Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Cao Thủ Thâu Hương

Chương 188: KHÔNG LÀM HÁI HOA ĐẠO TẶC. (1)

Chương 188: KHÔNG LÀM HÁI HOA ĐẠO TẶC. (1)


Mây đen gió lớn, chính là thời điểm thuận lợi để giết người phóng hỏa hoặc là thâu hương trộm ngọc.

Tống Thanh Thư một thân đồ dạ hành, đứng trên một ngọn núi nhỏ, mặc cho đêm khuya gió lạnh thốc vào toàn thân, hắn đang nhìn chăm chú về phía xa xa nơi thung lũng của Tam thánh am.

Đoán rằng lúc này người bên trong đã chìm vào mộng đẹp, Tống Thanh Thư thả người phóng một cái, thân thể bay theo gió phiêu lãng, lúc hết lực lại đạp nhẹ đầu mũi chân trên lá cây, thân hình liền tiếp tục vượt xa mấy trượng phía trước.

Khi hắn lặng yên tiến vào Tam thánh am, tận đáy lòng thầm nghĩ “Đạp Sa Vô Ngân quả nhiên có thể xưng tụng là thiên hạ đệ nhất khinh công hiện nay”.

Quan sát xung quanh một hồi, Tam thánh am không một tiếng động, thân hình hắn lại tiếp tục một đường hướng về phía gian phòng Trần Viên Viên tìm kiếm, vẫn còn ánh nến lập lòe lóe sáng hắt ra, tưởng rằng mẫu thân hai người còn thức, Tống Thanh Thư chờ đợi nhìn chằm chằm vào cửa sổ bằng giấy trước mặt một hồi, lắng nghe ở trong phòng vẫn vô cùng im lắng, hắn liền thấm nước bọt trên đầu ngón tay, nhẹ nhàng chọc thủng giấy khung cửa sổ, ghé mắt lại gần nhìn vào.

Trong phòng ẩn hiện nhìn thấy có hai người nằm trên giường, Tống Thanh Thơ cảm thấy bất ngờ khi thấy cây nến thắp trên bàn vẫn còn cháy gần hết: “Có lẽ là Trần Viên Viên cùng với nữ nhi của mình có nhiều tâm sự đến khuya mệt mỏi nên ngủ quên không kịp thổi nến…”

Cảm thán là vậy, nhưng vẫn nhớ đến mục đích của chuyến viếng thăm đêm nay, Tống Thanh Thử khẽ mở cửa sổ, lách vào, vừa đặt chân xuống đất thì chân sau chấm nhẹ trên nền đất, như mũi tên lao nhanh tới, trong chớp mắt điểm huyệt ngủ của hai người, lúc này hắn mới có thể thở phào nhẹ nhõm.

Đầu ngón tay truyền đến cảm giác mềm mại, dựa vào ánh nến khi mờ khi tỏ hắn cúi hắn đầu nhìn lại, trên cái giường rộng bằng gỗ Đàn hương được phủ lên một lớp đệm tơ, cái chăn trên người A Kha trượt xuống hơn nửa, lộ ra một nữa cái yếm lụa màu vàng, mái tóc đen mềm nhẹ như nước xõa ở phía trên, làm nổi bật ra lớp da thịt trắng như tuyết,trong giấc ngủ lông mi thật dài, theo mỗi lần hô hấp hơi rung động, nhấc góc chăn lên, Tống Thanh Thư nhẹ nhàng che kín lại cho nàng, tự lẩm bẩm:

"Tội lỗi tội lỗi, ta chỉ vì “Tứ Thập Nhị Chương Kinh” mới đến đây, không phải là cố ý chiếm tiện nghi của ngươi, đâm nay trời gió lạnh, ta thay ngươi đắp lại chăn, để tránh nhiễm vào người, xem như là bù đắp cho lần này mạo phạm."

Đắp xong chăn cho nàng, Tống Thanh Thư xoay đầu lại chuẩn bị tìm “Tứ Thập Nhị Chương Kinh “ giấu ở dưới cái gối mẫu thân A Kha, một cảnh đẹp đập vào mắt suýt chút nữa làm Tống Thanh Thư chảy cả máu mũi, nguyên lai Trần Viên Viên nằm mé trong, mơ hồ có thể thấy được phu nhân Trần Viên Viên uyển chuyển dáng người dịu dàng, áo đạo bào đã được thay bằng bộ xiêm y vương phi bằng lụa mỏng mông lung huyền ảo, bên dưới thân thể phu nhân như ẩn như hiện, mặc dù là nằm ngửa nhưng hai bầu vú vẫn đứng thẳng với lớp lụa mỏng khó lòng che giấu tất cả cái thân thể phong tình, đôi lông mày lá liễu như vầng trăng non, không tô vẽ mà đen nhánh, môi không son mà mọng đỏ, quả nhiên là xứng đáng hồng nhan họa thủy có thể làm cho nam nhân đoạt thành chiếm lũy vì nhan sắc này.

Đôi mắt nhắm chặt lại, tiếng thở phát ra nhè nhẹ, bộ ngực vững vàng lên lên xuống xuống, lúc này Trần Viên Viên dĩ nhiên lâm vào trong hôn mê khi bị điểm huyệt ngủ, thân thể mỹ hảo kia cứ như vậy hiện ra ở trong mắt tự Tống Thanh Thư, không gian trong phòng mang theo vài phần hương vị, quỷ dị tâm loạn thần mê tim đập càng lúc càng nhanh, nội tâm của hắn đang giãy dụa lấy..

Lớp vải tơ váy rủ xuống dính sát trên da thịt chảy xuống tại hai bên đùi, từ nơi chính giữa hai chân phồng lên một hình tam giác ngược lại, đó chính là chỗ thần bí nhất của Trần Viên Viên, một khu vực mà vô số nam nhân thiên hạ tha thiết ước mơ chạm vào ..

Tư thế nằm là một chân duỗi thẳng, một chân gấp khúc đầu gối co lại, ánh mắt của Tống Thanh Thư không đơn thuần nhìn đến bẹn đùi mà còn thấy cả cái mông lớn đẫy đà của phu nhân Trần Viên Viên, hưng phấn làm mất đi lý trí hắn nhẹ nhàng đem hai đùi của Trần Viên Viên dời về phía hai bên, vì thế cặp bắp đùi của phu nhân tách ra hoàn toàn, hắn thò tay đem cái tiểu nội khố nhỏ bằng tơ vén qua một bên, sau đó lại đem làn váy đưa lên đến phần bụng, như vậy từ rốn Trần Viên Viên trở xuống đều bạo lộ ra ngoài, xuyên thấu qua hình dạng cái âm hộ là đám lông gò mu nồng đậm, từ trung gian cái âm hộ, cái khe thịt khép thật chặt đang tràn ngập một mùi nhàn nhạt, tựa hồ có một loại mùi kỳ quái, là mùi khai khai hòa lẫn thoang thoảng hương thơm cơ thể? Không rõ ràng lắm, tóm lại loại mùi này mãnh liệt kích thích thần kinh Tống Thanh Thư , lửa dục triệt để nhen nhóm, hắn kìm lòng không đặng vươn tay của mình bao trùm đến trên âm hộ của phu nhân Trần Viên Viên.

Đám lông đen vô cùng mềm mại êm như nhung, thiên hạ mỹ nữ vạn ngàn, luôn luôn có chỗ nhỏ bất đồng, Tống Thanh Thư không phải là lần đầu tiên tiếp xúc âm hộ của nữ nhân, màu sắc bộ lông mu có đậm có nhạt khác nhau cũng không nói, bình thường, đại bộ phận các phu nhân thành thục có tuổi thì đều rõ ràng có bộ lông hơi cứng sờ lên có nham nhám trong tay, nhưng với Trần Viên Viên thì bất đồng, thảm lông âm hộ của phu nhân rất nhuyễn mềm, giống như là lông tơ của chim điêu vậy …

Danh xưng Trần Viên Viên là đệ nhất đại mỹ nhân, xem ra thật đúng lời thiên hạ xưng tụng, không riêng gì có dáng người ma quỷ, cái mông đầy đặn, thân hình có lồi có lõm, lại còn có một đôi mắt nhiếp phách hút hồn, nhìn người lúc nào cũng tựa hồ tràn ngập phong tình khêu gợi, Tống Thanh Thư thương hương tiếc ngọc càng thêm êm ái đối đãi Trần Viên Viên, hắn nhẹ nhàng bàn tay ve vuốt tinh tế, năm ngón tay bao phủ ở trên gò mu, nhẹ nhàng mà ma sát lấy, ngón tay khẽ nhúc nhích cẩn thận chậm rãi vuốt ve, rồi dùng ngón tay đầu vạch ra âm hạch, hạt thịt nhỏ bị văn vê dần dần liền bành trướng sung huyết, màu phấn hồng tươi đứng sửng nhô đầu hẳn ra ngoài khe thịt, cái âm hộ của Trần Viên Viên càng là khó gặp, cực hạn gợi cảm để cho tất cả nam nhân chịu si mê điên cuồng, hai mép ngoài âm hộ mập mạp hướng kéo dài xuống mấp máy, chỉ có thể nhìn thấy chính giữa trung gian một cái khe hở cực nhỏ, tại phía dưới cùng khe hở có một ít chất lỏng dịch nhờn đang rỉ ra.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch