Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Binh Lâm Thiên Hạ

Chương 793: Binh tiến Tây Hải. (2)

Chương 793: Binh tiến Tây Hải. (2)


- Quan phủ sẽ quản lý chúng tôi như thế nào? Muốn thu thuế chúng tôi, hay là làm lao dịch, hay là khiến chúng tôi giống tổ tiên chịu sự bóc lột của quan phủ?

A Bảo lại phiên dịch vài câu với mọi người, mười mấy trưởng lão đều trầm mặc, nhìn bọn họ có thể nhận ra, tiếp nhận quản lý của quan phủ chính là bóc lột bọn họ, bọn họ không thể chấp nhận.

Lưu Cảnh cũng không hề phát hỏa, vẫn như cười nói:

- Vì sao có quan phủ quản lý lại nhất định là trưng dịch thu thuế, vì sao lại nhất định là phải là người ta phái đến quản lý, chẳng lẽ ta không thể bổ nhiệm người của các người làm Thái thú sao? Ví như A Bảo trưởng lão, ta cảm thấy để ngươi làm Thái thú là không ai thích hợp hơn rồi, không cần các ngươi nộp thuế đóng phú, cũng không cần các ngươi phục lao dịch, chiến mã và dê bò của các ngươi, ta dùng lương thực và vải vóc đến trao đổi, nếu ta cần người lao động, ta cũng sẽ trả các ngươi thù lao xứng đáng với các ngươi, các ngươi cảm thấy như thế nào?

Sắc mặt A Bảo thoáng dịu ôn hòa đi một chút, đem phiên dịch lại những lời của Lưu Cảnh cho mọi người, trong đại trướng lập tức một xôn xao, mọi người hạ thấp giọng nghị luận. Lúc này, A Bảo nói với Lưu Cảnh:

- Điện hạ, có thể cho chúng ta ở trướng khác thảo luận một chút hay không.

- Được!

Lưu Cảnh lập tức phân phó thuộc hạ dẫn bọn họ đến đại trướng bên cạnh thảo luận, đợi cho các trưởng lão đều rời khỏi hết, Pháp Chính cười nói với Lưu Cảnh:

- Thật ra ta cảm thấy kiến nghị của Bàng quân sư cũng không tệ, dự tính mở rộng quận Tây Bình, bao gồm toàn bộ phía tây Tây Hải trong đó, cũng không cần thiết lập đơn độc Quận Tây Hải, bọn họ cũng sẽ không còn chống đối như vậy nữa.

Lưu Cảnh lắc lắc đầu:

- Nếu là như vậy, so với trước có gì khác biệt chứ? Vẫn chỉ là lãnh thổ trên danh nghĩa, mấu chốt không phải ở mảnh đất đó, mà là con người, nhất định phải khiến người Khương nơi đây trở thành thần dân của Hán quốc, để bọn họ ý thức được, bọn họ cũng là người Hán quốc, sau khi trải qua mấy chục năm đồng hóa sẽ dần dần nộp thuế phú giống người Khương Đê ở khu vực Hà Hoàng.

- Nếu bọn họ không đáp ứng thì sao?

Lưu Cảnh lạnh lùng cười:

- Quân đội của ta đã lên đến cao nguyên này, đối với bọn họ trước tiên dùng thủ đoạn dụ dỗ, nếu không biết điều, vậy đừng trách ta không khách khí.

Pháp Chính cười khổ một tiếng nói:

- Tên A Bảo này rất khôn khéo, tuy rằng đề xuất thảo luận, thì nên hiểu được sự lợi hại trong đó, ta nghĩ bọn họ là muốn nhận được lợi ích lớn nhất.

- Chỉ cần không xúc phạm đến đến ranh giới cuối cùng, cho bọn họ chiếm được lợi cũng không sao, ta nghĩ chỉ cần cho con cháu của bọn họ sau khi nếm được lợi ích của thần dân Đại Hán xong lại cho bọn họ tự do, khôi phục cuộc sống nghèo khổ như trước, chỉ sợ rằng lúc ấy bọn họ không chịu khổ được nữa.

Lúc này, hơn mười trưởng lão lại trở lại trong đại trướng, trong lòng mọi người đều biết, Lưu Cảnh suất lĩnh một vạn năm ngàn kỵ binh đến cao nguyên, nếu như bọn họ dám không đáp ứng, hôm nay họ cũng không có đường về rồi, bộ tộc của bọn họ cũng sẽ bị diệt tộc, quân Hán sẽ đưa người Thổ Dục Hồn dễ bảo hơn đến thay thế bọn họ, điểm này, trong lòng bọn họ biết rõ, trải quả một cuộc thảo luận, mọi người rốt cuộc đã ra quyết định, so với bị diệt vong, chi bằng học cách thảo hiệp.

A Bảo ôm quyền nói:

- Khởi bẩm Hán Vương điện hạ, chúng tôi thảo luận xong rồi, chúng tôi có ba điều kiện, nếu như điện hạ có thể đáp ứng, chúng tôi nguyện quy thuận làm thần dân Hán quốc.

- Mời nói, ta rửa tai lắng nghe.

- Điều kiện thứ nhất đó là hứa hẹn vừa rồi của Hán Vương điện hạ, không cần chúng tôi nộp thuế dâng phú, cũng không cần chúng tôi phục lao dịch, xin hỏi đây là trong thời gian ngắn hay dài?

Lưu Cảnh giơ ra năm đầu ngon tay:

- Thời hạn năm mươi năm, sau năm mươi năm, dựa theo một nửa thuế phú của người Đê ở Hà Hoàng để nộp, vĩnh viễn không thay đổi, ta có thể cam kết trên văn bản.

Mọi người ngơ ngác nhìn nhau, trong lòng A Bảo thầm nghĩ ""điều kiện như vậy thật sự không tệ, ít nhất không thiệt"". Lão liền gật gật đầu, lại nói:

- Điều kiện thứ hai là Tthái thú nhất định phải do tộc nhân của chúng tôi đề cử, không nhất định là tộc nhân của chúng tôi, là người Hán cũng được, nhưng cần có được sự nhất trí ủng hộ của chúng tôi mới được.

Lưu Cảnh cười:

- Điều kiện này cũng không thành vần đề, ngoài ra, ta còn cần phái mấy tên quan phủ đến đảm nhiệm Quận thừa, Tòng sự, ta nghĩ các vị cũng nên đáp ứng đi!

- Có thể phái quan văn đến, chúng tôi có thể tiếp nhận.

A Bảo hít sâu một hơi, nói đến điều kiện thứ ba trọng yếu nhất:

- Điều kiến thứ ba của chúng tôi là liên quan đến việc quân đội đóng giữ.

- Chờ một chút!

Sắc mặt Lưu cảnh thay đổi, cắt ngang lời nói của lão:

- Lời nói thô tục ta nói trước, nếu như đã là lãnh thổ Hán quốc, ta sẽ nhất định phải đóng quân ở Quận Tây Hải, đây chính là giới hạn của ta, vấn đề có thể thương lượng về quân đóng ở đây chỉ là bao nhiêu mà thôi.

Trên mặt mọi người đều lộ ra vẻ thất vọng, bọn họ vốn là không hy vọng Hán quân trú đóng, hiện tại Lưu Cảnh kiên quyết không đáp ứng, bọn họ chỉ có thể lui lại một chút rồi, A Bảo nói:

- Kỳ thực Điện hạ đã trú đóng một ngàn quân ở Đại Đấu Bạt cốc phía bắc Tây Hải, đây chính là trú quân ở Quận Tây Hải rồi, chẳng lẽ còn phải gia tăng thêm trú quân sao?

Lưu Cảnh nghiêm nghị nói:

- Ở Đại Đấu Bạt cốc trú quân là vì thông đạo trọng yếu, quan hệ đến trú quân ở Quận Tây Hải không lớn, ta dự định ở Hải Tây và Hải Đông xây dựng một tòa quân thành, mỗi tòa trú quân một ngàn người, ngoài ra ở khu vực Hà Khúc xây dựng một tòa quân thành, cũng trú quân một ngàn, như vậy toàn bộ Quận Tây Hải sẽ có bốn ngàn trú quân, quân phí và lương thảo không cần các người chịu, nếu như con cháu các ngươi nguyện ý tòng quân, ta cũng sẽ rất hoan nghênh, đây là kế hoạch ta đã sớm định rồi.

A Bảo thấy thái độ kiên quyết của Lưu Cảnh, lại cùng mọi người thương nghị một lúc, cuối cùng cũng đáp ứng:

- Vậy chúng ta một lời là định!





trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch