Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Yêu Long Cổ Đế

Chương 67: Không gian

Chương 67: Không gian


Ngay lúc trên dưới nhà họ Tiêu cực kỳ cao hứng Tô Hàn đã theo Lăng Khánh Hải đi tới Hàn Vân tông.
Những người khác còn ở sau lưng, nhưng Lăng Khánh Hải đầu tiên mang theo Tô Hàn tới, tốc độ kia không có người có thể so sánh.
Hàn Vân tông cực lớn, các đình lầu đài các vô số, so với Huyện Viễn Sơn tứ đại gia tộc càng lớn hơn rất nhiều.
Tuy ở trên đỉnh núi, nhưng trên đất bốn phía hoa cỏ khắp nơi, phát ra linh hương, linh vật trân quý ở Huyện Viễn Sơn bên trong đây khắp nơi đều thấy, càng đi tới Tô Hàn càng thấy rõ mấy chục chỗ dược viên, mấy chục chỗ dược viên bên trong này đại bộ phận từ cấp thấp đến dược viên cao cấp, nhưng trong đó có bốn phía dược viên cấp Bạch Ngân hạ phẩm, hai nơi dược viên cấp Bạch Ngân trung phẩm, một chỗ dược viên cấp Bạch Ngân thượng phẩm.
Đến mức dược viên cấp hoàng kim cũng không nhìn thấy, tất nhiên linh vật cấp hoàng kim, đối với Hàn Vân tông mà nói hết sức trân quý.
"Tên tiểu tử này, chẳng lẽ gặp qua việc đời cực lớn sao? Vào trong Hàn Vân tông ta vậy mà vẻ khiếp sợ đều không có."
Lăng Khánh Hải thỉnh thoảng nhìn về phía Tô Hàn, hắn sở dĩ đầu tiên muốn mang theo Tô Hàn rời đi, chính vì muốn cho Tô Hàn nhìn một chút nội tình trong Hàn Vân tông.
Theo Lăng Khánh Hải thì tuổi tác Tô Hàn mới chừng hai mươi, mà vẫn luôn ở bên trong Huyện Viễn Sơn lần đầu tiên tới Hàn Vân tông, nhìn thấy nhiều dược viên cùng kiến trúc như vậy khẳng định sẽ phi thường khiếp sợ.
Đến một mức nào đó, nói không chừng Tô Hàn có thể thay đổi chủ ý, gia nhập Hàn Vân tông, làm đệ tử của mình.
Hiển nhiên Lăng Khánh Hải đối với thiên phú Tô Hàn vẫn không muốn dễ dàng buông tha.
Nhưng mà, hắn lại thất vọng.
Gương mặt thanh tú kia vẫn luôn bảo trì sự bình tĩnh, như một cái đầm nước sạch, không hề bận tâm.
Cùng nhau đi tới, đích thật Tô Hàn đang quan sát bốn phía, nhưng hắn cho Lăng Khánh Hải cảm giác tựa như đã gặp qua việc đời cực lớn, đừng nói chỉ thấy được những số dược liệu này, Lăng Khánh Hải cảm thấy, dù cho chính mình đem những dược liệu này đưa cho Tô Hàn, sắc mặt Tô Hàn cũng sẽ không có biến hoá quá lớn.
Trong lòng Lăng Khánh Hải không khỏi càng thêm ngứa ngáy.
"Đáng tiếc a!"
Lăng Khánh Hải trong lòng thở dài: “ Tâm cảnh cùng thiên phú như thế, ngày sau tất trở thành cường giả tuyệt thế, nếu Lăng Khánh Hải ta có thể có đệ tử như vậy, thu hoạch sẽ không ít."
"Tô Hàn, ngươi cảm thấy nơi này như thế nào?"
Đi chốc lát Lăng Khánh Hải đột nhiên hỏi.
Tô Hàn bước chân dừng lại, nhìn về phía Lăng Khánh Hải, khẽ gật đầu nói: "Bình thường."
"Chỉ bình thường sao? Vậy ngươi nhìn nơi này."
Lăng Khánh Hải cũng không có phẫn nộ, bàn tay vung lên.
Phía dưới, chỉ thấy một chỗ bên cạnh Tô Hàn dược viên cấp thấp đó vậy mà xuất hiện biến ảo, giống như một huyễn cảnh.
Chỗ dược viên cấp thấp kia trực tiếp biến mất, thay vào đó xuất hiện một mảng lớn tràn ngập linh vật ánh vàng!
"Không gian?" Tô Hàn nhìn về phía Lăng Khánh Hải.
Hắn có thể dễ dàng cảm thụ ra, Lăng Khánh Hải tu luyện thuộc tính Long khí, theo phương hướng tạo nên pháp tắc không gian!
Lăng Khánh Hải hiển nhiên không biết Tô Hàn có ý gì, hơi sững sờ, cười khổ nói: "Ta chỉ muốn cho ngươi xem một mảnh linh vật cấp hoàng kim nơi này."
Tô Hàn ánh mắt quét qua mảnh linh vật cấp hoàng kim, vẻ mặt không biến hóa, thản nhiên nói: "Bất quá là một mảnh linh vật cấp hoàng kim mà thôi, không coi là trân quý, cùng linh vật cấp hoàng kim so sánh, pháp tắc không gian của ngươi, mới có giá trị nhất."
"Pháp tắc không gian? Là cái gì?"
Lăng Khánh Hải lộ ra nghi hoặc, hắn tới bây giờ chưa nghe nói qua bốn chữ "Pháp tắc không gian" này.
Tô Hàn trong lúc nhất thời cũng cùng hắn nói lí do không rõ ràng, nghĩ chỉ chốc lát, nói: "Ngươi trong lúc tu luyện, nuốt chửng nhiều một chút thế giới linh thảo (không gian), trăm linh vật mộc phương hoa , hoặc đem những thành phần này để luyện chế đan dược, bởi vì những thứ này sẽ đề cao tốc độ tu luyện cùng tu vi của ngươi.”
Nghe thấy lời này, Lăng Khánh Hải toàn thân chấn động, trực tiếp cứ thế ngây tại chỗ.
Thật sự hắn không biết pháp tắc không gian là cái gì, càng không có nuốt chửng qua thế giới linh thảo, các loại linh vật cùng đan dược theo như lời Tô Hàn, nhưng không biết vì sao, thời điểm nghe Tô Hàn nói, hắn bỗng nhiên có loại cảm giác lĩnh ngộ!
Thật giống như. . . từ nơi sâu xa bắt được cái gì đó, nhưng trong thời gian ngắn, không cách nào đem cỗ cảm giác này giải thích ra được.
Nhìn thấy bộ dáng của hắn, Tô Hàn lại nói: " Huyễn cảnh do ngươi sáng tạo ?"
"Ừm."
Lăng Khánh Hải nhẹ gật đầu, nhìn chằm chằm Tô Hàn, căn bản không có khí thế cường giả Long Thần cảnh cao cao tại thượng, chỉ có dáng vẻ cầu người chỉ giáo.
"Ngươi lại đây nhìn xem."
Tô Hàn mím môi một cái, bàn tay vung lên.
Bàn tay hắn vừa vung lên, trong tay có mảng lớn ánh vàng bạo phát đi ra.
Long khí của Tô Hàn không chỉ 22 đầu long mạch, mà trọn vẹn 40 đầu long mạch!
Ánh vàng hiện lên ở trước mặt Lăng Khánh Hải từ bắt đầu loá mắt sau đó hào quang tắt dần. Lăng Khánh Hải cực kỳ nghi hoặc, cảm thấy thời điểm những kim quang này muốn biến mất thì một màn kinh người xuất hiện.
"Đây là. . ."
Lăng Khánh Hải hai con ngươi trừng lớn, trên mặt lộ ra nồng đậm khiếp sợ!
Bởi vì cảnh tượng kia, tựa như một cái thế giới mới, cùng hoàn cảnh nơi này căn bản không giống!
Hắn thấy được bên trong cảnh tượng kia có một đường vách núi to lớn, bốn phía vách núi tất cả đều có mây mù, không nhìn thấy vách núi đến cùng cao bao nhiêu, lại có thể cảm nhận được nhịp tim người đập..
Trên mặt vách đá một bóng người đứng đấy đưa lưng về phía Lăng Khánh Hải cùng Tô Hàn, không thấy rõ tướng mạo của người kia.
Chỉ thấy thời điểm thân ảnh này vung tay lên, vách núi kia cùng mây mù biến mất, xuất hiện một vùng hải dương to lớn, thân ảnh đang đứng trên một hòn đảo nhỏ ở giữa hải dương, bốn phía đảo nhỏ sóng biển cuồn cuộn, giống như tùy thời đều muốn đem đảo nhỏ bao phủ lại.
Ngay sau đó, thân ảnh kia lắc đầu, như không hài lòng lắm, lần thứ hai bàn tay vung lên, hải dương biến mất, thay vào đó xuất hiện một tòa thành trì thật to.
Bên trong thành trì người đi lại vô số, mà đạo thân ảnh kia, đang đứng trên tường thành.
Hai mắt Lăng Khánh Hải gắt gao nhìn cảnh tượng này biến ảo, xác thực mà nói là đang gắt gao nhìn xem thân ảnh kia vung bàn tay lên!
Mỗi một lần vung lên, cảnh tượng kia sẽ biến thành một thế giới khác, mỗi một lần vung lên trong lòng Lăng Khánh Hải càng lĩnh ngộ sâu một chút!
Lăng Khánh Hải không có phát hiện, theo cảm nhận lĩnh ngộ sâu sắc của thân thể, bỗng nhiên bốn phía xuất hiện một cái vòng xoáy, cái vòng xoáy kia bắt đầu hút tất cả linh khí của trời đất, thậm chí ngay cả linh vật bốn phía trong dược viên cấp thấp trong nháy mắt khô héo hết, toàn bộ theo vòng xoáy, tiến vào trong cơ thể Lăng Khánh Hải.
Theo thời gian trôi qua, Lăng Khánh Hải mơ hồ cảm thấy mình đã bắt được cái loại cảm giác này, nhưng cứ như là bắt không được!
"Ai. . ."
Một đạo âm thanh thở dài bỗng nhiên truyền đến làm cho Lăng Khánh Hải bừng tỉnh, cảnh tượng kia cũng theo tiếng thở dài này trực tiếp vỡ nát biến mất giữa đất trời.
Thời điểm ngẩng đầu lên nhìn lại, Hàn Vân tông vẫn là Hàn Vân tông, dược viên vẫn là dược viên, thật giống như tất cả những thứ này căn bản chưa từng xảy ra.


trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch