Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Ác Ma Doanh Địa

Chương 90: Hoàng Ma Tử Nhanh Trí (2)

Chương 90: Hoàng Ma Tử Nhanh Trí (2)



Nhóm dịch: Fulybook

Nguồn: Truyện YY

Nghe lời nói mập mờ ấy, mặt Tiêu Phàm đỏ bừng lên không khác gì quả cà chua, chẳng thốt ra nổi một câu nào. Lúc này khi nhìn Nhện Độc, hắn không thấy nàng xấu xa âm hiểm nữa mà vô cùng đáng yêu.

Sau khi Nhện Độc đã rời khỏi đó, Tiêu Phàm lặng lẽ trốn đi, lấm la lấm lét nhìn ngó xung quanh, chỉ sợ mấy người Hổ Nữu phát hiện. Sau đó, hắn ôm trái tim mộng ước chờ mong của mình, thật cẩn thận mở bức “thư tình” mà Nhện Độc đưa cho...

“Đờ mờ! Con mẹ này đúng là nham hiểm thối tha làm người ta căm ghét!” Tiếng gào của Tiêu Phàm làm mấy người còn sót lại trong Vũ Hội Ác Ma cả kinh, rối rít nhìn sang...

Trên giấy là nét chữ nắn nót mềm mại của Nhện Độc...

Xin ngài hãy cẩn thận ngẫm lại xem mình có những biểu hiện dưới đây hay không, sau khi suy ngẫm kỹ càng hãy trả lời tôi, kể lại tỉ mỉ cho tôi nghe. Những trải nghiệm của ngài chính là tài liệu quý giá giúp tôi sáng tác.

Có thể nhìn thấy linh hồn ở nơi hẻo lánh.

Có thể nghe được một vài tiếng động bất thường.

Tâm trạng sa sút chán nản.

Có người nhà gặp bất hạnh.

Tự nhiên muốn ăn thịt sống.

Tự nhiên có xúc động muốn đâm người khác.

Bị những thứ âm u hấp dẫn.

Có ý nghĩ muốn tự sát vì không muốn gây thêm phiền phức cho người khác và suy nghĩ tự sát bằng cách nào để người ta không tìm ra thi thể.

...

Đây chẳng phải là lá thư tình sướt mướt gửi gắm tình cảm gì cả, mà thực chất là mấy lời nguyền rủa cực kỳ tiêu cực! Quả nhiên trong trận doanh Ác Ma này toàn là mấy kẻ biến thái!

Ác Long nhìn thấy cấp bậc đang không ngừng rớt xuống, lại thêm sự tổn thất của tất cả mọi người trong Hắc Long bang, y đã không thể tiếp tục giữ vững sự bình tĩnh nữa rồi...

Lúc này đây y thật sự là bị thiệt không ít. Không chỉ có việc không thể đánh tới được con vượn lớn Hắc Phong để đoạt lấy kinh nghiệm và trang bị, Năng lực chiến đấu của các thành viên trong Hắc Long bang cũng chịu tổn thất không nhỏ. Cho dù là về mặt cấp bậc hay là trang bị thì cũng đều không thể bù đắp lại trong một thời gian ngắn. Như vậy thì làm sao Hắc Long bang có thể tiếp tục đối đầu với các công hội lớn trong các trận doanh khác nữa?

"Không được! Không xử lí được bọn chúng thì mình không nuốt trôi được cơn giận này!" Ác Long đạp bàn rồi đứng lên.

"Nếu như hiện tại chúng ta cứ dồn ép họ một cách bừa bãi thì chỉ có thể kéo xa chênh lệch giữa bang chúng ta với các công hôi khác mà thôi. Như vậy chẳng thà bây giờ chúng ta cứ thành thật, vững vàng mở rộng từng bước. Dù sao thì ở trận doanh Ác Ma cũng có ưu thế mà các trận doanh khác không có được. Đó là chính ở nơi đây thì chỉ có nhà chúng ta xưng bá một vùng, không có bất kì đối thủ cạnh tranh nào. Cho đến khi chúng ta thật sự trở nên lớn mạnh thì không phải xử lí những đoàn đội nhỏ của mấy người kia sẽ dễ như trở bàn tay sao?" Một tiếng nói âm trầm vang vọng ra từ trong góc nhà. Nhện Độc đã biến về bộ dạng ác độc xấu xi tứ chi chạm đất kia.

Ác Long nhíu mày. Y nắm chặt tay, xoắn xuýt một hồi lâu rồi cuối cùng thở dài ôột hơi.

Nhện Độc phát ra tiếng cười hi hi: "Lần nay là tôi giúp anh rồi đó nhé."

Không biết Nhện Độc đang nói lời này với ai...

[Người ơi: Ác Long (Lời nói từ server Trung Quốc): Mệnh Phàm! Mối thù này mày đã kết xong với Hắc Long bang bọn tao. Mặc dù bây giờ bọn tao sẽ bỏ qua cho mày, nhưng mà mày cứ đợi đấy!]

Trận doanh Ác Ma vốn vẫn khá yên lặng rốt cuộc cũng có một người lên tiếng với những người chơi khác trong server. Chẳng qua lần này y lên tiếng chỉ vì một người, mà cái tên của người đó vẫn còn rất xa la với đại đa số mọi người...

"Vì sao mà mấy tên đần độn đều thích la lối om sòm nhỉ?" Nghe thấy âm thanh được truyền khắp server, Tiêu Phàm bịt hai lỗ tai lại.

...

Hào Đại Bàn: Phàm ca oai phong thật! Đi đến đâu cũng có thể gây ra ảnh hưởng lớn như vậy!

Lập tức người bạn thuở đóng bỉm Tiểu Bàn gửi tin chúc mừng từ xã khu đến trận doanh Thú Nhân. Tiểu Bàn cũng không hề lo lắng cho Tiêu Phàm, hẳn hiểu rất rõ bản lĩnh của anh em mình khi chơi game.

Mệnh Phàm: Đương nhiên. Ông cũng không xem lại xem tôi là ai? Tiểu Bàn, bên ông thế nào rồi?

Hàn Đại Bàn: Tôi đổi chức thành chiến sĩ thú nhân rồi, gia nhập vào công hội Chiến Minh. Công hội Chiến Minh chính là một trong hai công hội lớp ở trong trận doanh Thú Nhân bên tôi đó nha.

Mệnh Phàm: Ngon đấy. Thế này thì tôi cũng yên tâm hơn nhiều rồi.

Hàn Đại Bàn: Đù. Từ khi nào tôi lại khiến ông phải lo lắng đấy.

Mệnh Phàm: Được rồi. Vậy cứ như thế đi đã. Tôi tiếp tục luyện cấp, nếu không cấp bậc thấp quá sẽ bị tên rùa con kia khinh thường. Bye bye.

...

"Nghe được không? Là Phàm ca yeah." A Hoa tỷ tết tóc hai bên vẫn mặc một chiếc váy công chúa màu hồng phấn không hề hợp với cô ta, vẻ mặt si mê lên tiếng.

"Đệt! Cái đám Hắc Long bang này có phải là rảnh rỗi sinh nông nổi hay không? Từ lần trước gặp phải tên Tam Cá Điếu Ti kia, mỹ nữ đây đã biết Hắc Long bang cũng chẳng phải loại tốt đẹp gì." A Hoa tỷ nghe thấy Hắc Long bang kết thù với Tiêu Phàm, lòng đầy căm phẫn nói.

"Đúng vậy. Lần trước em có xem Mệnh Phàm ca ca lúc đang giao chiến với lão đại Ác Long của Hắc Long bang. Em cũng biết đám người Hắc Long bang đó không phải là người tốt!" Âm thanh trong veo non nớt này phát ra từ một cô gái đeo băng bịt mắt bên mắt phải mà không phải là từ A Phát ca và A Quý ca đang hầm hầm hừ hừ phía sau A Hoa tỷ.

Sau lần trước xem trộm Tiêu Phàm PK với Ác Long, Tiểu Khuyển Du Lục Hoa liền hết sức mê mẩn phương pháp chiến đấu tà mị mà bất cần kia của Tiêu Phàm. Hắn cầm chặt thanh đoản kiếm, không hề sợ hãi mà xông về phía trước, hắn ngỗ ngược mà điên cuồng, hắn tàn bạo cắn xém hắn ngã xuống người đầy máu me. Mỗi lần nhớ lại hình ảnh đó, Tiểu Khuyển Du Lục Hoa đều cảm thấy tim cô đập nhanh. Tiếc rằng lần trước cô lại không có đủ can đảm đi ra chào hỏi hắn, bỏ lỡ mất cơ hội duy nhất được giao lưu với hắn. Cuối cùng cô lại phát hiện, thậm chí cô còn không biết cả tên của hắn.

Có điều, may mắn rằng sau đó Tiểu Khuyên Du Lục Hoa lại gặp được một đội ngũ có tên là Bá Vương Hoa. Vốn dĩ là trung hợp, cô lại chia sẻ cho đội trưởng của đội ngũ này là A Hoa tỷ xem bức ảnh chụp lúc đang chiến đầu ở chiến trường xa xa trong khi hai người đang bàn luận về người mà họ ngưỡng mộ. Cuối cùng lại phát hiện A Hoa tỷ cũng quen biết người chơi này.

Cũng biết được hóa ra người chơi này tên là Mệnh Phàm.

Vậy nên Tiểu Khuyển Du Lục Hoa cũng liền gia nhập Bá Vương Hoa của người có gì đó sai sai A Hoa tỷ.

"Em nói nè, tên Mệnh Phàm kia thật sự tốt như vậy sao? Vì sao mà mọi người đều nói đỡ cho hắn ta?" Âm thanh này vẫn không phải là từ "hầm hầm hừ hừ" của Bá Vương Hoa. Bởi vì nghe qua thì có chút nũng nịu...

...

Trong một rừng cây ở bên trong trận doanh Tinh Linh...

"Chị ơi, hình như kia là người lần trước đã mắng chửi người khác ở trên tieba Tân Sinh kìa!"

Một nữ sinh mặt mày tựa như tiên nữ trong tranh hưng phấn nói với một nữ sinh khác đang đứng bên cạnh.

Nữ sinh khác ấy nhìn thân hình thôi đã được xem như là hiếm gặp trên thế gian. Nhưng nếu bạn nhìn kỳ gương mặt của cô ấy, chắc chắn bạn sẽ còn cảm thấy thế giới này sẽ tươi đẹp sắc màu hơn trước vài phần. Bởi rằng đại đa số người chơi đều sẽ mê muội phải vì cô ấy.

Nếu như so sánh cô ấy với cô gái lần trước ở Tiên Linh thì mặt mũi của họ lại có chút giống nhau. Chỉ là cô ấy lại có nhiều khí khái hào hùng hơn, cường thế hơn, tựa như một nhành mai nở trong nơi tuyết trắng. Quật cường nở rộ như vậy khiến cho người ta ngửi được mùi hương bỗng cảm thấy một sự kính trọng.

Mà người lên tiếng trước lại là một đóa hoa tươi nở trong ngày xuân ấm áp. Nhưng cho dù đặt bông hoa ấy ở giữa một bụi hoa trăm hoa đua sắc thì vẫn có thể khiến cho người khác phải chú ý đến mình.

Nếu như hai người này cùng đi trên đường, vậy thì sẽ khiến không biết bao nhiêu thiếu nam trên đường trở nên mê muội.




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch