Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Cao Thủ Thâu Hương

Chương 166: “ LẠN MỄ MỄ HOÀN “ (1)

Chương 166: “ LẠN MỄ MỄ HOÀN “ (1)


-Không biết hoàng thượng sẽ đem cành vàng lá ngọc nào gả cho Ngô Ứng Hùng vậy?

Vì để bợ đỡ cho tốt hơn, Vi Tiểu Bảo cũng đã bỏ ra một phen công phu tăng cao trình độ, gần gủi hoàng đế cố học hỏi thêm một ít thành ngữ..

-Có điều làm như vậy thì quá tiện nghi cho con rùa Ngô Ứng Hùng kia.

-Trẫm đương nhiên sẽ không dễ dàng như vậy ….

Đột nhiên ý thức được điều gì, Khang Hi nhìn Tống Thanh Thư rồi nói rằng:

-Trẫm dự định đem Kiến Ninh công chúa gả cho hắn, đến lúc đó Tiểu Bảo ngươi làm Tứ hôn sứ, Thanh Thư là Đại tướng quân tống tiễn, hai người các ngươi một đường hộ tống Kiến Ninh công chúa đến Sơn Hải quan, nhân cơ hội cố gắng lung lạc Ngô Tam Quế.

Thấy Khang Hi không nói tỉ mỉ công việc khi có Tống Thanh Thư, Vi Tiểu Bảo trong lòng vui vẻ: “ Xem ra ta mới đúng là người của Tiểu Huyền Tử, Tống Thanh Thư chắc chắn là không biết Kiến Ninh công chúa là nghiệt chủng của thái hậu giả mạo.

Vi Tiểu Bảo lại nghĩ đến Kiến Ninh công chúa cùng chính mình quan hệ cũng không tệ lắm, tướng mạo nàng tuy rằng không sánh được mấy phu nhân của hắn, nhưng cũng xem như là một mỹ nhân, giờ đem dâng cho Ngô Ứng Hùng cũng không khỏi đáng tiếc, trong long gã có chút không muốn, nhưng biết đây là hoàng đế sắp xếp, gã cũng không thể làm gì khác hơn được.

Có điều gã lại nghĩ lại tới, biết Ngô Tam Quế là kẻ giàu có đứng đầu trong thiên hạ, đối với quan chức triều đình từ trước đến giờ luôn luôn hào phóng rộng rãi, lần này đi Sơn Hải quan, gã cũng có thể kiếm được một món lớn, trong lòng nhất thời quay trở lại hài lòng.

Còn Tống Thanh Thư thì trong lòng chẳng muốn đi đâu cả, hiện giờ Hạ Thanh Thanh và Lý Nguyên Chỉ tung tích không rõ, hắn muốn lưu lại ở kinh thành hỏi thăm tăm tích hai người, với lại hắn cũng không nghĩ tới tham gia quá sâu vào trong nội bộ triều đình Mãn Thanh để giúp cho Khang Hi thanh trừ mối họa.

Mầm họa tầng tầng, nguy cơ tứ phía đối với triều đình Mãn Thanh mới là có lợi đối với Tống Thanh Thư, nếu như Khang Hi thật sự thành công thu dọn thế lực Ngô Tam Quế cùng với Bảo thân vương, nội tình Mãn Thanh không còn lo hiểm họa, với tài trí của Khang Hi e rằng sẽ cuốn trôi khắp thiên hạ, như vậy thì đời này Tống Thanh Thư chỉ có nước làm trâu ngựa cho Mãn Thanh mà thôi.

-Được rồi, các ngươi đi về trước chuẩn bị đi, sau ba ngày nữa sẽ khởi hành hộ tống Kiến Ninh công chúa đến Sơn Hải quan.

Khang Hi không biết bên trong suy nghĩ của hai người, nếu biết hai tên tâm phúc của mình, từng người đều mang tâm tư ý xấu riêng, e rằng tức đến chết.

Tống Thanh Thư trở lại nơi ở của mình, khi đẩy cửa vào, trong lòng thấp thỏm, hắn không biết nên làm sao khi đối mặt với Chu Chỉ Nhược. Khi nhìn thấy trong phòng không có một bóng người, giai nhân biệt tăm, trong lòng lại cảm thấy hơi buồn nhưng cũng có chút ít vui mừng.

………………………………………………………………………………………….

Lúc sáng sớm khi Tống Thanh Thư còn ở trên giường thì biết Chu Chỉ Nhược đã tỉnh rồi, chẳng qua là nàng còn tiếp tục giả bộ ngủ, nên hắn cũng tiện nói gì, hai người dường như đã đều có một loại hiểu ngầm, duy trì một tầng cuối cùng như chiếc khăn che mặt không có vén ra, Tống Thanh Thư không biết làm sao đối mặt Chu Chỉ Nhược, ngược lại thì Chu Chỉ Nhược cũng đồng dạng không biết làm sao đối mặt với Tống Thanh Thư.

Mang theo cừu hận tìm đến hắn trả thù, kết quả tiền mất tật mang, Chu Chỉ Nhược trong lòng đầy lúng túng.

"Hắn lúc này võ công đã ở trên mình, tối hôm qua lúc hắn bị thương đó là cơ hội tốt như vậy vậy mà mình cũng không nắm chắc, chuyện giết hắn sau này càng thêm khó, xem ra mình phải bỏ qua phương pháp luyện Cửu Âm Chân Kinh tốc thành, mà phải tu luyện nghiên cứu bên trong võ công tinh diệu thì mới có thể jy vọng báo thù."

Chu Chỉ Nhược lúc rời đi thì tự lẩm bẩm, không biết là nàng thật sự suy tư về chuyện báo thù hay là che lấp trong long đang hoảng loạn.

Tự nhắc mình không được mềm yếu, ánh mắt Chu Chỉ Nhược chuyển thành lạnh lẽo, nghĩ đến tại Động Đình hồ với hai tên tiểu tử: "Hai đứa bé này còn nhỏ như vậy mà cũng giữ gìn bảo vệ cho Tống Thanh Thư, tất nhiên bọn chúng cùng hắn có quan hệ mật thiết, đợi ta đem bọn chúng bắt được rồi đem đến trước mặt ngươi, xem ngươi là muốn mạng bọn chúng hay là mạng của mình….”

Nàng căm hận nhìn quanh gian phòng, rồi dứt khoát xoay người rời đi.

…………………………………………………………………………………………

Tống Thanh Thư khi nhìn thấy trong phòng mình đồ đạc lộn xộn tan nát, nơi này vỡ vụn bộ ấm trà bằng sứ, cái bàn nằm chõng gọng, tấm vải trên giường bị rạch rách mấy đường, làm cho Tống Thanh Thư da mặt co rúm lại.

Trong ba ngày còn lại, Tống Thanh Thư đi khắp nơi dò hỏi tin tức của Hạ Thanh Thanh cùng với Lý Nguyên Chỉ, cũng không có thu hoạch được gì, Hạ Thanh Thanh ở trong mắt Tống Thanh Thư ngoại trừ là một nữ nhân điềm đạm đáng yêu, còn thay mặt cho toàn bộ Kim Xà doanh. Lý Nguyên Chỉ thì không chỉ là một tiểu thư quan gia lém lỉnh, còn đại diện cho người phụ thân Đề đốc tay nắm trọng binh.

Nhưng bây giờ hai người bọn họ cũng không biết tung tích ở nơi nào, Tống Thanh Thư cảm thấy nỗ lực trước đây của mình đã hóa thành ánh trăng trong nước, cả người lập tức liền trở nên uể oải.

Ba ngày qua đi, Tống Thanh Thư cáo biệt Yến kinh thành, cùng với Vi Tiểu Bảo hộ tống Kiến Ninh công chúa đi tới Sơn Hải quan.

"Hy vọng các nàng nếu có quay trở lại thì có thể nhìn thấy dấu hiệu của mình để lại."

Tống Thanh Thư ngồi trên lưng ngựa, hộ vệ sát bên cạnh xe kiệu của Kiến Ninh công chúa mà suy nghĩ mông lung ..

Đương nhiên Tống Thanh Thư rất rõ ràng, chuyện hai nàng quay trở lại xác suất hầu như không có, thế giới này biển người mênh mông, nghĩ đến chuyện tìm gặp lại hai nàng không khác gì mò kim đáy biển.

"Thôi cứ xem như là hữu duyên thiên lý năng tương ngộ, xem ra giờ chỉ có dựa vào duyên phận, nhưng sao ta chán ghét cái loại cảm giác bất lực này quá.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch