Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Cao Thủ Thâu Hương

Chương 195: GIẤC MỘNG LẠI CHÂN THẬT ? (2)

Chương 195: GIẤC MỘNG LẠI CHÂN THẬT ? (2)


Sáng sớm hôm sau, Tống Thanh Thư cảm thấy tâm trạng thiếu phu nhân Song Nhi đã tạm ổn hơn, hắn nhẹ nhàng rút tay ra khỏi người thiếu phu nhân Song Nhi, dịu dàng nâng phía sau lưng nàng, chậm rãi đặt nàng nằm xuống giường, sau đó kéo chăn đắp lại cho nàng.

Hai nha hoàn đang ngủ gà ngủ gật, nghe tiếng động lập tức tỉnh lại, thì Tống Thanh Thư nhỏ giọng nói:

-Nếu ta còn ở đây, lát nữa thiếu phu nhân tỉnh lại thì sẽ rất lúng túng, nên ta cáo từ trước, hai ngươi phải thường xuyên theo sát nàng quan tâm nhiều hơn một chút an ủi thiếu phu nhân nhé …

-Tiểu Bảo!

Tống Thanh Thư sau khi rời đi không lâu, thiếu phu nhân Song Nhi đột nhiên theo bản năng đưa tay mò mẩm, nhưng thấy chung quanh trống trơn, lập tức liền giật mình tỉnh lại.

-Thiếu phu nhân tỉnh lại rồi à? Để bọn nô tỳ đi chuẩn bị nước rửa mặt cho thiếu phu nhân….

Đào Hồng và Liễu Lục vội vã cùng lên tiếng.

Sau khi bọn nha hoàn ra ngoài, Song Nhi lòng dạ mơ hồ "Thật kỳ quái …chẳng lẽ là Tống đại ca sao? Không , tuyệt đối không có khả năng đó, chuyện hai thân thể gần kề chỉ là một giấc mộng mà thôi…”

Thiếu phu nhân Song Nhi cảm thấy không thể lý giải được, đầu tiên là biểu hiện mờ mịt, sau đó chậm rãi nhớ lại chuyện xảy ra tối hôm qua, hai gò má thoáng ửng đỏ, nàng chậm rãi hé mở đôi mắt một đường nhỏ, muốn nhìn xem rõ ngọn ngành, nàng nhìn thấy y phục của mình bị hơi cuốn lên, một đôi vú cao cao đứng vững, bên trong bầu vú dường như bị xoa nắn mãnh liệt nên vẫn còn dấu vết ửng đỏ của dấu tay, đồng thời cảm giác được bên dưới hạ thân của mình nhơ nhớp vì dịch nhờn tiết ra, giờ đang dinh dính khó chịu.

-Ah !"

Dưới sự kinh hãi thiếu phu nhân Song Nhi nhịn không được hét lên, nhưng vì xấu hổ, liền lấy tay che miệng lại, đồng thời nhắm đôi mắt lại, trong nội tâm kịch liệt địa lăn lộn, nàng không nghĩ tới sự tình trong giấc mộng lại phát sinh chân thật như vậy. "Chính mình đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì? Vì sao lại đem Tống đại ca nhìn ra là Vi Tiểu Bảo đây? Thực sự là ngượng ngùng, bây giờ làm sao ở trước mặt Tống đại ca mà ngẩng mặt gặp hắn được…”

Vừa lúc hai nha hoàn đem nước nóng và khăn vào, thiếu phu nhân Song Nhi liền hỏi:

-Tối hôm qua Tống đại ca … không có xảy ra chuyện gì với ta chứ ?

Song nhi hơi khó mở miệng, ngập ngừng một hồi, vẫn phải mở miệng hỏi.

Đào Hồng mỉm cười:

-Bẩm cũng không có xảy ra chuyện gì, Tông đại nhân chỉ là ôm thiếu phu nhân suốt cả đêm.

Song Nhi ngày thường đối xử với hai nha hoàn vô cùng tốt, bởi vậy Đào Hồng nói ra không hề e dè.

-Hừ… hai nha đầu chết tiệt, tại sao không ngăn cản Tống đại ca lại, cứ để mặc cho ta bị nam nhân khác ôm sao?

Song Nhi vừa thẹn vừa lúng túng, trừng mắt nhìn hai nha hoàn.

Nô tỳ cũng muốn ngăn cản laị, bất chấp Tống đại nhân võ công cao cường đến đâu cũng dám liều cái mạng nhỏ này, nhưng tại vì…tại vì thiếu phu nhân lại chủ động ôm chầm lấy Tống đại nhân, nên chúng nô tỳ không dám hành động lỗ mãng…

Hai nha hoàn bị oan ức trả lời,.

Thiếu phu nhân Song Nhi cũng dần dần nhớ lại một số chi tiết, cũng cảm nhận được tối qua là mình tự chủ động, cảm thấy vô cùng khó hiểu.

-Tống đại ca giờ đang ở đâu ?

-Tống đại nhân sợ khi thiếu phu nhân tỉnh lại thì bị khó xử, nên đã đi rồi ạ.

Hai nha hoàn nhanh nhẩu trả lời

…………………………………………………………………………………….

Tống Thanh Thư biết thiếu phu nhân Song Nhi đã bị mình dùng Di hồn đại pháp, tạm thời sẽ không còn có ý định tự tử, ít nhất là đến khi Vi Tiểu Bảo mồ yên mả đẹp, vì vậy để tránh gặp mặt hai bên lại lúng túng, nên hắn quyết định quay về cung, rồi sẽ tính sau.

Vừa vào hoàng cung, từ xa liền nghe một giọng nói lanh lảnh của nữ nhân:

-Tống Thanh Thư đâu ? gọi hắn ra đây..

Tống Thanh Thư theo phản ứng thầm nghĩ chẳng lẽ phu nhân Hạ Thanh Thanh quay trở về ? Nhưng khi hắn nghe tiếng thị vệ trả lời thì liền thất vọng:

-Khởi bẩm quận chúa, Tống đại nhân từ tối hôm qua đến giờ đang lo chuyện ở phủ Vi Tước Gia.

-Không biết quận chúa tìm hạ quan có chuyện gì không?

Tống Thanh Thư ung dung thong thả đi vào, ra hiệu thị vệ lui xuống, nói xong quay đầu nhìn qua quận chúa A Kha, ở trong cung các phi tần mặc xiêm y rất mỏng để lộ hình thể ra ngoài đấy, bởi vì tự xưa nay, các vị hoàng đế thích nhìn ngắm dung nhan tư thế các phi tần tại trước mặt của mình mặc lộ ra, như vậy cũng dễ dàng phương tiện để làm chuyện kia,cho nên lưu lại đến ngày nay như là một chuyện bình thường, quận chúa A Kha cũng không ngoại lệ..

Nàng mặc lấy bộ váy dài màu hồng trắng, có vẻ văn tĩnh tao nhã, tinh khiết non nớt, giống một nụ hoa phù dung, không nhiễm hạt bụi nào, trong lúc lơ đảng hắn nhìn thẳng vào trước ngực nàng, hai bầu vú thật cân xứng, bị cái yếm chèn ép tạo nên một khe rãnh thật sâu, nhìn kỹ thêm một chút, có thể nhìn thấy cái yếm màu đỏ tiên diễm làm lộ ra đường nét của cái cổ cùng bờ vai, trên đầu cài một cây trâm “Dương chi bạch ngọc” có hình như cây bút, vài sợi tóc đen mềm buông xuống trước ngực, hai gò má ẩn hiện đỏ hồng, mặt trang điểm phấn nhẹ, đúng là một nhan sắc nghiêng nước nghiêng thành.

Nghe tiếng Tống Thanh Thư, quận chúa A Kha ngẩng đầu lên, lập tức trừng mắt tức giận:

-Tống Thanh Thư, lúc trước ở Tam thánh am ngươi đã nói với mẫu thân ta như thế nào? Bản quận chúa rốt cuộc bây giờ lại bị hoàng thượng ban gả cho ngươi, có phải đây là điều ngươi mong muốn có sẵn âm mưu từ trước?



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch