Trong ô cửa số bảy, Lâm Sở Trì vốn đang cho rằng xào nhiều món ăn sớm như vậy sẽ đủ bán vào buổi trưa, kết quả mắt thấy món ăn trước mặt càng bán càng ít, đội ngũ bên ngoài lại càng ngày càng dài, cảm giác như sau đó e là còn phải xào mấy nồi nữa.
"Chị gái nhỏ, chị nấu món này hả?"
Có sinh viên tính cách khá hướng ngoại đang gọi cơm không nhịn được tìm Lâm Sở Trì tán dóc, sau khi nhận được sự khẳng định của cô thì lập tức khen ngợi.
"Trông chị cũng không lớn lắm, sao có thể nấu ngon như vậy, lúc em ở nhà cũng đã làm trứng xào cà chua, vậy mà nấu thành cháo luôn."
Lâm Sở Trì nhìn ba món cơm nhà trước mặt, cảm thấy không phải tùy tiện xào nấu là được, trái lại không thể hiểu nổi sao cô ấy có thể nấu trứng xào cà chua thành cháo.
"Sao trứng xào cà chua mà có thể nấu thành cháo được?"
Cô vừa hỏi đồng thời cũng không nhàn rỗi, đưa ra món cơm trứng xào cà chua mà đối phương yêu cầu, lại tiếp tục múc cho người phía sau.
Nữ sinh kia cũng không vội vã rời ô cửa, bưng cơm ăn một ngụm lớn, lập tức vừa khen ngợi vừa trả lời: "Chị ơi, chị nấu quá ngon, quả thực chính là mỹ vị nhân gian, em cũng không biết nữa, trứng chiên bình thường, bỏ cà chua vào, sau đó bỏ thêm nước muốn nấu ít nước chan cơm, kết quả là thành cháo luôn."
Lâm Sở Trì nghe vậy, cảm thấy e là cô ấy không chỉ thêm một chút nước, hơn nữa chắc chắn sau khi thêm nước lại nấu rất lâu, trong quá trình nói không chừng còn dùng xẻng ra sức lật quấy, có lẽ vốn muốn để nước cà chua tiết ra, kết quả hầm thành cháo.
Không thể không nói, cô đoán không xa chân tướng là mấy.
Nghe thấy bọn họ trò chuyện, một nam sinh nào đó đang xếp hàng cũng xen vào nói: "Cha em nấu trứng xào cà chua cũng vậy, căn bản không phải trứng xào cà chua mà là trứng hầm cà chua, còn mỗi ngày mèo khen mèo dài đuôi nói là món sở trường của ông ấy ngon."
Nói thật, vì chuyện này, cậu ta ăn món trứng xào cà chua ở nhà quá đủ rồi, đánh chết cũng sẽ không ăn trứng xào cà chua ở bên ngoài.
Không thể không nói, hiện tại thật sự hơi mất mặt, thế nhưng cậu ta nâng cơm trứng xào cà chua lên ăn một ngụm lớn, cảm thấy thật không thể trách mình, nếu mà cha mình có một nửa tay nghề như này, cậu ta cũng sẽ không nói như thế.
Lâm Sở Trì bị chọc cười, thuận miệng nói mấy kỹ xảo làm món trứng xào cà chua, ví dụ như làm sao lột vỏ cà chua cho đơn giản, cùng với để cà chua ra nước dễ dàng.
Có sinh viên cảm thấy hứng thú với việc này nghe vậy, lập tức tỏ vẻ sẽ nhớ kỹ, trở lại chia sẻ với người nhà.
Thời gian cơm trưa của đại học H bình thường là 12 giờ đến 2 giờ, đương nhiên ngày hôm nay có không ít sinh viên tới trước mười hai giờ, dẫn đến Lâm Sở Trì bán cơm phần cực kỳ nhanh.
Lúc hơn một giờ, sau khi Lâm Sở Trì múc phần ăn cuối cùng, chỉ có thể vào phòng bếp nấu một lần nữa.
Khi trước ô cửa số bảy xếp một hàng thật dài, trước ô cửa khác trong nhà ăn số một cũng có chuyện làm ăn, dù sao luôn có người không thích xếp hàng, hoặc là có việc không có thời gian xếp hàng. Đặc biệt là khi thời gian cơm trưa sắp kết thúc, sinh viên xếp hàng phía sau cùng sợ không kịp, đã quyết định buổi trưa ăn tùy tiện một chút, buổi chiều lại tới xếp hàng.
Thực ra trong nhà ăn số một cũng có người theo kịp bước chân thời đại, như là trước ô cửa lầu hai, vì có thể hấp dẫn sinh viên đều đổi thành bán những món ăn vặt mà sinh viên thích ăn như malatang, gà rán, tuy rằng mùi vị không tính là đặc biệt vượt trội, nhưng vẫn ngon hơn lúc trước nhiều.
Thế nên, rất nhiều sinh viên đói gần chết không muốn tiếp tục xếp hàng đều tìm lên lầu trên.
"Phân lượng gà rán còn rất nhiều, ở bên ngoài cái giá này chỉ mua được hơn một nửa xíu thôi."
"Malatang này cũng rất được, chỉ là nên thêm vị nồng hơn."