Chương 97: Một mình đấu thiên tài của ba đại tông môn
"Không có khả năng!" Thiết Phiến công tử biến sắc, hắn nói ra: "Ngươi làm sao có thể ngăn cản được công kích của ta? Ta không tin!" Thiết Phiến công tử cắn răng một cái, quạt sắt theo hắn vỗ ra, từng cái vòi rồng phong bạo toàn bộ hướng về phía Long Hạo đánh tới. Những phong bạo này từ bốn phương tám hướng oanh đến, đụng vào trên người Long Hạo, đợt công kích này, đã tiếp cận thiên cấp hạ phẩm võ kỹ, dưới sức gió khủng bố như thế, Long Hạo còn có cơ hội sống sót trở về hay sao? "Điện chủ, loại công kích này quá bá đạo, Long Hạo hắn..." Hàn Ngọc vội vàng nói. "Hắn không có việc gì!" Thủy Phong Hoa sắc mặt bình tĩnh, nói. Nếu Long Hạo dễ dàng thua như vậy, lại có tư cách gì có được một con rồng làm sủng vật đây? Với lại Thủy Phong Hoa cũng đã gặp qua Long Hạo dùng nhục thể chọi cứng với một con long thú, nhục thể của người trẻ tuổi này, coi như là long thú cũng chưa chắc có thể so sánh được, hoàn toàn là một tên yêu thú hình người nha! Không biết trên người hắn có chỗ nào là không mạnh mẽ như vậy hay không? Nghĩ đến đây trên mặt nàng không khỏi phơn phớt hồng, vội vàng lắc đầu không dám nghĩ nữa. "Thật là lợi hại, hoàng muội, ngươi còn cho rằng Long Hạo có thể giật đổ sao?" Tần Trần cười nhạt một tiếng, nói. "Hắn đã thua!" Chân Dương công chúa đột nhiên nói. Ở trong cơn bão táp, đột nhiên lao ra một người, bàn tay của người kia nắm lại thành quyền, hướng trên mặt của Thiết Phiến công tử đập tới. Thiết Phiến công tử sắc mặt đại biến, hắn vội đưa quạt sắt ngăn lên trước mặt, nhưng lại chẳng có một chút tác dụng nào, nắm đấm của Long Hạo trực tiếp xuyên qua quạt sắt của Thiết Phiến công tử, một quyền đánh trúng mặt Thiết Phiến công tử, đem hắn đánh bay ra ngoài. Cái mũi của Thiết Phiến công tử đã sụp xuống, trên mặt của hắn tràn đầy máu tươi, khuôn mặt vốn đẹp trai chai mặt của hắn, đã sớm biến thành một cái đầu heo. Một quyền!!! Cái này cũng không khỏi quá khoa trương đi! Liền xem như Nguyệt Lang cùng Lý Lăng Thiên, hai người lúc này cũng đã bị dọa cho khiếp sợ, thực lực của Thiết Phiến công tử so với hai người bọn họ cũng kém không có bao nhiêu, nếu Long Hạo một quyền liền có thể đem Thiết Phiến công tử đánh bại, vậy thì thực lực của Long Hạo, sẽ khủng bố đến mức nào? Mục Đan vẻ mặt như nhìn thấy quỷ, Long Hạo này, đến cùng là quái vật từ đâu chui tới? "Ngươi... Ngươi..." Thiết Phiến công tử đã bị dọa sợ đến ướt đẫm cả quần, cái tên Long Hạo này, một quyền liền đánh bại hắn rồi? Một bàn tay đã bóp lấy cái cổ của Thiết Phiến công tử, đưa hắn nâng lên. "Ngươi... Ngươi muốn làm cái gì?" Thiết Phiến công tử muốn giãy dụa, nhưng là lực lượng của hắn ở trước mặt Long Hạo, phảng phất như một đứa trẻ đang bú sữa bình gặp phải một tên đại thúc thúc ở nhà bên cạnh, liền ngón tay của Long Hạo hắn cũng không có cách nào vạch ra được. "Người dám nhục tông môn của ta, chết!" Long Hạo lạnh lùng nói. Ánh mắt của Long Hạo, phảng phất như đến từ Cửu U địa ngục, trong nháy mắt, Thiết Phiến công tử cảm giác bản thân mình đang bị khỏa thân nằm trong hầm băng âm mấy chục độ. "Không... Đừng giết ta, không cần, Mục Đan trưởng lão, cứu ta!" Thiết Phiến công tử lớn tiếng nói. "Dừng tay!" Mục Đan đột nhiên lao ra, hướng phía sau lưng Long Hạo một chưởng đập tới, ở trong mắt Mục Đan, chứa đựng nồng đậm sát cơ, một chưởng này của hắn là dùng hết toàn lực đánh lén, ở trong mắt Mục Đan, nếu chỉ cần đánh trúng, nội tạng của Long Hạo ắt hẳn phải bị chấn bể. "Long Hạo, cẩn thận!" Cơ Vô Song hô. Bọn hắn muốn xuất thủ nhưng đã chậm, Mục Đan sớm đã có dự mưu một chưởng này, đây là một chiêu võ kỹ thiên cấp hạ phẩm, một chưởng đập lên trên lưng Long Hạo. Thân thể của Long Hạo vẫn đứng vững như bàn thạch, một chút lay động cũng không có, bị một chương này đánh tới, trên thân của Long Hạo hiện lên một bộ chiến giáp màu đỏ lửa, ngăn công kích này lại. Một chưởng của Mục Đan, liền hồn lực chiến giáp của Long Hạo cũng không có phá hủy được! "Người của Lưu Ly các, đều là loại phế vật chuyên đi cắn trộm như vậy hay sao?" Bàn tay của Long Hạo hướng trên mặt của Mục Đan trưởng lão đập tới. Mục Đan cả người bay rớt ra ngoài, mặt của hắn đã lõm vào, phảng phất như một đầu ác ma chui ra từ địa ngục. "Nếu người của Lưu Ly các đã rat ay độc ác như vậy, vậy cũng chớ có trách ta rồi!" Thanh âm của Thủy Phong Hoa xuất hiện, chỉ thấy trên không trung, đột nhiên có hàn băng ngưng tụ, biến thành một cái ngón tay mảnh khảnh, chỉ tay kia trong nháy mắt xuyên qua mi tâm của Mục Đan. Mục Đan cả người đều bị đông, khi rơi xuống đất, vỡ thành những khối băng văng đi tứ tán. Một kích toàn lực của Lưu Ly các trưởng lão Mục Đan, thậm chí ngay cả góc áo của Long Hạo cũng không cắt đứt được, lại còn bị Long Hạo một chưởng đánh bay, Thủy Phong Hoa xuất thủ chém giết. "Ngươi cũng lên đường đi!" Bàn tay của Long Hạo vừa dùng lực, cái cổ đáng thương của Thiết Phiến công tử vang lên tiếng giòn tan như xương gà xốp giòn, quang mang trong mắt của hắn đã biến mất. Thiết Phiến công tử, chết! Thật mạnh! Trong mắt Tần Trần xuất hiện vẻ kinh ngạc, thực lực của tên Long Hạo này đích thật là mạnh đến mức quá phận, đến mức Mục Đan cùng Thiết Phiến công tử chết đi, ở trong mắt Tần Trần, không đáng kể chút nào. Thế giới này vốn dĩ là võ đạo vi tôn, sẽ không coi trọng người chết, chuyện ngày hôm nay cho dù truyền trở về, liền xem như Lưu Ly các, cũng không dám tùy tiện ra tay với Long Hạo! Long Hạo lần nữa nói: "Nếu hôm nay là tứ đại tông môn tỷ thí, mà lại chỉ có một cái tông môn có thể có được ban thưởng, vậy không biết Thái tử điện hạ, ta có thể đưa ra một cái đề nghị hay không?" "Long Hạo, ngươi có đề nghị gì?" Tần Trần gật gật đầu, nói. Tần Trần cảm giác được, người trẻ tuổi trước mặt đích thật là không tầm thường, hắn rất ngạc nhiên, Long Hạo đến cùng muốn nói cái gì? Long Hạo tầm mắt hướng chung quanh quét tới, Bát Cực bảo, Thú Vương tông, Lưu Ly các, hắn mới chậm rãi nói: "Ta muốn đồng thời chiến đệ tử thiên tài của tam đại tông môn!" Cái gì!!! Tất cả mọi người ở đây đều giật nảy cả mình, liền xem như Thủy Phong Hoa cũng không nghĩ tới, Long Hạo sẽ lớn mật như thế. Đệ tử của tam đại tông môn từng cái đều rất bất phàm, bọn hắn đều là thiên tài, Long Hạo muốn khiêu chiến hết toàn bộ, không khỏi quá phận, hắn hoàn toàn không đem đệ tử tam đại tông môn để vào trong mắt! "Long Hạo, ngươi có thể phải suy nghĩ cho kỹ, nếu là loại này chiến đấu, ngươi cơ hồ không có cơ hội có thể thủ thắng!" Tần Trần khuyên nhủ. Tần Trần có thể không muốn nhìn thấy Long Hạo thụ thương, Long Hạo về sau rất có thể sẽ càng trở nên mạnh hơn, thậm chí có thể cùng hoàng muội ở bên cạnh hắn so sánh, nhân tài như vậy, quá hiếm có. "Hoàng huynh, chúng ta hay là nghe ý kiến của những người khác trước đi, nếu là bọn hắn đồng ý, chúng ta cũng không ngại để Long Hạo thử một chút!" Chân Dương công chúa cười, nụ cười của nàng, thế nhưng là có thể làm cho trăm hoa nơi này đều thất sắc. Bộ dáng tươi cười như vậy của Chân Dương công chúa, lại đem Tần Trần giật nảy cả mình, hoàng muội này cười, vậy cũng là một chuyện không tốt, cái này chỉ có thể nói rõ một chuyện, Chân Dương công chúa đối với Long Hạo có hứng thú, Long Hạo, ngươi hay là tự cầu phúc đi! Tần Trần nhìn về phía Long Hạo trong ánh mắt tràn đầy vẻ đồng tình. Coi như thực lực của Long Hạo cường đại, nhưng là bị xem thường như vậy, thiên tài nơi này há có thể chịu phục? "Bát Cực bảo, Lý Lăng Thiên, muốn đánh với Long Hạo một trận!" "Bát Cực bảo, Dương Côn, cũng muốn đánh với Long Hạo một trận!" "Thú Vương tông, Nguyệt Lang!" "Long Hạo, ta Xích Sư lại có thể đánh với ngươi một trận, lần này, ta sẽ không lại thua!" "Lưu Ly các, Dịch Phi!" Năm người đồng thời đứng lên, đây chính là đệ tử mạnh nhất tam đại tông môn, trong mắt bọn họ, Long Hạo xem thường bọn họ như vậy, thật sự là quá phận rồi! "Tốt, các ngươi, cùng lên đi!" Long Hạo từ tốn gật gật đầu, nói. "Tốt!" Xích Sư nói xong, trực tiếp hướng Long Hạo xông lại, một quyền đánh thẳng vào ngực Long Hạo.