Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Binh Lâm Thiên Hạ

Chương 792: Binh tiến Tây Hải. (1)

Chương 792: Binh tiến Tây Hải. (1)



Lưu Cảnh sau khi tiêu diệt Tống Kiến bộ cũng không có lập tức suất quân tây tiến Quan Trung, mà là tiếp tục lưu lại Hà Hoàng, củng cố sự khống chế đối với khu vực Hà Hoàng. Hán triều ở khu vực Hà Hoàng xây dựng nên huyện Phá Khương và huyện Lâm Khương, thời kì Vương Mãng thiết lập quận Tây Hải, nhưng nơi quản lý có hiệu quả cũng chỉ ở một vùng cốc địa Hà Hoàng của phía đông Tây Hải. Tận đến mấy trăm năm sau thời kỳ Tùy Văn Đế mới đưa toàn bộ bắc bộ cao nguyên nhét vào bản đồ vương triều Trung Nguyên, đặt tên là quận Tây Hải.

Ba mươi năm trôi đi, trung ương triều đình quản lý đối với quận Tây Bình cũng đã là vô danh hữu thực, trên danh nghĩa quan phủ của quận Tây Bình là do triều đình bổ nhiệm, nhưng trên thực tế bọn họ lại nghe lệnh bởi Bình Hán Vương Tống Kiến.

Giữa Tống Kiến và trung ương triều đình cũng giữ vững tình hình như vậy, cho triều đình mặt mũi, còn lão lại nhận được lợi ích bên trong, quận Tây Bình là phạm vi thế lực của lão, từ sau khi Lưu Cảnh dẹp yên Tống Kiến, quận Tây Bình cũng liền thuận lợi quy về Hán quốc, nhưng chí hướng Lưu Cảnh cũng không dừng ở đây, hắn còn tiếp tục bành trướng về hướng phía tây, đem toàn bộ khu vực Tây Hải sát nhập vào địa đồ Hán quốc, thành lập quận Tây Hải.

Tây Hải cũng chính là hồ Thanh Hải của đời sau, ở thời kì Lưỡng Hán, Tây Hải có phạm vi chiếu rọi mênh mông, phương viên mấy ngàn dặm, hồ nước thuần khiết xanh thẳm, là một viên minh châu ở trên cao nguyên, ven hồ xung quanh là một thảm thảo nguyên mênh mông vô bờ. Lúc này xung quanh hồ Tây Hải vẫn là khu vực thưa thớt vạn dặm, người Khương sinh sống ít ỏi quanh đây.

Một chi người Khươngsinh sống trước tiên ở nơi này, nhưng lại có ít nhiều khác biệt với người Khương ở Trương Dịch - khu vực Hà Hoàng, được xưng là Sinh Khương, cũng chính là chưa từng trải qua quá trình Hán hóa, vẫn duy trì được cuộc sống nguyên thủy của người Khương, bọn họ vốn là cũng sinh sống ở khu vực Hà Hoàng, do nhiều lần tạo phản, từng gặp phải một lần trấn áp của vương triều Hán, chi Người Khương này liền chạy đến cao nguyên phía tây của Tây Hải, ở trên cao nguyên, bọn họ lấy chăn thả bắt cá mà sống, mấy trăm năm này trải qua cuộc sống nghèo khó trong yên lặng.

Nhưng cũng có thương nhân không quản gian khổ, không ngại ngàn dặm đến cao nguyên, dùng đồ thường nhật để trao đổi ngựa và bảo thạch của bọn họ, đặc biệt ngựa ở đây là giống Hán Huyết Bảo mã năm đó Hán Vũ đế ở Đại Uyên chinh phục được, nuôi thả ở đây, cộng thêm ở trên cao nguyên khí hậu rét lạnh thiếu dưỡng khí, khiến cho nơi đây chiến mã được sinh ra không chỉ to lớn khỏe mạnh, mà sức lực chịu được cũng vô cùng tốt, có thể nói là trân phẩm trong loài ngựa, vẫn là bảo mã mà tướng lĩnh Trung Nguyên tha thiết mơ ước.

Nhưng Hán Vương Lưu Cảnh suất lĩnh quân đội đến, đánh vỡ sự yên tĩnh của cao nguyên, tuy rằng các tù trưởng của người Khương cũng có dã tâm kiêu hùng bừng bừng, nhưng bản tính của người Khương tương đối ôn hòa lương thiện, không tàn bạo như dân tộc du mục phương bắc, bọn họ tuy rằng bị quân đội Hán triều xua đuổi nhưng vẫn là nén giận xuống, không dám phản kháng, yên lặng sinh sống ở trên cao nguyên hai trăm năm, sinh con đẻ cái.

Người Khương sinh sống ở cao nguyên Tây Hải khoảng hơn hai vạn, chia làm ba bộ lạc, phân bố ở tứ phía Tây Hải, vẫn thực hiện như chế độ nguyên thủy là tộc trưởng bộ lạc nắm quyền. Lúc này Lưu Cảnh dẫn một vạn năm ngàn kỵ binh quân Hán trú đóng ở bờ nam Tây Hải, hắn lần này tiến nhập cao nguyên, một mặt là muốn lợi dụng điều kiện của cao nguyên để huấn luyện kỵ binh, một mặt khác là tính toán thành lập Quận Tây Hải.

Đương nhiên, khu vực cao nguyên cũng không thích hợp canh nông, hắn cũng không có khả năng di dời người Hán đến nơi này sinh sống, ở nơi này vẫn là chăn nuôi là chủ yếu, hắn là suy xét để người Khương sáp nhập làm thần dân Hán quốc, mở rộng nghề chăn nuôi, làm cho nơi này thành nơi sản xuất chiến mã của quân Hán.

Trong đại trướng tiếng cười vang lên không ngừng, mấy tên dũng sĩ trong quân ở trong trướng biểu diễn đấu vật, trên bàn là núi thịt biển rượu, bày đầy đủ các loại hoa quả tươi của Trung Nguyên, Lưu Cảnh tọa ở bên trong, hai bên là hơn mười trưởng lão bộ lạc của người Khương, bọn họ được Lưu Cảnh mời đến để làm khách, nhận được thịnh tình khoản đãi của Hán vương.

Tuy nhiên trong tất cả các trưởng lão không phải ai cũng vui vẻ, có vài người có tâm sự nặng nề, bọn họ là người hiểu biết, quân đội Trung Nguyên lên đến cao nguyên không phải là đơn giản như là khách qua đường, sợ rằng bọn họ là nhìn trúng mảnh đất thảo nguyên màu mỡ này.

Trưởng lão cầm đầu người Khương tên là A Bảo, có chút thông hiểu Hán ngữ, lão dùng Hán ngữ nói với Lưu Cảnh:

- Điện hạ nói muốn khôi phục lại Quận Tây Hải như tiền Hán triều, nhưng trước kia Quận Tây Hải chỉ là khu vực Hà Hoàng, mà ngay cả thành dã ba góc của phía tây tại bờ đông Tây Hải, vương triều Trung Nguyên cũng không vượt qua địa khu cao nguyên, lần này vì sao Điện hạ lại suy xét sáp nhập toàn bộ khu vực cao nguyên vào Quận Tây Hải vậy?

Lưu Cảnh cười nói:

- Quận Tây Hải do Vương Mãnh thiết lập thật ra cũng bao gồm cả khu vực cao nguyên, chỉ là quận trị ở bờ đông Tây Hải mà thôi, ta cũng chỉ là khôi phục lại lãnh thổ Đại Hán ngày trước, có gì không thỏa đáng hay sao?

A Bảo biến sắc, lão dùng Khương ngữ nói với các trưởng lão khác mấy câu, tiếng cười biến mất, không khí trong đại trướng lập tức trở nên ngưng trọng, A Bảo lại lạnh lùng nói:

- Điện hạ muốn khôi phục lãnh thổ Đại Hán, cũng không có gì không được, nhưng chúng ta ở đây từng đời sinh sống gần hai trăm dặm, sớm đã biến nơi này thành gia viên của chính mình, an cư lạc nghiệp, cũng chưa từng xâm phạm đến Hà Hoàng, điện hạ hiện tại muốn thu hồi mảnh đất này, có phải là muốn đuổi chúng tôi di tản về hướng tây nữa phải không?

Lưu Cảnh mỉm cười:

- Trưởng lão quá đa nghi rồi, nơi đây khí hậu lạnh buốt, không thích hợp nông canh, ta thu hồi lại mảnh đất này cho ai sinh sống chứ? Mọi người vẫn có thể cùng tộc nhân của mình sinh sống ở đây như cũ, không có ai đuổi các ngươi đi, chỉ là các ngươi cần phải trở thành thần dân của Hán quốc, tiếp chịu quản lý của quan phủ.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch