Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Cao Thủ Thâu Hương

Chương 194: GIẤC MỘNG LẠI CHÂN THẬT ? (1)

Chương 194: GIẤC MỘNG LẠI CHÂN THẬT ? (1)


Sau khi Tống Thanh Thư dùng Di hồn đại pháp tạm thời để thiếu phu nhân bỏ đi ý định tự sát khi lầm tưởng là Vi Tiểu Bảo còn sống, hắn định bồng thiếu phu nhân Song Nhi vào trong phòng, nhưng nếu như có ai bắt gặp thì oan tình của hắn có nhảy sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch, nên hắn lập tức bỏ qua ý đồ này, vừa lúc nhìn thấy hai nha hoàn lần trước, Tống Thanh Thư mừng rỡ như có cứu tinh, liền gọi các nàng đi theo sau.

Sau khi vào trong phòng nàng, Tống Thanh Thư đặt thiếu phu nhân Song Nhi xuống giường rồi chuẩn bị rời đi, thì thiếu phu nhân Song Nhi vẫn đang nhắm mắt nhưng tựa hồ nhận ra, liền duỗi hai tay ôm hắn ghì vào trong ngực, miệng lẩm bẩm:

-Tiểu Bảo, đừng đi …

Tình huống bất chợt này làm cho Tống Thanh Thư lúng túng, hắn nhìn qua hai nha hoàn, còn hai nha hoàn thì liếc mắt nhìn nhau, các nàng thầm nghĩ nếu thiếu phu nhân đã muốn như vậy, thì hai người cũng không có dám can thiệp vào, nên liền đáp :

-Tống đại nhân hãy cứ nghe lời phu nhân đi, nô tì xin lui trước.

-Các ngươi cứ ở lại đây !

Tống Thanh Thư trầm giọng nói tiếp:

-Thiếu phu nhân tinh thần hoảng hốt nên mới ngộ nhân ta là Vi huynh đệ, ta thì e sợ nàng đau khổ làm chuyện không suy nghĩ, nên ta ở lại đây chăm sóc nàng, các người cũng lưu lại đây, nếu các ngươi bỏ đi thì danh tiết của thiếu phu nhân các ngươi sẽ mất hết.

-Bẩm vâng.

Hai nha hoàn cúi người thi lễ rồi hỏi:

-Không biết Tống đại nhân có cần thứ gì khác, cứ việc sai bảo chúng nô tỳ ..

-Ta không cần, các ngươi cứ ở yên trong phòng là được.

Tống Thanh Thư nói xong quay đầu lại nhìn Song Nhi, đôi mi thanh tú của nàng nhíu chặt, cặp môi mím lại, hiển nhiên là đang mơ một cơn ác mộng, hắn liền thương cảm đưa tay lên nhẹ nhàng vén vài sợi tóc mây của nàng ra đang rủ trước mặt.

Thiếu phu nhân Song Nhi nằm yên trong lồng ngực của Tống Thanh Thư, hai người không tránh khỏi việc da thịt tiếp xúc, hắn di chuyển thân người, ngồi nghiêng người tựa vào thành giường, vừa nhìn ngắm thiếu phu nhân Song Nhi mà trong lòng mâu thuẫn: “ Trong tay đã nắm được Tứ Thập Nhị Chương Kinh, bây giờ có thể rời khỏi nơi đây, với lại chính hắn là người hại chết Vi Tiểu Bảo, nếu còn để thiếu phu nhân Song Nhi bên cạnh mình lâu dài cũng khó tránh khỏi có lúc sơ suất, nàng mà biết được chân tướng sự việc thì chắc chắn sẽ uất ức nổ tung như thùng thuốc súng chôn sống hắn hoặc, nhưng thật sự hắn không nỡ trơ mắt nhìn một nữ nhân thiện lương như nàng lại cam tâm chịu chết như vậy.

Thiếu phu nhân Song Nhi lúc này đôi mắt hé mở lờ đờ mông lung, càng tăng thêm bét quyến rũ, trong ánh mắt nàng, nước mắt còn rươm rướm trở nên trong suốt, cổ áo hơi hơi mở ra, đôi bầu vú chống đỡ cái yếm vun lên thật cao, làm cho Tống Thanh Thư xuân tâm lại muốn động, năm ngón tay mở ra, nhẹ nhàng dỗ dành lấy bả vai an ủi:

-Muội không cần phải thương tâm khổ sở nữa…muội có biết cứ như thế làm ta rất đau lòng! Ta lúc nào cũng hi vọng ngày tháng trôi qua muội được sống thật là hạnh phúc …

Thiếu phu nhân Song Nhi nấc lên nhè nhẹ, bả đầu dụi sát vào trong người Tống Thanh Thư, liếc nhìn lại hắn thấy hai nha hoàn đang đứng cạnh ngoài cửa không dám nhìn thẳng vào, Tống Thanh Thư phu chỉnh lại tư thế quay lưng lại hướng hai nha hoàn, sắc đảm ngập trời, tay kia thì chuyển qua trên đùi thiếu phu nhân Song Nhi, dỗ dành lấy, sau đó, lại vuốt ve bên đùi nàng, Tống Thanh Thư rốt cuộc không khống chế được, đôi tay cũng bắt đầu xoa nắn lên đến bẹn đùi nàng, một hồi lại chuyển dời lên hai bầu vú, một hồi lại trượt đến ngay chính giữa hai chân thiếu phu nhân Song Nhi, nàng thì tâm tình buông lỏng, trong mơ mơ màng màng rất nhanh thiếp đi, phát ra tiếng hít thở đều đều nhỏ nhẹ, lúc này nàng ngủ rất ngon, dù cho bên ngoài có một chút gió thổi cỏ lay nàng cũng không biết rồi.

Trên mặt thiếu phu nhân Song Nhi lộ ra nụ cười hạnh phúc, khóe miệng vểnh lên , bởi vì nàng đang trong giấc mộng hoan yêu, trong mộng nàng thấy Vi Tiểu Bảo để lộ ra một loại nam nhân thành thục ổn trọng , so sánh với trước đó thì Vi Tiểu Bảo càng nhiều hơn một phần khí phách, nàng tràn đầy khát vọng, khát vọng Vi Tiểu Bảo hoàn toàn chinh phục chiếm hữu thân thể mình, hắn nhất định phải cùng nàng hảo hảo hoan ái, tiến vào bên trong thân thể lẫn nhau để đạt được cảnh giới tối cao của tình ái….

Lúc này trong mộng Song Nhi cảm giác vô cùng thoải mái, nàng mơ thấy Vi Tiểu Bảo thành thạo so về lúc trước càng thêm phong phú, thủ pháp của hắn từ nhẹ đến nặng, từ chậm đến nhanh, hàng loạt cơn khoái hoạt tập kích trên toàn thân của nàng, rất nhanh, phía dưới hạ thể, bộ vị thần bí đã truyền đến hàng loạt cảm giác làm nàng tê dại….

……………………………………………………………………………………………

-Đào Hồng, nếu nói hai người bọn họ không có tình ý gì hết thì tỷ có tin không ?

Liếc mắt quan sát động tác của họ Tống, hai nha hoàn sử dụng mật ngữ bằng mắt nháy nhau biểu lộ.

-Phu nhân thì không biết như thế nào, chỉ có điều ngươi xem cử chỉ vuốt ve thiếu phu nhân của Tống đại nhân, mà vẫn nghĩ hai người không có gì mới là lạ…

-Muội thấy phu nhân cũng chẳng khác hơn chút nào đâu… tỷ nhìn xem phu nhân ôm Tống đại nhân dính sát như vậy, đã vậy còn cầm tay Tống đại nhân đặt lên ngực và dưới hạ thể của mình…

-Ai da….thôi…chúng ta là người hầu, không có tư cách quản đến những việc này!

-Muội chỉ không cam lòng Vi tước gia vừa mất thì thiếu phu nhân đã gần gủi với nam nhân khác làm như vậy…

-Chà, có phải vì trước đó Vi tước gia hay đùa giỡn táy máy tay chân với ngươi, mà giờ ngươi thấy ghen sao…

-Hì…đi chết đi…

Hai nha hoàn từ nhỏ cùng nhau lớn lên, bởi vậy từng ánh mắt nhìn nhau cũng liền có thể rõ ràng người kia đang suy nghĩ trong lòng…

…………………………………………………………………………………………….



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch