Mặc dù không tình nguyện nhưng khi nghe thấy tiếng hét của Phong Lang, Att liền lo lắng cho sự an nguy của người anh em, nhanh chóng chạy đến cứu Biều Đại Đại.
Xà Cơ trông thấy hai người Phong Lang đang lao tới liền ngừng tấn công Biều Đại Đại, cảnh giác đưa bán Trường Miên về phía sau để bảo vệ.
Biều Đại Đại đáng thương cuối cùng cũng kết thúc kiếp nạn, tuy rằng không chết nhưng đầu hắn bị đánh cho sưng lên từng cục lớn nhỏ.
Biều Đại Đại mở hệ thống đánh giá nhân vật, trông thấy đầu mình bị đánh cho sừng lên từng cục, lượng HP chỉ còn lại 20% liền chảy nước mắt chua xót.
Thế giới rộng lớn chuyện gì cũng xảy ra được, Xà Cơ vốn ngây thơ hồn nhiên nay đánh cho người chơi id đỏ khóc lóc thảm thiết…
“Cái TMD, có lầm không đấy, khóc rồi? Hôm trước gặp A Hoa tỷ bị đánh cho lên bờ xuống ruộng tao còn không thấy mày khóc, thế mà bây giờ bị đứa con gái trói gà không chặt đánh cho thì lại khóc?” Phong Lang nhìn Biều Đại Đại nước mắt giàn dụa liền tỏ ra khó hiểu.
“Hu hu hu, anh không biết cô ta độc ác lắm, PK hoàn toàn mang người khác ra để đùa nghịch! Hu hu hu!” Biều Đại Đại nghẹn ngào trả lời, tiếng khóc nghe đau đớn khiến người nghe rơi lệ.
Xà Cơ nhìn gã một cách vô tội, thầm nghĩ: “Đến mức đó cơ à, chẳng qua cũng chỉ là đánh vào đầu thôi mà, lớn như thế này rồi mà còn khóc như trẻ con vậy, tôi đây bị gã đánh còn chưa khóc cơ mà.”
“Xà Cơ! Mấy người đang làm gì vậy?” Tiêu Phàm vừa đến doanh địa Sa Mạc Bọ Cạp, trông thấy ba gã lạ mặt đang bao vây lấy Xà Cơ ở giữa, trong lòng có dự cảm không lành.
“Khi chúng tôi đang luyện cấp, bọn chúng bỗng nhiên xuất hiện đòi PK với chúng tôi.” Xà Cơ bị Biều Đại Đại nói là đồ độc ác, trong lòng cực kỳ khó chịu, nên khi trông thấy Tiêu Phàm trở về, cô liền tức giận tố cáo.
“Mẹ nó, còn kêu gọi giúp đỡ! Att, Biều Đại Đại mau ra tay, đánh nghiêm túc vào, đừng giỡn nữa, bọn chúng đông người.” Nói xong, Phong Lang nhanh chóng xông về phía Bán Trường Miên.
Khả năng phản xạ trong trò chơi của Xà Cơ khá là chậm chạp, ban nãy nói chuyện với Tiêu Phàm lại càng mất cảnh giác, Phong Lang liền trực tiếp lướt qua cô ấy.
Từ một loạt trận chiến ban nãy, Phong Lang đã nhìn thấy, cô gái áo trắng này có lẽ thuộc về đơn vị trị thương, sức chiến đấu khá thấp, thông thường đây là nhân vật thường ưu tiên xử lí trước trong chiến đấu nhóm. Vì thế gã nở nụ cười.
“Đừng mà!” Tiêu Phàm trông thấy Phong Lang đánh úp Bán Trường Miên liền điên cuồng gào lên.
Nghe được tiếng kêu khẩn tiết của Tiêu Phàm, trong lòng Phong Lang vui mừng khôn xiết. Hừ. Cho ngươi biết dám đắc tội với tiểu đội Nam Đoàn Biều Đặc Phong chúng ta sẽ có kết cục như thế nào!
Lúc này, móng vuốt của Phong Lang đã tấn công Bán Trường Miên. Bóng dáng trắng muốt của Bán Trường Miên trong nháy mắt biến mất, chỉ để lại một màn đêm tối đen vô cùng.
Tiêu Phàm ngồi bệt dưới đất, ngơ ngẩn nhìn về phía trước, nói: “Hết rồi, tất cả đều hết thật rồi.”
“Đến nỗi thế sao? Không phải chỉ là tiểu bảo bối của anh bị người ta đánh một trận thôi sao?” Hổ Nữu ở bên cạnh nhìn Tiêu Phàm một cách cạn lời.
Hai phút sau…
“Thật… Thật khoa trương! Đây là Bán Trường Miên sao?” Hổ Nữu cũng ngơ ngác trước sự xuất hiện của người con gái mặc lễ phục đen kia.
“Ừ.” Tiêu Phàm ngồi trên đất, vô lực lên tiếng đáp lời.
“Anh đã biết từ lâu rồi?”
“Ừ.” Tiêu Phàm thở dài.
“Dám ức hiếp em họ của đại mỹ nữ ta đây, cái lũ Biều Đặc Phong kia, haha, thật nực cười.” Bán Trường Miên áo đen vỗ tay khẽ cất tiếng hát: "you|are|beautiful, you|are|beautiful, you|are|beautiful|is|true. . . . . ." (you|are|beautiful——James|Blunt)
“Chị Trường Miên, chị lợi hại thật đấy!” Xà Cơ vui mừng chạy lại ôm lấy Bán Trường Miên.
“Ban nãy khi ngươi và Bàn Tử giao chiến, thể hiện cũng không tồi.” Bán Trường Miên áo đen xoa xoa đầu Xà Cơ, sau đó đi về phía khối băng trước mặt nói: “Miên Miên, chị đến rồi, đừng sợ.”
Răng rắc răng rắc, khối băng rốt cuộc cũng tan chảy để lộ người mà Att luôn mong chờ, chỉ tiếc rằng Att lại không nhìn thấy.
“Miên Miên, đến đây chị ôm cái nào!” Bán Trường Miên áo đen nhẹ nhàng ôn nhu ôm lấy Miên Miên. Miên Miên hạnh phúc cười trong vòng tay của chị.
Doanh địa Sa Mạ Bò Cạp chỉ có cát đá, không có cỏ dại nhưng trên đất lại có vài đốm lửa màu đen. Bên cạnh những đốm lửa màu đen này là những món trang bị của người chơi có id màu đỏ, chứng minh là họ đã từng ở đây…
*PS: Về trạng thái hắc hóa của MM Trường Miên
Đối với Open Beta của trò chơi, vâng, chính là Open beta! Sau khi trạng thái hắc hóa của Trường Miên MM xuất hiện liền nhảy đến giai đoạn kết thúc chiến đấu là do tác giả cố ý viết như vậy chứ không phải là nhẫm lẫn về số chương hoặc do tác giả lười biếng (thực ra thì cũng hơi hơi…)
Đối với nhiều độc giả thì cách viết này khiến tình tiết truyện diễn ra một cách quá nhanh, không kịp thích ứng và tác giả thật sự xin lỗi về điều này.
Nhưng để thể hiện sức chiến đấu mạnh mẽ, dễ như chẻ tre sau khi hắc hóa của nhân vật Trường Miên, tác giả cảm thấy viết như vậy thì cá tính hơn.
...
Đi về phía bắc của thành Ác Ma Abaddon một đoạn xa hơn quãng đường đi đến thung lũng Rắn Cát một chút, ở đây có một thung lũng khác với rất nhiều sinh vật khổng lồ, xấu xí và tham lam.
Bọn chúng cao khoảng hai đến ba mét, nặng khoảng một trăm đến hai trăm kg, thân hình cường tráng, làn da màu xanh lam nhạt hoặc nâu nhạt. Có một vài trong số chúng bị Shaman (*) trong tộc vẽ những hình kỳ quái lên da thịt. Trên mặt chúng chỉ có duy nhất một con mắt, mũi lệch miệng méo, răng nanh lộ hẳn ra ngoài trông gớm ghiếc vô cùng.
(*) Shaman là những người trung gian, có thể tiếp cận với thế giới tâm linh hữu hình nào đó mà đa số thành viên khác không tiếp cận được (chúng ta thường gọi là có khả năng ngoại cảm).
Đa số bọn chúng chỉ có một cái đầu, nhưng thi thoảng cũng có kẻ có tận hai cái. Có điều chúng có một hay hai cái đầu cũng chẳng quan trọng mấy, bởi vì dù nhiều đầu hơn thì trí thông minh của chúng cũng chẳng tăng thêm được. Nói cách khác, chúng là những quái nhân ngu đần ăn thịt người và được gọi là Orge.
Dân cư nơi đây thưa thớt, trừ mấy con Orge đó ra thì rất hiếm thấy có người chơi bén mảng đến đây. Bởi Orge là quái vật cấp 20 đến 25, trong khi những game thủ thuộc đội đầu tiên chơi Tân Sinh vẫn chưa có bao nhiêu người đạt đến cấp 20 cả.
Nhưng trên đời chẳng có gì là tuyệt đối. Sau khi một Orge da xanh bị chém làm đôi, bóng dáng của một người chơi dần dần hiện ra.
Nhờ mấy điểm kinh nghiệm thu được khi chém con Orge kia, cơ thể người nọ đột nhiên phát ra ánh sáng chói lòa, hóa ra hắn ta đã lên đến cấp 20.
Sau cấp 15, càng muốn thăng cấp càng cần nhiều điểm kinh nghiệm hơn. Vì vậy, Tịch Dương đã đạt được cấp 15 rất lâu rồi nhưng hiện giờ cũng chỉ mới cuối 16 gần qua 17 thôi. Không hiểu người trước mắt đến từ đâu mà có thể vượt mặt cao thủ nổi tiếng Tịch Dương, đạt cấp 20 nhanh như thế.
Chỉ thấy hắn ta có một gương mặt góc cạnh với những đường nét rõ ràng, mày kiếm mắt sáng, đôi môi đầy đặn, có tướng Đế vương trông cực kỳ khí phách. Hắn ta mặc một bộ áo giáp đen tuyền, áo choàng đỏ tươi cột trên vai, hông đeo một cây kiếm thật to màu đen, máu của con Orge khi nãy chảy xuôi theo lưỡi kiếm.
id màu đỏ trên đầu đã minh chứng cho sự hùng mạnh và liều lĩnh của hắn ta, hai chữ “Ác Long” dường như muốn khắc thật sâu trên vùng đất của trận doanh Ác Ma này.
Ác Long rất vui mừng vì mình đã lên đến cấp 20, thậm chí đến Tiểu Sửu Hoàng có thực lực kinh khủng kia cũng mới đạt cấp 18 thôi, chứng tỏ hiện giờ hắn ta là người dẫn đầu trận doanh Ác Ma này, danh tiếng của hắn ta nhất định cũng sẽ tăng vọt. Hơn nữa trong trận doanh Ác Ma cũng mới chỉ có mình Ác Long lập ra công hội, có thể nói là bá chủ ở một phương, uy thế lớn vô cùng, bá nghiệp vĩ đại chỉ nằm trong tầm tay.
Vốn dĩ thực lực của Ác Long đã rất mạnh rồi, lại còn thêm danh hiệu Lão đại công hội. Lúc Open Beta, hắn ta đã điều động tài nguyên của công hội để tự biến mình thành một chiến sĩ siêu cấp.
Bây giờ hắn ta đã đến cấp 20 rồi, cho dù Tiểu Sửu Hoàng biến thái kia có tìm tới thì cũng không giết được hắn ta.