Mọi người quay đầu lại, sân thể dục chỗ này rất lớn, bên trên có mặt cỏ giống với sân của các trường học, nơi mà khi chạng vạng các bạn học sinh sẽ kết bạn cùng nhau đi tản bộ.
Tất cả các thiết bị cần thiết đều đầy đủ.
Tổ tiết mục không thể nghi ngờ là có tiền, mọi thứ chuẩn bị cho mọi người tuyệt đối đều là loại tốt nhất.
Khi mọi người nhất trí quay đầu, rất rõ ràng nhìn thấy một dáng người dong dỏng cao từ một bên khác đi tới.
Là Lục Diên.
Hôm nay anh mặc một bộ quần áo rất trẻ trung, một thân áo hoodie và quần jean, nhìn qua đặc biệt ấm áp lại suất khí.
Trong nháy mắt, Thường Thiến nhịn không được thét lên một tiếng.
"A a a a a a a a a!"
Tất cả mọi người quay đầu lại nhìn cô.
Thường Thiến lập tức khôi phục tâm trạng im bặt lại.
Lục An An nhìn cô ấy, bật cười: "Bạn học Thường Thiến à."
Thường Thiến bây giờ chỉ muốn tìm một cái hầm ngầm chui vào.
Fans thì đã trực tiếp nổ tung.
Hai đại đỉnh lưu cùng một khung hình nha chuyện gì thế này!
Chẳng lẽ thật sự. . . Giữa hai người có chút gì bí ẩn ư?
[ Má nó má nó! ]
[ trời ạ, vì sao Lục Diên lại xuất hiện ở đại hội thể dục thể thao! ]
[ Lúc này các chế còn không cắn cp thì còn đợi tới bao giờ nữa?! ]
[ A a a a a tui tới tui tới, tui cắn. ]
[ Mẹ của con ơi! ! Hai người này thế mà lại đứng trong cùng một khung hình a a a a a a. ]
[ Cái viên đường này tôi liếm liếm liếm! ]
Mc điều khiển chương trình đầu tiên là cười cười, chào hỏi với Lục Diên.
"Thầy Lục của chúng ta và đạo diễn là bạn bè, vừa lúc anh ấy có chút việc tới đây, đạo diễn muốn cho mọi người hưởng một chút phúc lợi, sau khi biết trong số chúng ta còn có fans của thầy Lục liền giúp mọi người mời thầy Lục tới chơi một ngày với chúng ta nha, mọi người thấy thế nào?”
Tiếng nói vừa dứt, mọi người cùng kêu lên đồng ý: "Được ạ!"
Đây chính là ở trên trời rơi xuống bánh nhân thịt nha.
Cố Bạch lại khiến cho bầu không khí sinh động lên: "Không phải chứ, các cô nương à, sao mới chỉ thấy thầy Lục liền không còn muốn các thầy cô ở đây nữa rồi."
Mọi người ha ha cười.
Lục Diên cười cười, anh và Thịnh Hành không phải là cùng một loại tướng mạo, một người thiên về nhã nhặn điềm đạm, một người lại khá là lạnh nhạt.
Từ bề ngoài liền có thể nhìn ra.
Nhưng cố tình, người ở bề ngoài nhã nhặn điềm đạm trên thực tế lại không phải là nhã nhặn điềm đạm, người bề ngoài nhìn lạnh nhạt, ngược lại bên trong lại là trong nóng ngoài lạnh.
Hai người đều nói không nên lời có sự tương phản lại còn có năng lực ngang nhau, cũng chính bởi vì vậy cho nên fans mới yêu tha thiết đến không cách nào tự kiềm chế đối với hai người.
Lục Diên cầm microphone mà mc điều khiển chương trình đưa tới, nhàn nhạt cười: "Chào mọi người, tôi là Lục Diên."
Toàn thể học viên: "Chào thầy Lục!"
Các fan đang xem truyền hình trực tiếp cũng kích động, hung hăng mãnh liệt gửi bình luận như mưa đạn tới chương trình.
Nhưng cũng có người tỏ vẻ không hiểu, vì sao Lục Diên lại đồng ý đến tham gia chương trình lần này.
Đây là cảm thấy hot search lần trước còn chưa đủ sao.
Tại sao lại đến rồi.
Hai người các anh đã có cả cp tà giáo rồi, hiện giờ chảng lẽ còn muốn ở trước mặt đại chúng cùng một chỗ tương tác với nhau hay sao? !
Ánh mắt Lục An An mơ hồ, cô muốn lén lút liếc mắt nhìn anh trai, kết quả vừa ngẩng đầu đã bắt được ánh mắt của Lục Diên đang nhìn tới.
Trong nháy mắt, thân thể Lục An An cứng ngắc quay đầu, thu tầm mắt lại.
Kết quả, ở một bên khác, cô lại bắt gặp đôi con ngươi thâm thúy của Thịnh Hành.
Mặt Lục An An ngay lập tức hiện lên vẻ xấu hổ lúng túng, cắn môi miễn cưỡng chạy ra cùng mọi người vui đùa, mới có thể bỏ qua được ánh mắt của người này.
Thịnh Hành nhìn biểu cảm nho nhỏ của cô, hơi mím môi lại,
Sau khi Lục Diên tự giới thiệu mình xong, mc điều khiển chương trình nói: "Tốt, hiện tại thầy Lục của chúng ta tới rồi, hẳn là cần phải phân tổ lại một lần nữa, đến lúc đó ba tổ là một đội lớn, khi đó chúng ta sẽ tiến hành pk, các em thấy thế nào?"
Mọi người đương nhiên là không ý kiến.
"Hiện tại, chúng ta cùng để thầy Lục tùy chọn điểm danh nha?”
Mc điều khiển chương trình quay đầu nhìn về phía Lục Diên: ". . . Thầy Lục cứ tùy hứng chọn nhé, thầy thấy sao?”
Lục Diên hỏi ngược lại: "Lỡ như có cô gái nhỏ không muốn thì sao?"
"Có quyền từ chối mà.” Mc điều khiển chương trình đùa giỡn: "Chương trình của chúng ta rất là dân chủ nha."
Trong tay anh còn cầm một phần danh sách mc điều khiển chương trình đưa tới, sau khi anh ngước lên nhìn chung quanh một vòng, Lục Diên hờ hững không chút để ý đọc tên mấy người.
Trong đó có Thường Thiến, xem như là từ mỗi nhóm đều rút ra một người hoặc là hai người đi qua.
Đến cuối cùng, mc điều khiển chương trình nói: "Còn một cơ hội lựa chọn cuối cùng nha."
Lục Diên ngước mắt liếc nhìn người đang cố gắng tránh né ánh mắt của mình kia, khóe môi cong cong: “Vậy tôi sẽ chọn một người có họ giống tôi nhé, Lục An An."
Tiếng nói vừa dứt, mọi người đều quăng những ánh mắt cực kỳ hâm mộ sang chỗ Lục An An.
Lục An An: ". . ."
Sống không còn gì luyến tiếc. jpg.
Mc điều khiển chương trình: "An An, em có bằng lòng không?"
Lục An An khẽ cười : "…Đương nhiên bằng lòng ạ."
Mc điều khiển chương trình: ". . ."
Cái kia, sao cô lại nghe ra hai từ "Bằng lòng" cuối cùng trong câu kia có chút giống như là được rít ra từ trong kẽ răng nha.
Sau khi mọi người đều tụ tập lại thành nhóm hoàn chỉnh rồi, mỗi một nhóm lại ngoan ngoãn sắp xếp đứng chung một chỗ.
Các fan đang xem truyền hình trực tiếp nhìn sang, lúc nhìn đến Lục Diên và Lục An An còn rất thần kỳ không có ai hoài nghi bọn họ có phải là anh em hay không.
Chủ yếu là vì vóc người hai người không giống nhau, ở trên thế giới này người có họ giống nhau không thiếu, mọi người là thật sự không hướng về trường hợp kia mà suy nghĩ lung tung.
Ngược lại còn cảm thấy hai người có giá trị nhan sắc cao, đứng chung một chỗ quá đẹp mắt rồi.
Mỗi lần màn ảnh đảo qua quả thực là một lần thỏa mãn người xem.
Sau khi các nhóm phân chia tốt rồi chính là có ba nhóm đội ngũ lớn.
Lục An An hoàn toàn không nghĩ tới. . . Cô không chỉ không thể cùng một đội với Thịnh Hành mà còn trở thành người thuộc đội đối thủ.
Lúc biết được kết quả này, Lục An An cảm thấy mình sống không còn gì luyến tiếc… mười giây đồng hồ.
Thường Thiến biết rõ nội tình, bật cười nói: "Đừng thương tâm nữa."
Cô ấy thấp giọng nói: "Cậu xem, đối diện chúng ta chính là Hà Hiểu Sương, lần này chúng ta phải nghiền ép cô ta."
Đôi mắt của Lục An An sáng rực lên, ngước mắt liếc nhìn: "Nói đúng lắm."
Cũng không thể vẫn luôn bị ức hiếp mãi được.
Thường Thiến vỗ vỗ bả vai cô, cổ vũ.
Đại hội thể dục thể thao mà, tất cả đều là hạng mục thể lực.
Tổ tiết mục nói ra khá là trang trọng, nhưng thực ra ngoại trừ hạng mục thi đấu chạy bộ ra thì. . . Cũng không có những phần thi mới nghe đã khiến người mệt mỏi kia.
Ngược lại còn có thi múa ballte, còn có một số hạng mục thi đấu giải trí.
Đây cũng coi như là đạo diễn cho các cô gái của chương trình một cơ hội được biểu diễn ra sở trường của mình.
Kể từ lúc bắt đầu tới hơn một giờ sau, Lục An An đều không biểu hiện gì, chỉ đứng cùng Thường Thiến nhỏ giọng thầm thì nói chuyện phiếm.
Sau đó, cô không hiểu sao lại bị người chọn tới.
"Lục An An."
Lúc nghe thấy tên của mình, Lục An An còn sửng sốt vài giây mới ngẩng đầu lên.
Vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy camera đang quay về phía mình.
"A?"
Mc điều khiển chương trình vui vẻ nói: “An An, đến lượt em tới biểu diễn rồi."
Lục An An chớp chớp mắt: "Được."
Cô đứng dậy đi lên, dáng vẻ ngốc nghếch khiến cho mọi người đều bị manh hóa rồi
( Manh 萌 [méng] ‒ Đồng âm với tiếng Nhật “Moe”: Ý chỉ những thứ dễ thương, đáng yêu, ngây ngốc… có đôi khi còn được dùng thay thế chữ 们 môn [men] đại từ chỉ số nhiều. )
[ A a a a a a An An An An chế yêu em! ]
[ Con gái tui làn da cũng tốt quá rồi. ]
[ Vừa rồi camera đi lướt qua một cái, thế mà tôi lại không bắt được chút tỳ vết nào trên mặt bả nha. ]
[ Ô ô ô ô ô rốt cục đã chờ được đến khi An An biểu diễn. ]