Lý Hà Hoa không khỏi thở dài khi nghĩ đến tình cảnh hiện tại của mình, trừ khi nàng rời xa nơi này, rời xa những người quen biết thì nàng mới có thể quang minh chính đại mà làm chính mình, làm một Lý Hà Hoa tùy tâm sở dục.
Xem ra việc kiếm tiền quá mức cần thiết.
Nàng nhất định phải nhanh nhanh kiếm đủ tiền lên trấn trên mua một sân viện thuộc về chính mình, sau đó dọn khỏi nơi này.
Không không không, mua một cái sân viện quá xa xôi, vẫn là kiếm tiền thuê một phòng ở trước đi, sau đó chậm rãi kiếm tiền mua nhà sau.
Như vậy thì có thể dọn đi sớm một chút rồi.
Nghĩ đến đây Lý Hà Hoa không khỏi tự cổ vũ mình, nhất định phải nỗ lực kiếm tiền.
Còn mấy ngày nữa mới có thể đi nấu tiệc cho nhà họ Vương, từ đây tới đó thì không có việc gì, nàng có thể lợi dụng thời gian mấy ngày này nghĩ cách kiếm ít tiền, bằng không thì chỉ sợ miệng ăn núi lở.
Nhưng mà làm cái gì đây?Kỳ thật nàng cũng nghĩ tới đi tửu lâu bán thực đơn gì đó như mấy nhân vật trong truyện xuyên không khác, tin rằng một thực đơn là có thể mua một sân viện, nhưng mà thực đơn của nàng đều là công thức độc nhất vô nhị của Lý gia.
Gia huấn Lý gia chính là tuyệt không đem thực đơn truyền ra ngoài, càng không thể mua bán thực đơn, cho dù thay đổi thế giới, không có người giám sát, nàng vẫn không muốn phá vỡ gia huấn này.
Cho nên nàng vẫn nên nghĩ biện pháp khác đi.
Lý Hà Hoa một bên cắn màn thầu một bên trong đầu nghĩ biện pháp, đột nhiên tầm mắt dừng tại màn thầu trên tay mình, trong lòng có chủ ý: đúng vậy, nàng có thể làm chút điểm tâm gì đó mới mẻ, vừa độc đáo lại ngon rồi đi lên chợ bán, người tới họp chợ và người ở tại trấn trên rất đông đúc, hẳn là sẽ có người mua, mặc kệ thời đại nào, địa phương nào, thức ăn vĩnh viễn sẽ không thể bán không được.
Mắt Lý Hà Hoa sáng rực lên, bắt đầu cẩn thận cân nhắc nên làm điểm tâm gì mới có thể hấp dẫn khách tới ăn.
Suy nghĩ nửa ngày, Lý Hà Hoa quyết định làm bánh đậu đỏ và bánh trứng.
Hai loại điểm tâm này đều rất đơn giản, không cần máy móc phức tạp, điều kiện phòng bếp ở đây có thể làm được, hơn nữa còn có thể làm ăn rất ngon.
Bánh đậu đỏ thuộc về điểm tâm Trung Quốc, chỉ cần làm ăn ngon, giá cả tiện nghi hơn so với cửa hàng điểm tâm thì sẽ bán chạy.
Bánh trứng là điểm tâm phương tây, ở thời đại này khẳng định chưa ai gặp qua, cũng đủ hấp dẫn tầm mắt khách nhân, đến lúc đó không lo không ai mua.
Nhưng mà làm hai loại điểm tâm này cần trứng gà và đậu đỏ, đúng rồi, còn phải mua đường trắng, tất cả mấy thứ này nàng đều không có, đều yêu cầu nàng phải chuẩn bị nhưng trong tay nàng chỉ còn năm văn tiền, căn bản không đủ để mua trứng gà, đậu đỏ và đường trắng.
Vậy phải làm sao bây giờ?Thật vất vả nghĩ ra cách thì không có tiền mua nguyên liệu, còn có người nào thảm hơn so với nàng không?Lý Hà Hoa buồn bực gãi tóc mình, cho đến khi đem chính mình cào thành người điên thì mới thôi.
Chẳng lẽ cứ như vậy liền từ bỏ? Không được không được, không thể từ bỏ, nàng đang cần tiền gấp đấy, bằng tay nghề của nàng, cách này nhất định có thể kiếm được tiền, chỉ cần mua nguyên liệu về là được.
Chính là nàng có thể chạy đi đâu mượn tiền đây? Nhà mẹ đẻ nguyên chủ thì nàng không quen biết nên không cần suy xét đến, nguyên chủ cũng không có bạn tốt hay khuê mật gì, nhân duyên trong thôn là số âm, muốn mượn tiền căn bản là không có khả năng.
Cho đến nay người duy nhất nàng biết, có thể nói mấy câu chính là! ! tầm mắt Lý Hà Hoa hướng ra ngoài sân nơi đang có âm thanh chẻ củi truyền đến, là nam nhân đang chẻ củi ở ngoài kia.
Lý Hà Hoa đứng lên lén lút đến phía sau cửa, mở ra một cánh nhìn bên ngoài, đập vào mắt là một thân hình cường tráng của đối đối phương, tay áo xoắn tới khủy tay, lộ ra cánh tay tinh tráng.