Quá mất mặt, thật sự là quá mất mặt rồi, Phong Lang che mặt mình lại, bình thường thì Att có vẻ rất đáng tin cậy, không nghĩ đến vừa thấy trẻ con thì IQ lại giảm sút đột ngột như vậy.
Nhìn thấy Att còn định đứng bên cạnh khối băng để ôm cây đợi thỏ, Phong Lang cảm thấy mình không cần ôm hy vọng gì với tên đó nữa.
“Biều Đại Đại, mày đi giết mấy con nhỏ đó đi, cái tên Att đã nổi điên rồi hay sao đó, nó không được bình thường rồi.” Nói xong thì Phong Lang lại sợ sẽ xảy ra chuyện gì kỳ lạ nữa nên bổ sung thêm một câu: “Nhớ là đi giết con nhỏ cầm mộc thuẫn có vẻ hung hăng đó, đừng có đi đối phó với trẻ con.”
“Anh Lang, anh cứ yên tâm đi, em không phải Att, em không có hứng thú với trẻ con đâu.” Biều Đại Đại tự hào nói.
Thấy Biều Đại Đại đi xông pha chiến đấu một mình, Phong Lang cũng không lo lắng, bởi vì gã hiểu rất rõ thực lực của anh em nhà mình.
Gã cảm thấy ba người bọn họ có thực lực tương đương nhau, nếu hai trong ba người đấu đơn với nhau thì không chắc là ai thắng ai thua nữa, thế nhưng trong trận doanh này người có thể đấu đơn và đánh thắng bọn họ thật sự rất ít, càng không cần nói đến cô nữ sinh nhỏ yếu trước mắt bọn họ. Cho dù cô và cô nữ sinh mặc áo trắng kia cùng tiến lên, Phong Lang cũng không lo lắng, bởi vì Phong Lang cảm thấy anh em của mình rất mạnh!
Lúc này, Biều Đại Đại với dáng người khôi ngô đã đến trước mặt Xà Cơ, cao cao tại thượng hất đầu lên rồi nở nụ cười khiêu khích với cô.
Tuy Xà Cơ cảm thấy tên béo trước mắt mình rất khôi hài, thế nhưng cô cũng không dám khinh thường, cô đã tận mắt nhìn thấy cảnh tượng quyết đấu giữa hai cao thủ là Tiêu Phàm và A Hoa Tỷ, trước khi PK thì chị Hổ Nữu đã bảo là cô phải yên tâm với đội trưởng ca ca, thế nhưng trong suốt quá trình PK thì cô nhìn đến mức kinh hồn bạt vía.
“Nếu sợ thì đầu hàng sớm đi, ra chỗ khác luyện cấp, tôi có thể tha cho cô một mạng.”
Bán Trường Miên lo lắng nhìn về phía Xà Cơ và Biều Đại Đại, không nghĩ đến, tên béo như Biều Đại Đại còn biết thương hương tiếc ngọc.
Nhưng Xà Cơ nhà chúng ta lại là một cô gái ngốc bẩm sinh, không hề biết cái gì gọi là thấu tình đạt lý: “Đồ Béo Mập, dựa vào cái gì mà bắt chúng tôi đi chứ, rõ ràng chúng tôi là người đến trước.”
Xà Cơ rất tự nhiên mà bật thốt ba chữ Đồ Béo Mập, mấy tên béo thường thường đều cho những từ liên quan đến béo, mập vào vùng cấm kỵ, mà Biều Đại Đại cũng không phải là một ngoại lệ.
“Méo! Phun chết mẹ mi nhé! Mày không muốn uống rượu mời lại muốn uống rượu phạt à!” Biều Đại Đại tức giận đến mức mắng ra câu nói luôn để ngay miệng của gã.
Xà Cơ cũng không để ý đến gã nữa, cô dùng búa gõ vào mộc thuẫn, ra hiệu khai chiến.
Biều Đại Đại không còn quan tâm đối phương là người đẹp hay người gì nữa, lại khôi phục phong cách chơi vốn có của gã, đó chính là chiến!
Biều Đại Đại vung hai tay lên, xoay eo hạ hông xuống, bày ta tư thế chiến đấu đặc biệt của mình.
Nhìn từ xa, thần thái của Biều Đại Đại cực kỳ giống một con bọ ngựa?
Đúng, đây chính là một con bọ ngựa vô cùng béo mập.
Đúng vậy, Biều Đại Đại là một trong những kiểu cao thủ mới xuất hiện trong trò chơi online 3D Tân Sinh mà Tiêu Phàm định nghĩa -võ giả trong đời thực.
Phía bắc Trung Quốc có một sơn thôn xa xôi, thôn dân ở đây chủ yếu sinh sống bằng việc trồng rau hẹ, hằng năm, việc được người người mong chờ nhất chính là vụ mùa bội thu, cho nên đặt tên cho thôn là thôn Cửu Thiêm, nghĩa là sản lượng rau hẹ thu hoạch được càng ngày càng cao.
Tiếc là vào rất lâu trước đây khi mà văn hóa giáo dục vẫn chưa được phổ biến đến trong núi, đa số người trong thôn đều mù chữ, mặc dù biết loại hoa màu này chính là rau hẹ nhưng lại không biết chữ hẹ trong rau hẹ (1) viết như thế nào, nhìn thấy chữ hẹ lại càng không nhận ra.
(1)Rau hẹ trong Hán Việt được đọc là cửu thái
Sau khi Trung Quốc tiến hành cải cách và mở cửa, lúc tấm bảng ghi tên thôn được treo lên, tất cả mọi người đều không nhận ra chữ này là chữ hẹ.
Kết quả là, mọi người đều thống nhất một nguyên tắc, đem chữ “hẹ” đọc thành chữ “phi”, từ từ truyền miệng, từ đó thôn Cửu Thiêm liền trở thành thôn Phi Thiêm.
Sau đó, có một người đọc sách đến thôn làm công tác văn hóa, không hiểu tại sao bảng hiệu ghi tên thôn là thôn Cửu Thiêm mà người trong thôn lại gọi là thôn Phi Thiêm.
Người đọc sách này liền tìm một người địa phương để hỏi, hỏi ra mới biết rõ sự tình. Vì vậy người này liền mở miệng đề nghị, nếu mọi người đều gọi Phi Thiêm quen miệng như vậy, sao không đổi thành hai chữ Phi Thiên, lấy chữ phi nghĩa là bay lượn, khí phách hơn nhiều.
Trưởng thôn nghe xong rất vui, khen không hổ là người làm công tác văn hóa, người đã từng đọc sách đúng là khác biệt. Ngày hôm sau, trước cửa thôn liền treo lên bảng hiệu mới, hai chữ Phi Thiên sáng lấp lánh ở một mảnh ruộng trồng rau hẹ rộng mênh mông.
Thôn Phi Thiên có một võ quán, quán chủ họ Lưu, luyện Đường Lang quyền (1), võ công rất cao, uy danh vang dội khắp thôn Phi Thiên và mấy thôn gần đó.
Đời đời gia chủ nhà họ Lưu đều luyện Đường Lang quyền đến xuất thần nhập hóa, võ quán lại đang đặt ở thôn Phi Thiên, cho nên gọi là Phi Thiên Đường Lang.
Theo lý thuyết, võ cổ truyền sẽ theo thời đại thay đổi mà dần dần suy yếu, nhưng mà đến khi Tân Sinh ra đời vào năm 2990, võ quán tại thôn Phi Thiên vẫn còn rất hưng thịnh.
Bởi vì các võ sinh tại võ quán đều rất khỏe mạnh cường tráng, cho nên người dân trong thôn đều thích đem con em nhà mình đưa đến võ quán rèn luyện.
Còn về việc các võ sinh là nhờ luyện Đường Lang quyền (1) của nhà họ Lưu mà thân thể cường tráng hay là nhờ ăn nhiều đặc sản rau hẹ mà bổ dương tráng thận vẫn còn là chuyện không biết được, dù thế nào đi nữa thì võ quán vẫn phát triển rất hưng thịnh.
(1)Đường Lang quyền: dân gian mình hay gọi là võ bọ ngựa.
Đương gia của võ quán đời đời đều được gọi là Phi Thiên Đường Lang, nhưng thế hệ này lại không gọi là như vậy.
Thế hệ này, đương gia tên là Lưu Đại Đại, được người ta xưng là Phi Thiên Phì Đường Lang (2), bởi vì gã đã thoát khỏi vóc dáng gầy gò cường tráng của các đời Phi Thiên Đường Lang trước, biến thành một người có dáng vẻ vô cùng to lớn mập mạp.
(2)Phi Thiên Phì Đường Lang: dịch nghĩa ra là con bọ ngựa mập mạp bay lượn.
…
Biều Đại Đại ghét nhất là nghe người khác nói gã mập, bởi vì cả nhà gã chỉ có gã là người mập duy nhất, cha, ông nội đều gầy như con khỉ, nếu không phải đã từng lén đi xét nghiệm DNA, xém chút nữa gã thật nghi ngờ gã họ Vương.
Nhà Biều Đại Đại mở võ quán dạy Đường Lang quyền, cha và ông nội của gã đều có danh hiệu là Phi Thiên Đường Lang, vốn gã cũng có thể được gọi là như vậy, kết quả gã lớn lên quá mập…
Đờ mờ! Phi Thiên Đường Lang là được rồi, Phi Thiên Phì Đường Lang cái cmm.
Vì vậy hồi nhỏ bị không ít bạn bè chọc ghẹo. Ban đầu, gã rất đau lòng nhưng sau đó có lần bị bạn bè trêu chọc vì dáng người mập mạp, gã rất tức giận liền cùng chúng đánh nhau.
Bởi vì gã có lợi thế vóc người lại thêm được võ học gia truyền hun đúc, lần đó gã đem tên chọc ghẹo gã đánh cho gần chết.
Sau đó gã phát hiện làm như vậy có thể khiến gã cảm thấy vui sướng. Từ đó về sau gã rất thích sử dụng bạo lực, đặc biệt là sử dụng bạo lực đối với những ai chọc ghẹo gã là người mập.
Mà người đẹp đang cầm khiên gỗ và búa trước mặt lại chọc trúng nỗi đau của gã, đó là lí do Biều Đại Đại sẽ không bỏ qua cho cô ta, dù cho cô ta là một người đẹp cũng vậy.
Nói đến đánh phụ nữ, Biều Đại Đại lại lần nữa nhớ đến con quái vật kia, mặc dù từng nghe ông nội nói rằng có người trời sinh đã là kỳ tài võ học nhưng lúc còn bé Biều Đại Đại hoàn toàn không tin, cho đến tận hôm qua tất cả chiêu thức của gã đều bị A Hoa Tỷ hóa giải dễ dàng, Biều Đại Đại lúc này mới tin.
Haizz, bản lãnh gã dù cao tới đâu cũng không thể dùng tay không phá hủy xe tăng được.