có thể gia cố cấm chế.
Lại lần nữa bị ném trở về. La Hầu không chịu đựng được mà mặt đỏ lên, thẹn quá thành giận chửi ầm lên:
- Hồng Quân, ngươi sao không chết đi? Ngươi thả ta một làn thì đã làm sao? Lão tử không muốn ngốc tại nơi này bồi ngươi chơi! Có bản lĩnh ta để cho ta cũng thành thánh, đến lúc đó chúng ta lại đơn đấu, nhìn xem ai thắng ai bại!
Mặc kệ La Hầu mắng chửi, sắc mặt của Hồng Quân vẫn cực kỳ đạm mạc. Sau khi La Hầu chửi đến hết hơi rồi hắn mới liếc mắt nhìn đối phương và nói:
- Ngươi quá nguy hiểm, không thể thả ngươi đi ra ngoài tai họa Hồng Hoang. La Hầu, ngươi cứ thành thật ngốc tại nơi này đi.
Đôi tay mười ngón huy động, cấm chế lại gia cố vài tầng, ngay cả giọng nói của La Hầu đều không truyền ra được nữa.
La Hầu tức giận đến trợn trắng mắt, Hồng Quân lại không hề để ý đến hắn, biến mất ở địa cung.
Mà lúc này, tất cả mọi người trong Hồng Hoang đều đang vô cùng chấn động, vầng sáng màu tím thần bí kia truyền tới khắp mọi nơi trong Hồng Hoang, thậm chí còn đã áp chế vầng sáng màu vàng của Thiên Đình.
Chính đang đắm chìm trong niềm vui hân hoan, trong lòng những Yêu tộc kia nhất thời cảm thấy lộp bộp, sắc mặt của Đế Tuấn cùng Hi Hòa mới vừa kết làm đạo lữ cũng hơi hơi thay đổi, tất cả đều ngẩng đầu nhìn lên không trung.
Đó là một luồng uy áp thần bí mà cường đại, ngay cả cảnh giới Đại La Kim Tiên đại viên mãn như Thái Nhất đều nhịn không được mà ngẩn ra.
Miêu Miểu không khỏi trợn to hai mắt.
Vầng sáng này, uy áp này, thời gian này, chẳng lẽ là Đạo Tổ thành thánh?!
Trong khi nàng còn đang suy tư, trên bầu trời liền vang lên một giọng nói đạm mạc mờ mịt:
- Ta là Hồng Quân, tìm hiểu Tạo Hóa Ngọc Điệp suốt ngàn năm, hiện giờ đã chứng được đại đạo. Ngàn năm sau, ta khai đàn giảng đạo ở Tử Tiêu Cung trên tầng trời thứ ba mươi ba, phàm là người có duyên đều có thể tiến đến nghe đạo.