Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Bất Hủ Phàm Nhân

Chương 29: Tìm Đường Lui (2)

Chương 29: Tìm Đường Lui (2)


Nói xong, Hàn Thịnh An không để ý đến Mạc Vô Kỵ nữa, cùng các đại thần rời đi.

Mạc Vô Kỵ cũng nhanh chân bước theo, chỉ để lại Diêu Khang sắc mặt tái xanh. Diêu Khang không ngờ một hậu duệ Quận Vương nhỏ bé, sa sút cũng dám ngông cuồng như vậy. Dám nói trước mặt triều thần rằng chưa từng nghe qua Diêu Khang hắn, còn đối với Hàn Thịnh An thì ngưỡng mộ đã lâu. Phải biết rằng xét về quyền lực trong triều, hắn còn lớn hơn Hàn Thịnh An. Hàn Thịnh An chỉ là tước vị cao hơn hắn một chút mà thôi.

Nhìn bóng lưng Mạc Vô Kỵ vội vã rời đi, trong mắt Diêu Khang lóe lên một tia hàn quang.

...

Nếu không phải còn có vài việc quan trọng cần làm, Mạc Vô Kỵ thậm chí đã định đi theo Hàn Thịnh An đến Hàn Phủ ngay lập tức.

Nhưng hắn còn tám bình dược dịch khai mạch chưa mang theo, dù những dược dịch kia có hữu dụng hay không, hiện tại hắn cũng không vứt bỏ. Ai biết những dược dịch kia có thể thêm thứ gì đó, cuối cùng biến thành thật sự có thể khai mạch hay không?

Quan trọng hơn là, hắn còn hơn mười vạn kim tệ tại Đan Hán Luyện Dược. Những kim tệ này hắn cũng không bỏ lại, đó là bảo đảm sinh tồn của hắn. Ngoài ra, từ khi tiếp quản Đan Hán Luyện Dược, hắn chưa từng trở về nơi ở. Lần này đến Hàn Phủ, không biết khi nào mới có thể trở lại, có lẽ sẽ không có cơ hội trở về nữa. Hắn phải nhân cơ hội này trở về một chuyến, xem Yên Nhi có để lại vật gì quan trọng không.

Đến thế giới này, Yên Nhi là người duy nhất hắn lo lắng.

...

Mạc Vô Kỵ lần thứ hai trở lại Đan Hán Luyện Dược, thấy Lục Cửu Quân đang ngồi ở cửa xưởng, vẻ mặt như cha mẹ qua đời.

Thấy Mạc Vô Kỵ đến, Lục Cửu Quân như bị thiêu đốt mông, túm lấy Mạc Vô Kỵ hỏi:

- Mạc huynh đệ, đây là ý gì? Chúng ta sắp kiếm được bộn tiền, ngươi lại đem phương thuốc miễn phí cho không?

Mạc Vô Kỵ nghiêm mặt nói:

- Lão Lục, ta nghe Mi chưởng quỹ của Thừa Linh Cực Đan Phường nói một hồi, mới hiểu ra đạo lý này. Loại sản phẩm vượt thời đại này, nhất định phải ban ân cho vô số dân chúng tầm thường mới có thể cứu sống vô số người. Bằng không, chỉ là thuốc bảo mệnh cho kẻ có tiền mà thôi. Quy mô của Đan Hán Luyện Dược chúng ta căn bản không thể đáp ứng nhu cầu của nhiều người như vậy, chỉ có thể đem toa thuốc này đưa ra, để nhiều người tham gia vào. Như vậy giá Cửu Mệnh Chế Dược Dịch mới có thể hạ xuống.

Về phần lý do thực sự của việc đưa ra Cửu Mệnh Chế Dược Dịch là để bảo toàn tính mạng, Mạc Vô Kỵ chắc chắn sẽ không nói với Lục Cửu Quân. Lục Cửu Quân có thể tự mình hiểu ra, nhưng hắn tuyệt đối không thể nói.

- Được rồi, Mạc huynh đệ, ngươi có thể giúp Đan Hán Luyện Dược chúng ta nghiên cứu ra một loại sản phẩm mới được không?

Lục Cửu Quân dù sao cũng là người từng trải, khi cục diện không thể vãn hồi, hắn lập tức lui mà cầu thứ yếu.

Mạc Vô Kỵ vỗ vai Lục Cửu Quân:

- Lão Lục, nghe ta nói, tiếp tục sản xuất Cửu Mệnh Liệu Thương Dịch, chỉ là giảm giá thành. Nhớ kỹ, đôi khi thương hiệu dễ kiếm tiền hơn sản phẩm. Chờ Cửu Mệnh Liệu Thương Dịch lan rộng khắp Thừa Vũ Quốc, một vài kẻ có tiền sẽ chọn sản xuất Cửu Mệnh Liệu Thương Dịch trước. Đây là hiệu ứng thương hiệu, có thể tạo dựng thương hiệu này hay không là nhờ vào ngươi. Thực ra, việc ta cống hiến toa thuốc này, đối với Đan Hán Luyện Dược mà nói, có lẽ không phải chuyện xấu.

Lục Cửu Quân tin Mạc Vô Kỵ nhất, nghe Mạc Vô Kỵ nói, lúc này hắn đã hiểu ra, phấn chấn tinh thần nói:

- Mạc huynh đệ, tiếp theo chúng ta nên làm gì?

Mạc Vô Kỵ cười nói:

- Tiếp theo không phải chúng ta nên làm gì, mà là ngươi nên làm gì. Ta đã đồng ý lời mời của Hàn Lão Quận Công, đến Hàn Phủ làm khách, lần này trở về là để lấy đồ đạc, còn có lấy đi phần lợi nhuận thuộc về ta.

Mạc Vô Kỵ đến Hàn Phủ chỉ là làm một gia đinh, nhưng hắn cứ muốn nói cao thượng như vậy, là đến làm khách.

- A...

Lục Cửu Quân nhất thời ngây người, một lúc lâu mới thở dài:

- Ai, cái ao Đan Hán Luyện Dược này đích xác quá nhỏ bé so với Mạc huynh đệ, chúc mừng Mạc huynh đệ tiền đồ xán lạn. Mạc huynh đệ yên tâm, chỉ cần Đan Hán Luyện Dược còn kiếm được tiền, lợi nhuận của ngươi vẫn còn ở đây.

Mạc Vô Kỵ không còn ở Đan Hán Luyện Dược, Lục Cửu Quân có thể nói ra những lời này quả là không tệ.




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch