Lần giảng đạo này lại là ba ngàn năm, Hồng quân giảng đạo xong, mọi người đều có chút chưa đã thèm.
- Lần giảng đạo này kết thúc như vậy, mọi người cần phải cẩn thận lĩnh hội, để có thể theo đuổi cảnh giới càng cao.
Đại khái là nhớ tới lần đầu tiên giảng đạo, sau khi kết thúc, mọi người đều không muốn rời đi, Hồng Quân chủ động nói:
- Nếu người nào có điều nghi vấn thì đều có thể nói ra.
Lão Tử lại là người đầu tiên nêu vấn đề, hỏi chính là những chuyện có quan hệ với cảnh giới Chuẩn Thánh. Đến lúc này, mọi người trong Hồng Hoang mới biết nguyên lai bên trong Tam Thanh đã có người đột phá đến cảnh giới Chuẩn Thánh, không khỏi sinh ra lòng hâm mộ.
Người thứ hai lên tiếng là Thái Nhất, vấn đề hắn hỏi cũng là về cảnh giới Chuẩn Thánh, chuyện này lại làm mọi người kinh ngạc, cũng sôi nổi cân nhắc liệu bản thân có nên quy thuận Thiên Đình hay không.
Rốt cuộc cảnh giới Chuẩn Thánh là cảnh giới chỉ dưới Đạo Tổ, nhưng đứng phía trên hàng tỉ sinh linh khác.
Sau đó lại có người nêu vấn đề, Hồng Quân đều nhất nhất đáp lại, giải đáp nghi vấn của mọi người.
Thời gian không chờ đợi ai, chẳng mấy đã trăm năm trôi qua.
- Còn ai có nghi vấn gì hay không?
Thấy mọi người thật lâu sau đều không có lên tiếng hỏi, Hồng Quân nói:
- Nếu như không có nghi vấn, lần giảng đạo này đến đây là kết thúc, mọi người hãy ...
- Đạo Tổ, ta có một vấn đề, nhưng mà không biết có thể hỏi hay không.
Miêu Miểu là suy tư đã lâu mới hạ quyết tâm nói ra, thật sự là việc này có quan hệ quá lớn.
Hồng Quân nói:
- Có nghi vấn cứ việc hỏi là được.
Miêu Miểu cắn cắn môi dưới, lấy hết can đảm hỏi:
- Ta muốn hỏi Hỗn Độn Ma Thần trong truyền thuyết còn thừa bao nhiêu người, hiện giờ đều ở nơi nào?
Nàng chính là ở biến tướng hỏi thăm tung tích của Vô Song!
Lão Tử không thôi diễn ra, nhưng mà Đạo Tổ hẳn là rất rõ ràng!
Nếu nói ở chỗ nào có thể đề cập bốn chữ Hỗn Độn Ma Thần ở trong Hồng Hoang thì e rằng cũng chỉ có Bàn Cổ Thần Điện dưới chân Bất Chu Sơn cùng Tử Tiêu Cung ở tầng trời thứ ba mươi ba.
Bàn Cổ Thần Điện tất nhiên là không cần phải nói, nơi đó che chắn thiên cơ, Thiên Đạo căn bản không giám thị được. Mà Tử Tiêu Cung là đạo tràng của Đạo Tổ mà Đạo Tổ lại là người phát ngôn của Thiên Đạo, không đến mức lập tức giáng thiên lôi diệt nàng chứ.
Nhưng mà khi Miêu Miểu nói ra bốn chữ Hỗn Độn Ma Thần, quảng trường to như vậy nhất thời trở nên yên tĩnh, tất cả mọi người đều nhìn về phía nàng, chỉ có điều sắc mặt của mỗi người đều khác nhau.
Đại bộ phận người kỳ thật căn bản chưa từng nghe qua Hỗn Độn Ma Thần, nhưng bốn chữ này nghe qua là biết rất lợi hại, cho nên lập tức tò mò vểnh tai lên nghe.
Mấy người Tam Thanh, Thái Nhất thì có chút kinh ngạc, không nghĩ tới Miêu Miểu sẽ trực tiếp dò hỏi Đạo Tổ, xem ra nàng quả nhiên thực để ý đến kẻ phụ lòng kia.
Nghe được câu hỏi này của Miêu Miểu, sắc mặt giống như là giếng cổ không gợn sóng của Hồng Quân cũng hơi đổi, bốn chữ Hỗn Độn Ma Thần như thế nào sẽ phát ra từ trong miệng một con Tỳ Hưu cơ chứ?
Nhưng thấy nàng ngồi ở phía sau Tam Thanh, Hồng Quân liền phỏng đoán có khả năng là Lão Tử đề cập qua.
Tuy rằng không rõ ràng lắm Miêu Miểu hỏi chuyện này là có mục đích gì, Hồng Quân vẫn thẳng thắn đáp:
- Đây không phải là chuyện ngươi nên quan tâm, chờ tới khi ngươi đột phá đến cảnh giới Chuẩn Thánh hẵng lại đi thăm dò. Nếu không e rằng chỉ có hại mà không có lợi.
Hỗn Độn Ma Thần đến tột cùng còn thừa bao lâu, kỳ thật Hồng Quân cũng không biết rõ ràng trăm phần trăm, năm đó Bàn Cổ đuổi giết 3000 ma thần, luôn có mấy kẻ lợi dụng thủ đoạn chạy thoát, tỷ như hắn, tỷ như La Hầu.
Hiện giờ đừng nói hắn còn không có hợp đạo, cho dù đã hợp đạo cũng chưa chắc có thể thấy rõ tất cả hướng đi của Hỗn Độn Ma Thần.
Hắn có chút tò mò, một con Tỳ Hưu nho nhỏ quan tâm chuyện này làm cái gì?
- Thôi, lần giảng đạo này kết thúc, mọi người đều tản đi đi. Mười nghìn năm sau lại đến nơi đây, nghe lần giảng đạo thứ ba.
Hồng Quân không có lại cấp cho cơ hội mọi người hỏi vấn đề, một vệt sáng tím thoáng hiện, đẩy mọi người ra khỏi tầng trời thứ ba mươi ba.
Lại không nghĩ, từ ngày này bắt đầu, khắp các nơi trong Hồng Hoang không ngừng vang lên sấm sét.
Nguyên lai, có người nghe được bốn chữ Hỗn Độn Ma Thần, cảm thấy lợi hại nên đi tuyên truuyền khắp nơi, kết quả mỗi một lần nhắc đến lại có một tia sét đánh xuống, thậm chí có người bởi vậy mà bị đánh chết.
Nhưng chuyện này cũng khiến cho Hỗn Độn Ma Thần càng thêm thần bí.
Sau khi trở về Tam Thanh Cung, Miêu Miểu cùng Tam Thanh đều cân nhắc, Đạo Tổ không trả lời là bởi vì hắn cũng không biết hay vẫn là không muốn nói cho mọi người?
Lại nói tiếp, Đạo Tổ giống như còn không có hợp đạo đi?
Khác với lần trước, lần này Miêu Miểu không có lại đi Thiên Đình mà cùng Tam Thanh trở về Tam Thanh Cung và bắt đầu bế quan.
Nghe Hồng quân giảng đạo ba ngàn năm, những kiến thức cần được nhanh chóng tiêu hóa rất nhiều, ngay cả chuyện của Vô Song đều bị nàng tạm thời gác qua một bên.
Đạo Tổ nói chờ nàng đột phá đến cảnh giới Chuẩn Thánh là có thể nhìn trộm thế giới của Hỗn Độn Ma Thần, như vậy, nàng nhất định phải nhanh chóng trở thành Chuẩn Thánh!
Lần này bế quan chỉ dùng 8000 năm, Miêu Miểu đã thành công đột phá đến cảnh giới Đại La Kim Tiên đại viên mãn, khoảng cách đến Chuẩn Thánh chỉ có một bước xa. Miêu Miểu tin tưởng lại bế quan thêm vài lần, nhất định có thể vượt qua đến cảnh giới hoàn toàn mới.
Chờ thành Chuẩn Thánh, nàng liền có thể thăm dò khắp các nơi trong Hồng Hoang, sưu tầm tung tích của Vô Song.
Lúc này đây nàng xuất quan, Tam Thanh đều còn không có động tĩnh, Lão Tử chỉ sợ muốn một hơi đột phá đến Chuẩn Thánh trung kỳ, Nguyên Thủy cùng Thông Thiên hẳn đang ở trên đường đột phá Chuẩn Thánh sơ kì.
Miêu Miểu có chút hâm mộ, Tam Thanh chính là Tam Thanh, mọi chuyện đều có thể đi ở trước đa số sinh linh trong Hồng Hoang.
Lần xuất quan này để cho nàng vui vẻ không chỉ có là tu vi tăng lên, còn có trái cây ở trong sân!
Mấy chục cây Bàn Đào Thụ cùng ba cây Hoàng Trung Lý đều thành thục, Bàn Đào vừa to vừa hồng treo đầy trên cây, tản ra hương thơm mê người, làm người hận không thể xông lên cắn một miếng.
Miêu Miểu một hơi ăn ba trái Bàn Đào cùng ba trái Hoàng Trung Lý, tuy rằng hương vị cùng linh khí không bằng nguyên bản nhưng cũng vượt qua tuyệt đại đa số linh quả. Nàng cảm thấy nên hái nhiều một ít, sau còn đưa cho Thái Nhất, Hồng Vân, Trấn Nguyên Tử cùng với các tộc nhân của tộc Tỳ Hưu.
Không nghĩ tới, nàng vừa mới xuất quan, Bạch Trạch ngày ngày giám thị Côn Luân Sơn đã biết, thân là một vị Yêu Soái đặc thù, trên biết thiên văn dưới hiểu địa lý, hiểu quá khứ, biết tương lai, quan sát khắp các nơi trong Hồng Hoang là công tác trong nhiệm vụ của hắn.
Mà từ hơn mười nghìn năm trước, sau khi Đông Hoàng bệ hạ đột phá, công tác của hắn lại có thêm một nhiệm vụ: Thời khắc chú ý động tĩnh của Tam Thanh Cung.
Bởi vậy, ngay sau khi phát hiện Miêu Miểu xuất quan, Bạch Trạch liền vui vẻ đi bẩm báo Đông Hoàng bệ hạ.
Nghe được tin tức này, Thái Nhất quả nhiên mỉm cười, đứng dậy đi Tam Thanh Cung.