Lúc Lâm Sở Trì không ngừng động tác tiếp tục xào nồi tiếp theo, mùi thơm cuồn cuộn không ngừng bay ra từ ô cửa số bảy khiến người trong ô cửa số năm và số sáu gần cô nhất thèm không chịu nổi.
"Thơm quá, đang làm thịt thái sợi sốt vị cá nhỉ?"
"Trước đây đúng là không biết con gái của lão Lâm thậm chí còn có tay nghề giỏi như vậy."
"Ngửi mùi thôi mà tôi cùng đói bụng, nếu không thì trưa nay chúng ta sang ăn cơm phần của Tiểu Lâm đi."
"Tôi thấy được đó."
Trước ô cửa số sáu bán bánh cuốn, lúc này đã không còn sinh viên nào đến ăn bánh cuốn, hai vợ chồng nói chuyện phiếm hai câu, trái lại đã quyết định xong bữa trưa từ sớm.
Khi đã vượt qua mùi thơm của món thịt xào dưa chua và măng, chịu đựng mùi thơm của thịt thái sợi sốt vị cá thì mùi thơm của trứng chiên cà chua ập tới, khiến bụng của bọn họ thèm thuồng tới mức đói bụng.
"Sắp mười một giờ, chúng ta đi gọi cơm ngay bây giờ đi."
"Được."
Hai vợ chồng mới đi ra từ bên trong đã đụng vào người trước ô cửa số năm, hai bên liếc mắt nhìn nhau sau đó đều không nhịn được bật cười.
Lúc Lâm Sở Trì nhìn thấy bọn họ thì có chút kinh ngạc, biết đám người tới ăn cơm, lập tức bắt đầu múc cơm.
Cô vốn không chịu lấy tiền, nhưng với tình huống hiện tại của nhà họ Lâm, bọn họ làm sao có thể chiếm hời, lấy lý do nếu cô không lấy tiền lần sau cũng ngại lại đây ăn, vẫn đưa tiền cho cô.
Bọn họ vừa mới đi, mấy người của ô cửa khác cũng đều ăn ý lại đây, hiển nhiên đều đã ăn ngán cơm của mình, bị tay nghề của Lâm Sở Trì hấp dẫn.
Hôm qua dì Vương đã ăn hai món khác của cô, ngày hôm nay chọn phần cơm kèm thịt thái sợi sốt vị cá.
Bề ngoài của thịt thái sợi sốt vị cá không cần phải nói, chỉ nhìn đã thấy hấp dẫn, ăn vào trong miệng càng tuyệt vời, trước ngọt sau chua, lúc nhấm nháp có thể nếm ra được trong vị mặn có vị cay, thịt sợi vừa mềm vừa trơn không nói, món ăn kèm cũng cực kỳ sướng miệng.
Dì Vương cảm thấy món thịt thái sợi sốt vị cá này không giống với món bình thường mình ăn, khi so sánh quả thực không biết ngon bao nhiêu lần.
"Sao món gì đến tay Tiểu Lâm cũng có thể nấu ngon như vậy."
"Đúng vậy, xưa nay tôi chưa từng ăn món thịt thái sợi sốt vị cá ngon như thế."
Bọn họ bà một câu tôi một câu khen lấy khen để, mãi đến tận khi nhìn thấy Lâm Sở Trì còn muốn tiếp tục xào thức ăn, lúc này mới vừa im lặng múc cơm phần vừa về ô cửa của mình.
Dì Vương tuột lại cuối cùng, nhìn thấy trước ô cửa số bảy bày nhiều món ăn như vậy, cảm thấy hôm nay không cần mình múc cơm giùm mới rời đi trước, nghĩ sau này chú ý nhiều hơn, nếu như cô không làm kịp mới quay lại giúp đỡ.
Bọn họ đi rồi, Lâm Sở Trì tiếp tục nấu mấy nồi đồ ăn mới ngừng tay, có điều lúc chờ đám sinh viên lại đây cũng không nhàn rỗi, cầm một khúc cà rốt tiện tay chạm trổ, luyện tập kỹ năng dùng dao.
Lúc một đóa hoa chạm trổ xong nhanh chóng, đã có không ít sinh viên xông về phía cửa chính của nhà ăn số một, người chạy nhanh nhất lại là một nữ sinh.
Nữ sinh không phải người khác, chính là Điền Điềm đã ăn cơm thịt xào dưa chua và măng hồi trưa hôm qua, ban đầu định buổi chiều đến ăn cơm phần, ai biết chị họ cô ấy cứ nhiệt tình dẫn cô ấy đi ra ngoài trường ăn bữa tối.
Mùi vị của quán ăn ngoài trường đúng là rất ngon, nhưng Điền Điềm vẫn cảm thấy cơm phần của nhà ăn số một ngon hơn, thế nên ngày hôm nay vừa đến giờ cơm đã lập tức chạy tới.
Lúc cô ấy đến ô cửa số bảy thì nhìn thấy Lâm Sở Trì đang khắc hoa, trong lòng "Oa" một tiếng, có điều kiêng kỵ Lâm Sở Trì cầm dao trong tay nên không dám kêu lên, tránh cho hại người ta cắt trúng tay.
Lâm Sở Trì phát hiện có sinh viên đến, tốc độ lập tức tăng nhanh, trong mười mấy giây tiện tay để dao gọt hoa quả và củ cà rốt đã khắc xong qua một bên.
"Chị gái nhỏ, chị thật lợi hại."
Điền Điềm thấy cô ấy có thể sử dụng cà rốt khắc hoa thì thôi, lại có thể tăng tốc, trong mắt lộ ra sùng bái, cảm thấy nếu như đổi thành mình, đừng nói khắc được hoa đẹp như thế, mà có lẽ bàn tay đã chung một màu với củ cà rốt rồi.