Vị trí bọn họ đứng cũng không đúng, Dư Tương và Dư Lộ đứng ngược nhau, cô nên đứng giữa Dư Lộ và Ninh Miễn, càng gần Ninh Miễn hơn, bóng rổ bay đến phía Dư Tương, Dư Lộ nghiêng người qua chắn, lại bị Dư Tương theo bản năng đẩy ra, bởi vậy Dư Lộ té ngã trầy da khuỷu tay, còn nghiêm trọng trầy da trên tay Dư Tương hơn hiện giờ.
Nói cách khác, những gì Dư Tương trải qua bây giờ, đã từng xem qua ở một lúc nào đó.
Đây là một thế giới trong sách, Dư Tương xuyên qua mà đến, kịch bản lấy chính là nữ xứng ác độc tiêu chuẩn, mà em gái Dư Lộ là nữ chủ đoàn sủng.
Lúc Dư Tương ở kiếp đầu dưỡng bệnh từng xem qua rất nhiều tiểu thuyết giải buồn, trí nhớ cô không tồi, nhưng đến thế giới này 6 năm cũng chưa hề liên hệ thế giới này và tiểu thuyết với nhau, còn tưởng rằng thế giới kiếp đầu, chẳng qua là vài chục năm trước.
Này cũng là nguyên nhân là nguyên thân cố hết sức quên đi hận lúc trước sáp đội[1], Dư Tương cũng bởi vậy không để ý tranh cãi xảy ra trước khi sáp đội.
[1]S áp đội: tham gia đội sản xuất ở nông thôn (thanh niên trí thức tham gia phong trào vô sản hoá bằng cách gia nhập các công xã, đội sản xuất ở nông thôn trong đại cách mạng văn hoá Trung quốc)
áp đội: tham gia đội sản xuất ở nông thôn (thanh niên trí thức tham gia phong trào vô sản hoá bằng cách gia nhập các công xã, đội sản xuất ở nông thôn trong đại cách mạng văn hoá Trung quốc)
Nhưng sáp đội là khởi đầu thay đổi vận mệnh cả đời nguyên thân.
Dư Tương và Dư Lộ là hai chị em chênh nhau một tuổi, thanh niên trí thức xuống nông thôn một nhà phải đi một dứa, Dư Tương muốn Dư Kiến Kỳ cho cô sửa lại tuổi đi làm việc trốn tránh xuống nông thôn, Dư Kiến Kỳ không đồng ý, nhưng thật ra năm đó chính sách thanh niên trí thức xuống nông thôn đã nới rộng, việc Dư Tương nói cũng không phải chưa ai làm, yêu cầu của cô không được đáp ứng, liền cho rằng Dư Kiến Kỳ sợ cô không về quê, sớm muộn gì Dư Lộ sẽ bị yêu cầu xuống nông thôn.
Cha mẹ đều bất công!
Sau khi Dư Tương nhận định như vậy ầm ĩ gay gắt, không chỉ mắng Dư Lộ còn ra tay đánh cô ta, cho rằng cha mẹ đều không yêu cô, cô chính là thứ chắn tai cho Dư Lộ, Dư Kiến Kỳ giận dữ, không màng Dư Tương và bà ngoại Lâm cầu cứu, cứ thế đưa cô lên xe lửa xuống nông thôn, vừa đi là 6 năm.
Trong 6 năm Dư Tương ở nông thôn chịu khổ chịu tội, bởi vì rời nhà xa, ngày lễ ngày tết không có cách về thăm, cô cũng giận dỗi không muốn trở về, ở nông thôn vì cầu sinh không từ thủ đoạn, mà Dư Lộ hưởng thụ sinh hoạt con gái duy nhất năm, ngày tháng của hai người khác nhau như trời với đất.
Đặc biệt là sau khi trở về Dư Tương nhìn thấy Dư Lộ chúng tinh phủng nguyệt, con trai đều thích cô ta sủng cô ta, mà Dư Tương lại thành đồ quê mùa đầy người mùi bùn tanh, vì trở về thành thậm chí bỏ chồng bỏ con, thù mới hận cũ chồng chất lên nhau, Dư Tương lấy việc tranh đoạt hết thảy của Dư Lộ làm niềm vui.
Váy áo xinh đẹp, công việc, cha mẹ sủng ái, và cả đàn ông…
Chỉ là, Dư Lộ là nữ chủ đoàn sủng, đàn ông chung quanh đều thích cô ta, bao gồm người Dư Tương thích cũng yêu Dư Lộ, cuối cùng Dư Tương chết trong tay những tên đàn ông lấy bảo vệ người trong lòng làm nhiệm vụ, rơi vào kết cục bi thảm nữ xứng ác độc nên có.
Nguyên văn ngày đầu tiên Dư Tương tiến gia môn liền bị khác biệt giữa cô và Dư Lộ kích thích tới điên cuồng, châm chọc mỉa mai với Dư Lộ, sau đó Lâm Bảo Chi và đồng sự trong đơn vị mua váy đỏ muốn bồi thường cho Dư Lộ, cũng bị Dư Tương đoạt lấy, hai người đi dạo phố gặp Ninh Miễn và Khương Duệ Quân, Dư Tương từ trước tới nay thạo nói chuyện với người ta, Ninh Miễn bỏ mặc, Khương Duệ Quân cũng không cho sắc mặt tốt, Dư Lộ có ý tốt hỗ trợ giảng hòa, nhưng Dư Tương không cảm kích, mâu thuẫn hai chị em càng lúc càng lớn.
Còn như hôm nay, nguyên thân đứng gần Ninh Miễn, là bởi vì đã biết gia thế Ninh Miễn, luôn muốn hơn thua với Dư Lộ, muốn lôi kéo làm quen với Ninh Miễn.
Ninh Miễn là nam chủ nguyên văn, nguyên thân và anh còn có một cọc nghiệt duyên, bỏ thuốc ép người ta kết hôn gì đó…
Dư Tương vô cùng ưu sầu, nếu cô sớm biết rằng đây là thế giới trong sách, chưa chắc sẽ chọn đại học Yến Thành.