Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Xuyên Qua Nhận Thầu Một Cửa Sổ Ở Nhà Ăn

Chương 50: 50

Chương 50: 50




Mẹ con hai người vừa đi vừa tán gẫu, rất nhanh đã đi tới phòng bệnh.

"Cha, Trung Thu vui vẻ."

Cha Lâm ngồi ở trên giường bệnh liên tục nhìn chằm chằm vào cửa, nhìn thấy con gái đi vào vui vẻ đáp một tiếng, trên mặt tươi cười.

Bốn người bên trong phòng bệnh, trên hai giường bệnh ở giữa không có ai, bây giờ ngoại trừ cha Lâm thì chỉ có chiếc giường tận cùng bên trong có người.

Khi Lâm Sở Trì vào cửa, theo bản năng đảo mắt qua nhìn một cái, phát hiện hẳn là bệnh nhân mới tới, cô bèn thu tầm mắt lại, dọn dẹp bàn nhỏ nói: "Cha, mẹ chúng ta ăn cơm trước đi, ngày hôm nay con nấu canh cá mực xương sườn hầm củ sen."

"Để mẹ làm." Mẹ Lâm nghĩ đến con gái ở trong nhà ăn đã đủ khổ cực rồi, bèn vươn tay nói.

Lâm Sở Trì sao có thể để bà bận rộn một mình, cũng cùng xếp dọn.

Bàn nhỏ đặt trên giường không bày được quá nhiều món ăn, bèn lợi dụng tủ đầu giường bên cạnh, còn bánh Trung Thu, hoa quả mà cô mang đến thì bỏ vào trong ngăn kéo trước.

Vừa mở hộp giữ ấm ra, mùi thơm thoáng chốc bay khắp phòng bệnh, ai ngửi thấy ắt sẽ thèm chết người.

"Con hầm canh cá mực xương sườn củ sen còn ngon hơn cha con, nhìn là biết ngon rồi."

Cha Lâm bị chê cũng không tức giận, trái lại nói: "Con gái của tôi mạnh hơn tôi, tôi rất vui."

"Món rau này cũng xào thật đẹp mắt, nhìn là thấy ngon."

Lâm Sở Trì thấy bọn họ khen ngợi không dứt, múc đầy cơm đặt lần lượt ở trước mặt bọn họ.

"Ai ya, ăn nhiều cá một chút."

Vừa nhìn thức ăn trên bàn đã làm người ta thèm nhỏ dãi, mẹ Lâm cầm lấy đũa gắp phần bụng cá không xương của món cá sạo hấp vào trong chén cô trước.

Cha Lâm không nói gì, nhưng cũng gắp một miếng cánh gà kho cho con gái trước.

"Cha mẹ cũng ăn nhiều một chút." Lâm Sở Trì bưng bát nói.

"Được."

Cá sạo ít xương, phương pháp hấp giữ được hoàn toàn độ tươi của cá. Lâm Sở Trì lại nắm vững độ lửa của món cá hấp, thịt cá mềm mại trơn trượt, loại bỏ được vị tanh của cá đồng thời phô bày ra tất cả sự tươi ngon của miếng thịt cá.

Tay nghề nấu ăn của cha Lâm không phải quá tốt, nhưng có một người cha làm bếp trưởng như ông cụ Lâm, ông cũng là từng ăn không ít món ngon, lúc này mới vừa nếm xong một miếng cá đã giơ đũa lên khen ngợi nói: "Con cá này hấp thật ngon, độ lửa vừa đúng."

"Đương nhiên, cũng không xem là ai nấu." Mẹ Lâm nói xong cũng nếm thử một miếng.

"Thích ăn thì lần sau con lại nấu cho cha mẹ ăn."

Lúc một nhà ba người vui vẻ ung dung ăn bữa cơm đoàn viên, người phụ nữ trung niên ở giường bệnh trong góc không biết từ lúc nào đã ngồi dậy nhìn về phía bọn họ, ngửi mùi thơm nuốt nước miếng.

"Ai, đây là con gái của hai người à?"

Mẹ Lâm nghe thấy tiếng của bà ta, quay đầu đáp lại một tiếng “phải”.

"Cô gái bao nhiêu tuổi rồi, có người yêu chưa?"

"Nó còn nhỏ, không vội."

"Con gái phải có chồng sớm một chút, nếu không kéo dài tới lớn tuổi không ai thèm lấy là xong đời, chỗ chúng tôi có một đứa con gái, chừng ba mươi tuổi còn chưa gả đi, quả thực là mất mặt."

Vốn dĩ con gái lại đây khiến tâm trạng của mẹ Lâm rất tốt, theo lễ phép mới đáp lại bà ta một tiếng, ai biết bà ta lại không biết điều, lúc người khác ăn cơm nhất định phải tìm người ta nói chuyện thì thôi đi, còn nói khó nghe như vậy.

"Nhà chúng tôi chỉ có một đứa con gái quý báu, không vội để nó lấy chồng, chỉ cần nó khoẻ mạnh, vui vẻ hạnh phúc là được."

Người bình thường nghe thấy lời này của mẹ Lâm cũng nên biết thức thời, nhưng mà người phụ nữ trung niên lại khoa trưởng kêu lên: "Cái gì? Mấy người lại chỉ có một đứa con gái thôi à? Như vậy sao được, con gái đều là nuôi cho gia đình người khác, không có con trai thì sau này các người làm sao bây giờ? Tôi thấy hai người vẫn có thể sinh được, tốt nhất lại sinh con trai, vừa vặn con gái bà lớn rồi, sinh ra còn có thể giúp đỡ chăm sóc."

Mẹ Lâm có hơi tức giận, cảm thấy người này quả thực xấu xa.

"Con gái tốt, con gái tri kỷ. Nuôi con trai mới không có tác dụng gì." Cha Lâm không nghe nổi người khác nói con gái không tốt, nghiêm mặt nói.

Việc mà người phụ nữ trung niên đắc ý nhất chính là mình sinh ba đứa con trai cho nhà chồng, nghe thấy ông ta nói con trai vô dụng thì vẻ mặt thoáng chốc xụ xuống: "Ông dựa vào cái gì nói nuôi con trai vô dụng?"

"Dựa vào chính tôi chính là con trai."

Lâm Sở Trì nghe cha Lâm vì bảo vệ mình lại nói ra lời giết địch 1000 tự tổn hại 800, vừa buồn cười vừa ấm lòng.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch