- Tộc trưởng gia gia, ta tới giới thiệu cho ngài một chút, vị này chính là Tam Thanh Nguyên Thủy đạo hữu, vị này chính là Tam Thanh Thông Thiên Đạo hữu, vị này chính là Yêu tộc Đông Hoàng bệ hạ. Ba vị đạo hữu, đây là tộc trưởng của tộc Tỳ Hưu chúng ta, cũng là người thân nhất của ta, là ông ấy nuôi nấng ta lớn lên.
Miêu Miểu lần này giới thiệu liền chính thức rất nhiều, còn cố ý nâng đỡ tộc trưởng.
- Nguyên lai các hạ chính là tộc Tỳ Hưu tộc trưởng, hạnh ngộ, tại hạ Yêu tộc Thái Nhất.
Thái Nhất hơi hơi mỉm cười, tiến lên chào hỏi cùng tộc trưởng.
Tộc trưởng cằm thiếu chút nữa rớt, há miệng rất nhiều lần, cuối cùng rốt cuộc khiếp sợ nói ra tiếng:
- Các ngài đều là đạo lữ của Miểu Miểu nhà ta hay sao?
Nha đầu xấu nhất trong tộc chúng ta cư nhiên còn có bản lĩnh bực này?!
Nguyên Thủy, Thông Thiên cùng Thái Nhất:
- ...
Thái Nhất thầm nói trong lòng ta thật ra muốn trở thành đạo lữ của nàng, chỉ có điều bị người nhanh chân đến trước.
Khóe miệng của Miêu Miểu khẽ co giật, nàng giải thích:
- Tộc trưởng gia gia ngươi nói bậy gì đó? Ba vị này đều là đạo hữu ta kết bạn, không phải đạo lữ! Đạo lữ của ta là ... thôi .. không nhắc đến kẻ phụ lòng kia nữa! . Tóm lại ba vị này chính là tới ngắm cảnh du ngoạn, ngài nhất định phải chiêu đãi bọn họ cho tốt. Đúng rồi, Thái Nhất còn có chuyện rất trọng yếu nói với ngài.
- Yên tâm yên tâm, ta nhất định sẽ chiêu đãi ba vị thật tốt.
Hai mắt của tộc trưởng tỏa ánh sáng, ông nhiệt tình nói:
- Nguyên Thủy đạo hữu, Thông Thiên Đạo hữu, Thái Nhất đạo hữu, cảm ơn các ngài chiếu cố Miểu Miểu nhà chúng ta, mấy năm nay nhất định cho các ngài thêm không ít phiền toái đi? Thỉnh thông cảm nhiều hơn.
Nguyên Thủy không hé răng, hắn vốn là không am hiểu giao tế, nếu không phải nể mặt Miêu Miểu thì làm gì có chuyện chạy đến chỗ Yêu tộc.
Thông Thiên thật ra rất vui, vừa rồi thấy bên cạnh những con Tỳ Hưu non chưa hóa hình, thiếu chút nữa liền không khống chế được muốn tiến lên vuốt ve.
- Tộc trưởng sao lại nói những lời này? Hùng Miêu cũng giúp chúng ta rất nhiều, giống như Bàn Đào này chính là nàng hỗ trợ tìm được, chúng ta nên cảm tạ nàng mới đúng.
Thái Nhất cũng nói:
- Tộc trưởng khách khí, Miêu Miểu đạo hữu rất lợi hại.
- Ha ha... Dù sao cũng là tộc nhân của tộc Tỳ Hưu chúng ta đi ra ngoài. Ba vị đạo hữu, thỉnh đi bên này.
Tộc trưởng vừa lòng, ngay cả Tam Thanh cùng Đông Hoàng bệ hạ đều khen Miêu Miểu, nha đầu này thật là tăng thể diện cho tộc.
Chỉ có điều, Hùng Miêu là cái gì?
Một đám người ngồi xuống ở trong đại điện không tính hùng vĩ đồ sộ, tộc trưởng lại sai người dâng lên linh quả cùng linh tửu đặc sản của tộc Tỳ Hưu, thái độ thật là hòa ái dễ gần.
Thái Nhất nói với ông chuyện luyện chế Chiêu Yêu Phiên, tộc trưởng không hề nghĩ ngợi liền đáp ứng rồi, kỳ thật lúc trước Thiên Đình thành lập tộc trưởng cũng muốn đi, xin gia nhập. Chẳng qua khi đó tu vi thấp, ông cũng không có mặt mũi nói muốn gia nhập Thiên Đình.
Chỉ là trong một, hai vạn năm nỗ lực tu luyện, thực lực rốt cuộc đột phá đến Đại La Kim Tiên, lúc này ông mới có nắm chắc đáp ứng.
Miêu Miểu lấy mấy trăm trái Bàn Đào ra, tộc trưởng cùng các tộc nhân đều trợn tròn mắt, đây chính là Tiên Thiên Linh Căn trong truyền thuyết sao!
- Loại này là 6000 năm mới nở hoa, 6000 năm mới kết quả, 6000 năm mới thành thục Bàn Đào, so với Tiên Thiên Bàn Đào Thụ chân chính kém một bậc, chỉ có điều cũng thực không tồi. Các ngài phân chia ăn đi, ăn xong sau nhớ rõ thu hột lại mà gieo trồng, nói không chừng về sau còn có thể trồng ra Bàn Đào Thụ đó.
Miêu Miểu dặn dò đám người tộc trưởng cùng Kỳ Thu, đương nhiên, trồng ra Bàn Đào Thụ cũng chỉ là suy đoán, có lẽ có thể trồng ra loại ba ngàn năm nở hoa, kết quả đi.
- Được! Tốt. Miểu Miểu, gia gia trước kia thật là coi thường cháu, không nghĩ tới cháu còn có cơ duyên như vậy.
Tộc trưởng vui mừng quá đỗi, nhiều linh quả như vậy, có thể làm thực lực của tộc Tỳ Hưu tăng lên không ít.
- Đúng rồi tộc trưởng gia gia, các ngài có đi đến Tử Tiêu Cung ở tầng trời thứ ba mươi ba để nghe Đạo Tổ giảng đạo hay không?
Miêu Miểu thầm nói thời gian lần giảng đạo thứ ba sắp đến, tộc nhân đi còn theo kịp.
Tộc trưởng xấu hổ nói:
- Trước hai lần đều đi thử vận khí, chỉ có điều cơ duyên không đủ a. Miểu Miểu, cháu chính là đi nghe đạo hay sao?
- Vâng, cháu đã đi nghe hai lần.
Miêu Miểu bừng tỉnh, khó trách thực lực của tộc nhân cũng không có tăng lên bao nhiêu, cơ duyên thứ này, thật là khó mà nói.
Thấy tộc trưởng ưu sầu, Miêu Miểu an ủi:
- Các ngài không có cơ duyên cũng không sao, chờ sau khi nghe giảng về, cháu sẽ giảng lại cho mọi người. Tuy rằng giảng không phong phú, thâm sâu bằng Đạo Tổ nhưng hẳn là cũng có một ít tác dụng.
- Miểu Miểu, tiền đồ của tộc Tỳ Hưu chúng ta đều nhờ vào cháu rồi!
Tộc trưởng vui mừng ra mặt, ông trăm triệu không nghĩ tới, hy vọng của toàn tộc cư nhiên đều ký thác ở trên người tiểu nha đầu trước kia không được xem trọng nhất.
Bốn người Miêu Miểu lại ở Lục Lạc Sơn chơi mấy ngày, mới lên đường trở về.
Thái Nhất cùng tộc trưởng đi Thiên Đình, bởi vì luyện chế Chiêu Yêu Phiên yêu cầu tộc trưởng dâng ra tinh huyết cùng thần thức; Miêu Miểu, Nguyên Thủy cùng Thông Thiên trở về Tam Thanh Cung, chỉ đợi Tam Thanh xuất quan thì sẽ tiến về Tử Tiêu Cung nghe Đạo Tổ giảng đạo lần thứ ba.
Lúc này đây, Tam Thanh ước chừng dùng 9400 năm mới xuất quan, Lão Tử thành công tấn chức đến Chuẩn Thánh trung kỳ; Nguyên Thủy cùng Thông Thiên tấn chức tới Chuẩn Thánh sơ kì.
Khoảng cách Tam Thanh thành thánh chỉ có một bước xa!
Ngược lại là Thái Nhất, bởi vì tiêu phí rất nhiều thời gian xử lý sự vụ của Thiên Đình, trong một vạn năm này, tu vi vẫn như cũ dừng lại ở Chuẩn Thánh sơ kì, chỉ có điều khoảng cách tấn chức đã không xa.
Lần thứ ba tiến về Tử Tiêu Cung, Miêu Miểu cùng Tam Thanh đã quen cửa quen nẻo, chỉ tốn 300 năm đã đi đến nơi.
Lần này người tiến đến nghe đạo càng nhiều, ước chừng có trăm nghìn sinh linh. Chỉ có điều nhiều người như vậy, có thể thành thánh cũng chỉ có sáu vị, tỉ lệ có thể nói tương đương tàn khốc.
Đến lúc này, Miêu Miểu cũng không khỏi lo lắng, người ngồi đệm hương bồ cũng không khác lắm với dự đoán trước kia của nàng. Vậy chuyện phân chia Hồng Mông Tử Khí chắc cũng không khác lắm, Đạo Tổ hẳn là sẽ ban sáu tia Hồng Mông Tử Khí cho sáu người ngồi trên đệm hương bồ, một tia cuối cùng ban cho Chuẩn Đề.
Bản thân phải làm như thế nào mới có thể tranh thủ một tia Hồng Mông Tử Khí đây?
Nhưng mà nghĩ tới nghĩ lui suy nghĩ vài trăm năm cũng chưa nghĩ ra biện pháp, Đạo Tổ quyết định há là sẽ dễ dàng thay đổi? Hơn nữa loại chuyện này chú ý cơ duyên, mà duyên phận giữa nàng cùng Đạo Tổ thật sự là... Căn bản không có!
Vạn năm đã đến giờ, cửa lớn của Tử Tiêu Cung rốt cuộc lại một lần nữa mở ra, Hạo Thiên cùng Dao Trì sóng vai đi ra, sắc mặt kiêu căng.
Hai người đã trưởng thành, Hạo Thiên trở thành thiếu niên anh tuấn bất phàm, Dao Trì là thiếu nữ mỹ mạo vô song. Tu vi rốt cuộc cũng có tăng lên, đột phá đến Thái Ất Kim Tiên.
Ánh mắt của Hạo Thiên đảo qua mọi người rồi hắn cao giọng nói:
- Lần này chính là một lần giảng đạo cuối cùng của Đạo Tổ, hy vọng các vị quý trọng cơ duyên. Sau lần này, cửa lớn của Tử Tiêu Cung sẽ không lại mở ra, tầng trời thứ ba mươi ba cũng sẽ phong bế, chỉ có người tiếp thu đến Đạo Tổ truyền lệnh mới có cơ hội lại tiến vào.
Dao Trì tiếp lời nói:
- Lần giảng đạo này xong, Đạo Tổ sẽ thu đệ tử, hy vọng mọi người cẩn thận biểu hiện, quý trọng cơ hội.
Lời vừa nói ra, khắp nơi kinh ngạc.
Đạo Tổ muốn thu đệ tử sao? Đệ tử của Đạo Tổ hẳn là cũng có thể thành thánh, đây là con đường đi thông thành thánh đó!
Ngay cả Tam Thanh, Đế Tuấn, Thái Nhất đều nhịn không được mà chấn động, mấy người Nữ Oa, Hồng Vân, Tiếp Dẫn, Chuẩn Đề kích động đến khó có thể bảo trì bình thản.
Lúc này đây, bọn họ nhất định phải cẩn thận biểu hiện!
Đợi Hạo Thiên cùng Dao Trì buông rèm che, bóng người của Hồng Quân rốt cuộc xuất hiện, vẫn phiêu dật xuất trần, đạm nhiên cao nhã như cũ.
- Lần này là một lần giảng đạo cuối cùng của ta, lần này nội dung giảng chính là biện pháp thành thánh, hy vọng mọi người chú ý nghe giảng.