Nhà ăn số một ở trong trường học, đi một chuyến cũng không tốn thời gian gì, các sinh viên cũ muốn xác định bên trong rốt cuộc có ngon như thế không dồn dập quyết định tự mình đến xem.
Trước đây lúc mới vừa khai giảng nhà ăn số một nào có hơi người, dẫn đến những nhân viên làm việc khác trong nhà ăn đều cảm thán.
Tuy rằng chuyện làm ăn tốt nhất trong nhà ăn là ô cửa số bảy, nhưng những ô cửa khác thật sự không đố kị. Dù sao không nói tới tình hình hiện tại của nhà họ Lâm đã không dễ dàng, nếu nói thật, thì chuyện làm ăn của ô cửa số bảy tốt cũng không phải cướp của bọn họ, trái lại cũng nhờ kéo nhân khí khiến cho việc làm ăn của bọn họ tốt hơn năm ngoái và học kỳ trước một chút.
Theo người ăn cơm phần càng lúc càng nhiều, hàng cũng càng ngày càng khó xếp, còn những sinh viên mới từng đăng bài lên diễn đàn trước đó đều hối hận, đặc biệt là lúc bắt đầu kỳ quân sự, bọn họ hoàn toàn không có cách nào xếp hàng sớm.
So với những sinh viên mới, đám sinh viên hậu tri hậu giác phát hiện nhà ăn số một luôn không ngon lại có một ô cửa sổ mỹ vị thì cảm thấy hết sức vui mừng, chỉ cần điều kiện cho phép, đến giờ cơm sẽ đến sớm xếp hàng ăn cơm phần.
"Những ngày tháng này đúng là không có cách nào trải qua, rốt cuộc là ai phát minh ra huấn luyện quân sự vậy?"
"Tôi có thể chịu đựng kỳ quân sự, nhưng không được ăn cơm phần ngon miệng thì thật sự không nhịn được."
"Tôi thấy đã có người đi về phía nhà ăn số một, nhất định là đi xếp hàng sớm."
Giờ chưa tới mười một giờ, các sinh viên tạm thời được nghỉ ngồi dưới bóng cây, khi nhìn các đàn anh đàn chị đi về phía nhà ăn, trong mắt tràn ngập ước ao ghen tị.
Rốt cục đợi đến lúc huấn luyện viên nói giải tán, những sinh viên mới mặc quần áo ngụy trang trong nháy mắt bứt tốc trăm mét tiến lên phía trước, cảm thấy mệt mỏi cả ngày trời, cần gấp mỹ thực của ô cửa số bảy bù đắp cho bản thân.
Huấn luyện viên đứng ngay đó đầu tiên là sững sờ, lập tức hơi nhíu mày, cảm thấy xem ra buổi sáng bọn họ còn chưa đủ mệt, buổi chiều có thể tiếp tục huấn luyện thêm.
Theo rất nhiều quần áo ngụy trang tràn vào nhà ăn số một, trong nhà ăn thoáng chốc náo nhiệt lên.
Lâm Sở Trì đang xào mấy nồi trứng xào cà chua đưa đến trước cửa sổ thì nhìn thấy bọn họ, bèn lấy canh đậu xạnh đã sớm nấu xong ra.
Ngày hôm qua là ngày đầu tiên huấn luyện quân sự, những sinh viên mới vừa mệt vừa đói, kết quả đi tới nhà ăn nhìn thấy một hàng dài trước ô cửa số bảy, cảm thấy không được ăn cơm, bọn họ không nhịn được tố khổ với cô.
Lâm Sở Trì cũng hết cách, dù sao cô cũng không thể không cho sinh viên cũ tới dùng cơm, hơn nữa cho dù không có sinh viên cũ, nhiều sinh viên mới như thế muốn dựa vào một mình ô cửa của cô để ăn no cũng không thể, đều sẽ có sinh viên mới không ăn được. Thậm chí cho dù cô đồng ý xào thêm nhiều món ăn vì những sinh viên mới cũng vô dụng, huấn luyện quân sự buổi chiều cũng không đợi người, nhữngsinh viên mới cũng không dám chậm trễ.
Chính vì như thế, sáng sớm hôm nay cô đã bắt đầu chuẩn bị canh đậu xanh, muốn cho những sinh viên mới chút an ủi.
"Huấn luyện quân sự cực khổ rồi, chị nấu canh đậu xanh, muốn uống có thể đến uống một chén giải khát, không cần quẹt thẻ."
Lâm Sở Trì nói xong thì tiếp tục về trước cửa sổ làm việc, để lại tiếng hoan hô của những sinh viên mới.
"Cám ơn chị gái nhỏ."
"Chị gái nhỏ ơi, chị thật tốt."
Ăn cơm trưa thêm thời gian nghỉ ngơi chỉ chưa tới hai tiếng, thấy đội ngũ đứng xếp hàng dài như vậy, không ít sinh viên mới từ bỏ buổi trưa ăn cơm phần vốn có chút thất vọng, lúc biết có canh đậu xanh uống trong nháy mắt lại sung sướng.
Kỳ thực mỗi nhà ăn đều không thiếu canh đậu xanh uống, bọn họ vui sướng như thế chủ yếu vẫn là xuất phát từ tin tưởng tay nghề của Lâm Sở Trì.