Hai anh em bay tới phụ cận Thái Dương Tinh, nhìn chằm chằm vào ngọn lửa màu vàng sậm đang hừng hực thiêu đốt ở mặt ngoài kia, lửa giận cùng sự lo lắng ở trong lòng đều hóa thành thở dài.
Bọn họ rất rõ ràng, là bởi vì bọn họ thành đệ tử của Đạo Tổ, Miêu Miểu mới không muốn tiếp tục lưu lại ở Tam Thanh Cung. Nhưng bọn họ cảm thấy thực oan uổng, cho dù kẻ phụ lòng là lão sư, bọn họ cũng sẽ không bởi vậy đứng ở bên phía lão sư.
Nói đến cùng, vẫn là Miêu Miểu không tín nhiệm bọn họ.
- Nhị ca, chuyện này rốt cuộc làm sao bây giờ? Một bên là lão sư, một bên là Miểu Miểu...
Thông Thiên khó xử gãi gãi đầu, kẻ phụ lòng kia như thế nào lại chính là lão sư đây?
Nguyên Thủy không có mở miệng, nguyên tưởng rằng đối thủ chỉ có một người là Thái Nhất, hắn còn cân nhắc chính mình có thể gần quan được ban lộc. Kết quả hiện tại lại có đối thủ kinh khủng hơn, kẻ phụ lòng xuất hiện, vẫn là lão sư của chính mình, tuy rằng hai người đã ly hôn, nhưng tổng cảm thấy quái quái.
Giúp Hùng Miêu làm thịt Đạo Tổ ư? Không nói đến chuyện hắn căn bản không đánh lại, chính là có thể đánh thì cũng là tội lớn khi sư diệt tổ.
Không giúp Hùng Miêu, thuận theo tự nhiên? Lại nuốt không được cơn tức này, rốt cuộc Hùng Miêu chịu khi dễ nhiều năm như vậy là thực đáng thương.
Hắn trầm mặc để lại một sợi thần thức rồi xoay người đi tới tầng trời thứ ba mươi ba.
Thông Thiên thấy vậy cũng nhanh chóng lưu lại một sợi thần thức rồi chạy đuổi theo.
Tới tầng trời thứ ba mươi ba, Nguyên Thủy mới mở miệng hỏi:
- Thông Thiên, ngươi cảm thấy lời lão sư nói là thật hay là giả?
Thông Thiên do dự trong chốc lát, nói:
- Ta hy vọng là thật sự, nhưng cảm thấy là giả. Nhị ca thì sao?
Nguyên Thủy thở dài một hơi, nói:
- Ta hy vọng là giả, nhưng cảm thấy là thật sự.
Thông Thiên:
- ...
Hắn giống như phát hiện bí mật kinh khủng gì đó!
Ở tầng trời thứ ba mươi ba, cửa lớn của Tử Tiêu Cung sớm đã đóng lại, khi chúng sinh trong Hồng Hoang còn đang phấn đấu vì bát quái, Hồng Quân chung quy vẫn là thả ra Phân Bảo Nham.
Lão Tử rốt cuộc được đến Tiên Thiên Chí Bảo Thái Cực Đồ, Nữ Oa thu hoạch được một trong mười đại Tiên Thiên Linh Bảo là Hồng Tú Cầu, cùng với Tranh Hồ Lô (hồ lô màu cam) do Tiên Thiên Hồ Lô Đằng kết ra tới, cũng là lúc này nàng mới biết được vì sao lúc trước phía trên Hồ Lô Đằng chỉ còn lại có bốn cái hồ lô. Đế Tuấn cũng thật cao hứng, được đến Hoàng Hồ Lô (hồ lô màu vàng).
Trấn Nguyên Tử thu hoạch cũng không tồi, nhận được Địa Thư; Tiếp Dẫn lại càng cao hứng, cư nhiên thu hoạch mười hai phẩm Công Đức Kim Liên, Minh Hà Lão Tổ thì nhận được mười hai phẩm Nghiệp Hỏa Hồng Liên, xem như đền bù tiếc nuối vì không có nhận được Hồng Mông Tử Khí.
Những người còn lại cũng có thu hoạch của riêng mình.
Khi Nguyên Thủy cùng Thông Thiên trở về, Phân Bảo Nham thật lớn còn lẳng lặng phiêu phù ở trên quảng trường, hai người đi đến trong đó, chia cắt những bảo bối còn dư lại.
Nguyên Thủy nhận được một trong bốn đại Tiên Thiên Chí Bảo là Bàn Cổ Kỳ, cùng với Tiên Thiên Linh Bảo Vô Tự Thiên Thư, ngoài ra còn có Phong Thần Bảng cùng Đả Thần Tiên, còn có một ít Linh Bảo vụn vặt.
Thu hoạch của Thông Thiên còn phong phú hơn một ít, ngoại trừ nhận được Tiên Thiên Linh Bảo chủ sát phạt là Tru Tiên Tứ Kiếm cùng với Tru Tiên Trận đồ, còn có Hỗn Nguyên Kim Đấu, Định Hải Thần Châu, Lạc Bảo Kim Tiền cùng một đống lớn bảo bối, cuối cùng thậm chí cả Phân Bảo Nham đều chiếm làm của riêng để đánh hạ kiên cố cơ sở cho việc quảng thu môn đồ.
Chỉ có điều bọn họ quay về tầng trời thứ ba mươi ba không chỉ là vì những bảo bối này, càng muốn làm rõ ràng lão sư năm đó vì sao vứt bỏ Miêu Miểu.
Chỉ có điều cửa lớn của Tử Tiêu Cung đã đóng chặt lại, bọn họ căn bản vào không được.
Không nghĩ tới, lúc này Hồng Quân đang ở địa cung thu thập La Hầu, toàn bộ Tử Tiêu Cung đều nghe thấy những lời chửi bậy cùng tiếng kêu thảm thiết của La Hầu.
Nếu không phải La Hầu giở trò quỷ, Hồng Quân hắn làm sao có thể rơi vào kết cục như thế?
La Hầu thấy Hồng Quân càng tức giận trong lòng liền càng vui vẻ, dù sao Hồng Quân cũng không thể hoàn toàn tiêu diệt hắn, hai bên cứ giằng co như vậy mà thôi!
- Kẻ phụ lòng, quả nhiên là kẻ phụ lòng, xứng đáng bị người đá! Hồng Quân, ta thật chờ mong một ngày kia con gấu trúc kia đột phá, trở thành Thánh Nhân, sau đó giết đến Tử Tiêu Cung, ha ha ha ha...
Nghe thấy câu nói này của La hầu, ở phía trên dung nhan thanh lãnh của Hồng Quân xẹt qua biểu cảm chán ghét:
- La Hầu, kế hoạch của ngươi thật đủ ấu trĩ, ngươi cho rằng bại hoại thanh danh của ta thì sẽ sinh ra ảnh hưởng đến việc ta hợp đạo hay sao? Ngươi nói ta vì sao phải khai đàn giảng đạo? Kiếm lấy Công Đức tăng lên cảnh giới thôi.
Nghe được câu nói này của Hồng Quân, ở trên mặt của La Hầu hiện lên biểu cảm kinh ngạc, hắn đã sớm phát hiện thực lực của Hồng Quân càng ngày càng cao, nguyên lai là bởi vì chuyện này hay sao?
- Ngươi hẳn là phát hiện, sau mỗi một lần giảng đạo, cảnh giới của ta là có thể tăng lên một bước nhỏ, ba lần giảng đạo kết thúc, ta đã từ Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên sơ kỳ tấn chức tới Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên đại viên mãn, tùy thời đều có thể hợp đạo với Thiên Đạo.
Ở bên trong hai tròng mắt bình tĩnh của Hồng Quân ẩn chứa biểu cảm cười nhạo:
- Cho dù lúc này đã biết chuyện giữa ta cùng với Miêu Miểu thì điều đó cũng sẽ không ảnh hưởng tới tâm cảnh của ta. Chờ sau khi ta hợp đạo thu hồi ký ức sẽ tự cẩn thận giải thích với nàng, mà ngươi chẳng qua náo loạn, tạo thành một vở hài kịch mà thôi.
Sau khi rời khỏi địa cung, Hồng Quân liền đi mật thất. Chuyện của Miêu Miểu thoát ly khỏi sự khống chế, làm cho hắn có cảm giác không tốt lắm, cho nên hắn cần thiết mau chóng hợp đạo với Thiên Đạo.