Liên quan đến việc thực vật dị biến xuất hiện ở căn tin số một, đêm hôm qua đã sớm lưu truyền bên trong các diễn đàn, nhưng ai cũng không rõ tình huống cụ thể.
Khang An Như vừa nói đến việc này, trong phòng học lập tức chấn động.
Lại là thực vật dị biến cấp C.
Đầu năm học bọn họ đã tận mắt nhìn thấy chúng trên đường núi của căn cứ, cũng biết rõ thực vật dị biến cấp bạc này đáng sợ đến cơ nào, huống chi trước đó không lâu giáo sư đã nhắc đến thực vật dị biến cấp C có thể cao đến hai mươi mét, cao bằng với ký túc xá của bọn họ.
"Lần này thực vật dị biến cấp C đã làm ba người chết và hai người bị thương, sau đó đã bị thủ vệ đội bắn chết." Khang An Như nói xong câu đó sau, ánh mắt rơi vào Triệu Ly Nông ở phía cuối lớp, sau đó thu hồi ánh mắt, giơ tay mở ra màn hình ở phía sau, nói "Tiếp theo chúng ta sẽ xem lại video giám sát hôm qua ở căn tin số một, các em nên quan sát kỹ xem thực vật dị biến công kích như thế nào."
Tất cả mọi người đều ồ lên! Đây là muốn cho bọn họ xem thực vật dị biến giết người như thế nào sao?
Khang An Như mặc kệ sinh viên bên dưới có tâm trạng gì, trong mắt hoảng sợ như thế nào, trực tiếp trình chiếu video giám sát của căn tin.
Cùng lúc đó, ở các lớp khác sự việc cũng diễn ra tương tự.
Triệu Ly Nông ngẩng đầu, trong video giám sát, người ngồi ở bàn ăn chính là nam sinh đã chết đầu tiên vào tối hôm qua.
Anh ta ăn không nhanh, thỉnh thoảng còn dùng quang não gửi tin nhắn, trên mặt vẫn mang theo nụ cười. Có lẽ video giám sát đã được xử lý trước, giọng nói của nam sinh được làm rõ, toàn bộ sinh viên trong lớp học đều có thể nghe được tiếng anh ta nói chuyện.
"Cây đào tôi trồng hiện đã kết quả rồi, số lượng không ít, rất nhanh có thể thu hoạch." Nam sinh cười nói với người đối diện trong quang não: “Với thành tích này, sau khi tốt nghiệp tôi có thể sẽ trở thành một cán bộ trồng trọt."
Cán bộ trồng trọt là mục tiêu cao nhất của tất cả sinh viên ở Căn cứ nông học số chín.
Thời khắc này, hầu như tất cả sinh viên đều có thể đồng cảm với anh ta, rõ ràng anh ta sắp trở thành cán bộ trồng trọt, nhưng cuối cùng lại chết ở trên bàn ăn của căn tin, nơi an toàn nhất trong nội thành.
Không có gì trớ trêu và đáng buồn hơn chuyện này.
Khang An Như đứng trong góc tối phòng học, đang ngẩng đầu xem video giám sát cùng với các sinh viên bên dưới.
Nam sinh cùng với người đối diện trên quang não một lúc rồi kết thúc, lúc này Ngụy Lệ và Triệu Ly Nông cùng bưng thức ăn đến, ngồi ở phía trước bên trái của anh ta.
Người trong lớp Nông học ban C nhìn qua một chút liền nhận ra được Triệu Ly Nông, không ít người vô thức quay đầu lại nhìn cô.
Ánh mắt Triệu Ly Nông vẫn nhìn vào trong video giám sát, không hề bị lay động, như thể không nhận ra những ánh mắt đó trong phòng học.
Rất nhanh đã đến đoạn nam sinh buông đũa xuống, mở tách trà thủy tinh và chuẩn bị uống.
Cho đến nay, vẫn chưa có người nào biết được thực vật dị biến này là xuất hiện từ đâu.
Mãi đến tận khi nam sinh hơi ngửa đầu uống nước, lá bạc hà mới đột nhiên phát sinh dị biến.
Bên trong phòng học trong nháy mắt tràn ngập tiếng thét chói tai, tiếng thở hổn hển, cùng với âm thanh ma sát do di chuyển chiếc ghế, thậm chí còn có âm thanh buồn nôn.
Cảnh tượng như thế này. . . Bất luận trong lòng đã chuẩn bị tinh thần trước như thế nào, cho dù người đã từng nhìn thấy vẫn không thể chịu đựng nổi.
"Mọi người phải xem cho kỹ!" Khang An Như vẫn đang im lặng thì quay đầu, mặt không cảm xúc nhìn đám sinh viên bên dưới: “Đây chính là bài học xương máu, thân là sinh viên nông học, nhất định phải thường xuyên cảnh giác đề phòng tất cả các loài thực vật, mặc dù chỉ là một chiếc lá ngâm ở trong một cái tách"
"Nếu như coi nhẹ, cuối cùng mất đi chỉ có thể là tính mạng của chính mình."
Trong video giám sát, cái chết của nam sinh vô cùng khó coi, chỉ có Ngụy Lệ và Triệu Ly Nông ở gần anh ta nhất phản ứng nhanh nhất, còn trong lúc mấu chốt lật tung bàn ăn để ngăn cản, tranh thủ được cơ hội mà chạy trốn, mà những người xung quanh hai người không kịp phải ứng thì phải chịu chết.
Mãi cho đến thủ vệ đội xông vào bắn chết lá bạc hà dị biến, đoạn video giám sát lúc này mới trình chiếu xong.
Khi màn hình tối đi, toàn bộ sinh viên trong phòng rốt cuộc mới thở phào một hơi, từ từ thư giãn.
"Lần này, đã có sinh viên phản ứng rất nhanh nên có thể tự cứu mình một mạng." Khang An Như đứng trên bục giảng một lần nữa, cô ấy không nhìn đến Triệu Ly Nông, nhưng bên dưới có không ít sinh viên lén lút liếc nhìn Triệu Ly Nông.
Trong video giám sát, Triệu Ly Nông quả thực phản ứng rất nhanh, ngay khi tách trà thủy tinh trong tay nam sinh nổ tung thì cô đã đứng dậy, lúc lá bạc hà xuyên qua hộp sọ của anh ta thì Triệu Ly Nông đã nắm lấy tay Ngụy Lệ ở đối diện kéo cô ấy qua.
Mà Ngụy Lệ ngồi cùng bàn đang quay đầu còn chưa kịp quay đầu lại.
Chỉ trong vài giây, cô đã kéo Ngụy Lệ chạy đi, đồng thời lật đổ bàn ăn.
"Trong các em, người có thể trở thành cán bộ trồng trọt hầu như không có." Khang An Như tàn nhẫn nhận xét tất cả các sinh viên bên dưới, nhưng lại không có ai phản bác: “Căn cứ nông học số chín không phải nơi từ thiện, từ khi các em đến nơi này báo danh nhập học, thì phải biết rõ nơi này là nơi nào."
"Không có tiền, không mua nổi hạt giống, không được thủ vệ đội bảo vệ, nói cho cùng khi các em đến nơi này, cũng chỉ là một loại thí nghiệm khác của Căn cứ trung ương."
"Từ Căn cứ trung ương đến Căn cứ nông học số chín, các em. . . bất quá cũng từ địa ngục này đi tới địa ngục khác." Khang An Như gằn từng chữ một: “Giả sử nếu may mắn, có thể bình an vượt qua bốn năm, cũng có người trở thành thợ trồng trọt, chí ít trong tương lai sẽ đủ ăn. Còn vận may không tốt. . . sẽ ở lại trong căn cứ này thậm chí cơ thể còn không được toàn thây."
Bên trong phòng học yên lặng như tờ.
Có rất nhiều người trong ban C hầu như cùng đường mạt lộ mới đến Căn cứ nông học số chín báo danh.
Khoảng thời gian này bọn họ quá an nhàn, không cần phải lo lắng một ngày ba bữa, cũng không gặp phải thực vật dị biến, rất nhiều người đều sắp quên bọn họ đang ở trong hoàn cảnh nào.
"Cho dù có tiền có thể thuê được thủ vệ giả bảo vệ, cũng không có thể bảo đảm hoàn toàn không xảy ra chuyện, thực vật dị biến rất khó lòng phòng bị.