Tài xế khởi động xe, Bạch Như Phong cũng không nói thêm gì nữa, Bạch Thiến Thiến thở phào nhẹ nhõm một hơi. Điều trong đầu Bạch Như Phong đang nghĩ, Bạch Thiến Thiến chỉ cho rằng đó là về vấn đề hợp tác sắp tới với đối tác, lại không ngờ tới trong khoan xe yên tĩnh chị gái bất thình lình phán một câu: "Vậy có nghĩa là em và Viên Trạch Khải cũng đã lâu không có quan hệ."
Trước mắt Bạch Thiến Thiến hiện lên vài đường hắc tuyến, giọng nói như sắp khóc, "Thực sự không liên quan đến chuyện này mà, không phải đã nói chị đừng nghe bà bác sĩ kia nói bậy rồi sao?"
"Ừm.. thôi được rồi."
Sau đó, hai người không nói về chủ đề này nữa.
Trấn Tân Tuyền nằm ở ngoại ô của thành phố, đi ô tô chỉ mất hai tiếng, sau khi đến nơi Bạch Như Phong bảo cô tắm rửa rồi nghỉ ngơi một lát, chờ đến buổi tối sẽ đi ngắm cảnh đêm, ở đây nổi tiếng nhất chính là những cảnh đẹp về đêm.
Bạch Thiến Thiến xác thực cũng cảm thấy hơi mệt, mấy ngày nay do vội lo chuyện bản thảo bài hát nên đều không nghỉ ngơi tốt, cô trở về phòng, tắm rửa xong liền chuẩn bị đi ngủ, ai ngờ vừa từ phòng tắm đi ra đã nghe tiếng gõ cửa.
Trước khi mở cửa, Bạch Thiến Thiến thử thăm dò hỏi một câu: "Ai thế?"
"Xin chào Bạch tiểu thư, là Bạch tổng bảo tôi tới."
Bạch tổng tất nhiên chính là Bạch Như Phong.
Bạch Thiến Thiến lúc này mới mở cửa ra, nhìn thấy một soái ca đang đứng bên ngoài, soái ca này nhìn khá trẻ tuổi, ăn mặc giản dị, sạch sẽ, vừa thấy cô liền lễ phép chào hỏi, "Bạch tiểu thư, chào cô."
Bạch Thiến Thiến gật đầu, "Xin chào." Dừng một chút lại hỏi cậu ta: "Chị cả kêu cậu tới đây làm gì?"
Soái ca trước mắt đột nhiên đỏ mặt, cậu ta đi vào, đem túi xách bỏ xuống, ngượng ngùng đáp: "Tôi đi tắm trước, Bạch tiểu thư cô cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ phục vụ cho cô thật tốt."
"..."
Trong lúc Bạch Thiến Thiến còn chưa hiểu ra, soái ca kia đã xoay người đi vào phòng vệ sinh.
Phục vụ? Phục vụ cái gì?
Bạch Thiến Thiến vẻ mặt nghi hoặc lấy ra di động gọi cho Bạch Như Phong.
"Cái kia.. có một thanh niên vừa mới tới nói là chị bảo cậu ta qua đây, thế nghĩa là sao?"
"À.. Cậu ta hả.." Bạch Như Phong dường như cũng không quá để ý, "Em cứ tận hưởng đi, đừng lo lắng, chị đã thận trọng lựa chọn, rất sạch sẽ."
"..."
"Chị trả tiền rồi, cậu ta sẽ phục vụ em cả đêm, em muốn làm như thế nào cũng được."
"..."
"Vậy nhé, chị còn có việc."
Bạch Như Phong ngắt điện thoại, Bạch Thiến Thiến thật sự rất muốn mắng chửi người. Cô ném di động trên giường, đau đầu xoa xoa cái trán. Cô thật đúng là bội phục Bạch Như Phong, vậy mà lại đi tìm đàn ông cho cô chơi sao? Quả nhiên là chị ruột!
Đương lúc Bạch Thiến Thiến ở bên này cảm thán, soái ca kia đã tắm xong đi ra, bên hông cậu ta chỉ quấn một cái khăn, không thể không thừa nhận dáng người của soái ca thật sự không tồi.
Hơn nữa cậu ta có vẻ thực sự rất trẻ tuổi, khoảng tầm hai mươi, làn da trắng như sữa.
Cậu ta hơi ngượng ngùng, vội vàng đi tới nói: "Bạch tiểu thư, tôi chưa có kinh nghiệm gì cả, nếu hầu hạ không chu đáo mong cô chỉ bảo nhiều hơn."
Bạch Thiến Thiến hít ngược một hơi khí lạnh, chỉ thấy mí mắt giựt thật mạnh, cô điều chỉnh biểu tình trên gương mặt một chút, lúc này mới nói với cậu ta: "Cái kia.. Có chút hiểu lầm."
"Hiểu lầm cái gì?"
"Là chị gái của tôi lý giải sai rồi tự mình sắp xếp, chứ tôi.. tôi không cần."
"..."
Chàng thanh niên nhìn cô tựa hồ có điểm nôn nóng, "Thế nhưng Bạch tổng đã trả tiền rồi."
".. Không sao, đến lúc đó cậu chỉ cần nói với chị cả do tôi bảo như thế là được, cậu cứ yên tâm, sẽ không bắt cậu trả tiền lại đâu."
Chàng thanh niên thở phào nhẹ nhõm một hơi, nhìn cô thử thăm dò, "Thật sự.. Không cần sao?"
Bạch Thiến Thiến xấu hổ lắc đầu, "Thật sự không cần, xin lỗi."
"À." Chàng thanh niên lên tiếng, "Như vậy hiện tại tôi có thể đi rồi?"
Bạch Thiến Thiến cười tủm tỉm, "Tất nhiên."
Chàng thanh niên liền chuẩn bị đi vào phòng vệ sinh thay quần áo, thế nhưng thật trùng hợp, đúng lúc này lại nghe thấy vang lên hai tiếng gõ cửa thật mạnh.
Giờ này còn có ai đến tìm mình thế nhỉ? Bạch Thiến Thiến trước khi đi mở cửa, đề phòng dò hỏi, "Là ai?"
"Tôi."
Một giọng nói thanh lãnh quen thuộc đáp lại.
Bạch Thiến Thiến vừa nghe âm thanh này liền sửng sốt, Liêu Định Hiên, sao anh ta lại tới nơi này?
Bạch Thiến Thiến mang theo nghi hoặc ra mở cửa, chợt thấy quả nhiên là Liêu Định Hiên đang đứng bên ngoài, vì sự xuất hiện đột ngột của anh khỏi cần nói cũng biết cô có bao nhiêu kinh ngạc, nhất thời buộc miệng thốt ra nghi vấn trong lòng: "Liêu tiên sinh, sao anh lại ở đây?"
Liêu Định Hiên đang muốn trả lời, ánh mắt vô tình lướt qua khung cảnh bên trong phòng, hai hàng mày tức khắc liền nhíu lại.
Lúc này Bạch Thiến Thiến mới nhớ ra trong phòng còn có chàng thanh niên kia, xui xẻo thay bên hông cậu ta vẫn chỉ quấn duy nhất một chiếc khăn, trong khi trên người cô cũng chỉ mặc độc một cái áo choàng tắm dài, trai đơn gái chiếc trong tình trạng như vậy ở trong phòng, còn ăn mặc ái muội thế này..
Thần sắc Liêu Định Hiên nhìn qua không tốt lắm, hướng về phía thanh niên kia trầm giọng ra lệnh, "Đi ra ngoài!"
Chàng thanh niên nhìn thấy có người đột nhiên xuất hiện cũng nghi hoặc không thôi, nhất thời không suy nghĩ nhiều, quay sang Bạch Thiến Thiến trưng cầu ý kiến: "Vị này chính là.."
Bạch Thiến Thiến còn chưa kịp trả lời, Liêu Định Hiên bên kia đã mang theo âm thanh nguy hiểm đoạt lời: "Tôi là chồng của cô ấy."
Đối với những người làm nghề này như bọn họ sợ nhất chính là gặp phải ông xã của khách hàng, vì vậy vừa nghe như thế, chàng thanh niên liền tức khắc giống như con chuột bị hoảng sợ, một bên gom túi xách một bên chạy ra cửa, lúc đi còn cẩn thận nói: "Tôi.. Tôi đi ngay, sẽ lập tức ra ngoài." Gấp gáp đến mức quần áo cũng không kịp mặc vào.
Sau khi người nọ rời đi, Liêu Định Hiên lúc này mới bước vào cửa, biểu tình nhìn qua có điểm kỳ quái, nếu nói là tức giận cũng không phải, nhưng sắc mặt kia lại có vẻ quá mức bình tĩnh, giống như đang cố ý thể hiện anh không hề tức giận, tuy nhiên Bạch Thiến Thiến rõ ràng cảm nhận được một cổ hơi thở nguy hiểm tản mát ra từ trên người anh.
Trong lúc không khí nhất thời có chút ngưng động, Bạch Thiến Thiến nhịn không được mở miệng hỏi: "Anh.. Vì sao lại tới đây?"
Ánh mắt anh híp lại, khóe miệng câu lấy một đường cong cười như không cười, "Nếu tôi không tới, cô còn định chụp thêm một cái nón xanh lên đầu tôi nữa à?
"... "
Biểu hiện này cùng cái ngữ khí giống như bắt gian này là như thế nào? Hình như có gì đó sai sai..
Bạch Thiến Thiến trong lòng tuy rằng nghi hoặc, nhưng nghĩ lại hai người hiện tại ngoài mặt dù sao vẫn là vợ chồng, vì thế cũng nên giải thích rõ ràng.
Cô nặng nề thở dài, đang muốn mở miệng giải thích, thì anh lại đột nhiên tiến về phía cô, thân hình cao lớn mang theo một loại khí tràng áp đảo, bước chân tuy rằng thong thả ung dung, nhưng mỗi bước đi đều dẫm rất nặng nề, tràn ngập một loại nguy hiểm không cách nào bỏ qua.
Bạch Thiến Thiến bị bộ dáng này của anh làm cho chấn kinh, nhất thời đã quên muốn nói gì, chỉ theo bản năng lui về phía sau, vẻ mặt đề phòng nói:" Liêu.. Liêu tiên sinh, anh muốn làm gì?"