Có một bộ phận người chuyên môn cướp đoạt kho hàng trên thuyền biển của phường thị Đường Khẩu.
Cho nên bọn họ mới có thể tới nơi này thủ tiêu tang vật.
“Năm viên hạt châu thì một cái năm trăm. Ngươi đưa cho ta bốn ngàn là được.” Chủ quán nói.
Con số này có thể mua một động phủ thượng đẳng, cũng đủ để một tu sĩ Dưỡng Thần tiêu xài tu luyện một năm.
“Chỗ của ngươi có thu mua đồ vật hay không?” Lục Khiêm đột nhiên hỏi.
“Thu, đương nhiên là thu.”
Lục Khiêm vung tay lên, trong túi Hồ Thiên xôn xao đổ ra một đống lớn.
Túi và hồ lô của đạo sĩ tóc đỏ, pháp khí dược liệu pháp y lục soát từ trên người chính phái và đồ cất chứa trên người Ngưu Tinh.
Ngoại trừ dược liệu cần thiết và thịt Địa Sát Dị Thú, thì mấy thứ khác đều không có bao lớn tác dụng đối với Lục Khiêm.
“Hả?” Chủ quán có chút kinh ngạc, con ngươi màu lục đậm nhìn chăm chú vào Lục Khiêm, ý tứ sâu xa nói: “Hóa ra là người đồng đạo.”
“Tổng cộng năm ngàn năm trăm Pháp tiền, đưa ngươi một ngàn năm trăm. Có rảnh thường xuyên tới nha. Đúng rồi, ra cửa cẩn thận một chút, nơi này khác với chợ Quỷ khác.”
Chủ quán nhìn những ánh mắt như có như không ở xung quanh.
Giao dịch giữa hai người rõ ràng bị người có tâm chú ý tới.
“Không sao!”
Lục Khiêm cười lạnh như băng, dám có ý đồ với mình sao.
Sát khí lộ ra, giống như có gai ở sau lưng.
Trong lòng chủ quán chấn động, mơ hồ có cảm giác giống như bị một con cự thú cổ xưa theo dõi.
Tu vi của người này không tầm thường!
“Tại hạ cáo lui đi trước.”
Đồ vật trên quầy hàng biến mất.
Bóng người Lục Khiêm chợt lóe, biến mất tại chỗ.
Xuyên qua cửa động tối đen, trong động có một luồng hơi thở ẩm ướt, ngửi rất không quen.
Ầm!
Tại lòng núi phía trước, sương mù quỷ màu lục đậm lan tràn, một bóng người che kín cửa động.
Một bộ xương trắng tím cao chín thước, gai xương giống như con dao găm sắc bén, dài khoảng một thước, trong hốc mắt sâu thẳm có một đoàn quỷ hỏa.
“Giao hết đồ vật trên người ra đây, tha cho ngươi không chết.” Xương trắng thốt ra âm thanh khàn khàn.
Sương mù quỷ dần dần tràn ngập, Lục Khiêm bị bao vây trong đó.
“Nếu ta không giao thì sao?” Lục Khiêm cười nói.
“Chết!”
Miệng Âm Ma trên xương trắng phun ra sương khói âm u.
“Phù!”
Lục Khiêm phản ứng càng nhanh hơn, há mồm phun một cái, Huyền Kim Kiếm Nang bay ra từ trong miệng, từ nhỏ biến thành lớn.
Xì!
Kim khí như sương, lộ rõ phong mang, kim quang chiếu sáng toàn bộ sơn động âm trầm.
Nó giống như con rồng bay lượn, không phải bay về phía xương trắng Âm Ma, mà là vách động phía trên bên phải.
Bên vách động đó không có một bóng người.
Kim khí hơi chuyển một cái, âm thanh một đợt bọt khí bể tan tành vang lên, một người mặc đồ đen mang mặt nạ xuất hiện.
“Kiếm khí? Vậy mà lại phá được Huyền Âm Hộ Thể của ta, không đúng, tiền bối tha mạng! Tha mạng… A!”
Thần quang của kim khí rạng rỡ, khi thu hồi Kiếm Nang, tại chỗ chỉ còn lại bột mịn.
Lần đầu tiên Kim Nang thể hiện uy lực, quả nhiên là kim khí chí cương chí cường.
Đạo nhân tử vong, xương trắng Âm Ma cũng biến mất theo.
Lục Khiêm không nói gì, tiến lên thu lấy túi của người này.
Trên đời luôn có những người ôm may mắn trong lòng như thế này, đã biết rõ không nằm trong năng lực của mình, nhưng lại cố chấp hết lần này tới lần khác vì đó.
Trong phòng đan.
Ánh lửa sáng rực, nóng hôi hổi.
Đạo nhân áo đen ngồi xếp bằng, hai mắt khép hờ, tâm thần dần dần trôi về nơi xa.
Thủy Hỏa Duyên Hống Luyện Đan thuật (đại thành: 11000)
Tu luyện nhiều ngày, rốt cuộc cũng luyện Luyện Đan thuật đến đại thành, hiện tại tiếp tục luyện chế Nhân Phẩm Nhị Khiếu Kim đan.
Luyện đan gồm hỏa hầu*, tinh luyện, các loại dược có công dụng khác nhau.
*độ lửa
Luyện chế một viên đan dược tăng khoảng năm điểm khắc độ, tốc độ cũng nhanh.
Lục Khiêm điều hòa hơi thở xong, hỏa hầu của lò luyện đan cũng đã đủ.
Linh Tính Tàng Thần đan có tác dụng dưỡng sinh an hồn.
Không tính là đan chuyên để Ngưng Sát, nhưng lại có thể bảo vệ thần hồn trong quá trình Ngưng Sát.
Hắn chợt lấy thịt Tam Thủ Thủy Xà, yêu đan Xích Nhu và năm viên hạt châu Linh Tính ra.
Hắn nghĩ nghĩ, vẫn nên phân chia ra một chút.
Hiện tại chưa đủ độ thuần thục, đừng để một hồi lại hỏng mất.
Ném Duyên Hống Kim Sa vào, tinh luyện Âm Dương Chi Tinh.
Trong lô đỉnh lóe ra ánh sáng vàng óng ánh.
Ầm!
Sau một tiếng vang nhỏ, quả nhiên không ngoài dự đoán đã hỏng rồi.
Độ thuần thục quá thấp.
Kế tiếp chính là quá trình luyện đan vừa buồn tẻ vừa phức tạp.
Hai ngày sau.
Ấm!
Nắp lò luyện đan nổ lớn mở ra.
Ba viên đan tròn xoe vàng óng ánh lơ lửng giữa không trung.
Khói lạ bốc lên, trong khói tím có một loại mùi đàn hương kỳ lạ.
Ngửi vào là cảm thấy tinh thần thoải mái, cả người khoan khoái.
“Ba viên đan dược, xác suất thành công cũng không cao, đủ để cho ta Ngưng Sát đến mức độ nhất định trong hai tháng.”